Xuyên Qua Ngàn Năm Chi Võng Du

chương 36: hồn của vong linh – hạ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Một chiêu Cửu Chuyển Thiên Lôi đã thành công phế bỏ giá trị sinh mệnh của Hồn Vong Linh, mấy người khác đã ở lúc lôi rơi xuống thì thừa cơ tới công kích nó, Nhất Thăng càng thừa cơ sử dụng Thiên Lôi Tề Phát,

pha trộn với Cửu Chuyển Thiên Lôi của ta, phế bỏ giá trị sinh mệnh, mà Tiểu D đang sử dụng Triệu Hoán Thuật và kỹ năng chiến sĩ của bản thân, liền phế đi của nó. Những công kích khác thêm vào cũng lên tới .

Hồn của Vong Linh đã bị công kích nghiêm trọng như vậy, vừa tức vừa cáu rống lớn lên.

Đinh, bạn đã bị công kích của Hồn của Vong Linh, hiện ra trạng thái hôn mê, tổn thất giá trị sinh mệnh.

Hôn mê, không phải ngươi nêu lên thì ta cũng biết a! Chờ thanh âm không còn nữa, lúc đầu óc không còn choáng nữa, phát hiện Hồn của Vong Linh phẫn nộ công kích bắn qua ta, xem ra nó cũng là tương đối mang thù đây. Đáng tiếc, lúc này ta cũng tránh không thoát rồi, một chút đã đem ta đánh bay, giá trị sinh mệnh thoáng chốc thì ít đi . May là giá trị sinh mệnh của ta cực đại là , thừa công kích kế tiếp của nó tới thì trước bổ sung đầy giá trị sinh mệnh cho mình, nguy hiểm thật, nguy hiểm thật, nếu không thì giá trị sinh mệnh của ta ở trong lời nói của pháp sư rốt cục là huyết ngưu rồi, vừa vặn sẽ vướng mắc ở đó.

huyết ngưu: là người buôn bán máu của bản thân. Bọn họ coi đây là sinh kế, hoặc là khẩn cấp, hoặc trợ cấp cho sinh hoạt. Là hành vi bất lương trong sự nghiệp công ích hiến máu. Ý ở đây nói là Ánh Nguyệt bổ sung giá trị sinh mệnh xong ~> thêm máu~> quái đánh lại mất máu chẳng khác gì bán máu mình.

Mắt thấy công kích kế tiếp sẽ tới đằng trước, ta vội sử dụng khinh công, nhẹ nhàng nhảy ra, đang chuẩn bị lần thứ hai sử dụng Cửu Chuyển Thiên Lôi.

Thì, đinh, xin lỗi, kỹ năng cần đang ở thời kỹ ướp lạnh không thể sử dụng.

Cái gì???? Cái trò đùa gì vậy a!!! Không thể dùng, vậy làm sao bây giờ a??? Đại kỹ năng của ta a!!! Ta buồn rười rượi nói cho bọn họ kết quả kiểm tra kỹ năng của ta, cả đám thở dài, không sao, không phải là giờ không thể dùng sao, ta dùng Mạn Thiên Quang Hoa, hừ hừ, cái này không có thời hạn đóng băng rồi chứ!

“Mạn Thiên Quang Hoa.”

Từng đường ánh sáng rơi xuống. công kích đến mức Hồn của Vong Linh thẳng kêu gào.

Hỏa Vũ bay đến trước mặt nó hợp với Phượng Minh, hỏa diễm bắn thẳng vào nó, dù sao nó sử dụng ma pháp không phí lam sợ cái gì, bắn nha!

Thanh Long như phải theo hoặc so thi đầu cũng bay tới trước mặt Hồn của Vong Linh sử dụng kỹ năng, thường thường thần tốc dùng đuôi rồng quét nó vài cái.

Tiểu Bạch thì trái lại đứng ở cách đó không xa, một khẩu đạn ma pháp màu trắng bắn ra, nghĩ bất quá nghiện rồi lại nhằm phía cắn nó mấy miếng, dùng móng hổ cào vài cái.

Đáng được ăn mừng chính là lúc ánh sáng chiếu rọi xuống, nó hành động rõ ràng chậm chạp hơn chút, mười đạo công kích hệ ánh sáng thì tám cái, phế đi điểm giá trị sinh mệnh của nó. Ta kêu ngươi giá trị sinh mệnh cao a, đau chết ngươi. Khi mười đạo kia vinh dự đón tiếp xong, ánh sáng trên đầu Hồn của Vong Linh cũng theo đó mà mất đi, mất đi ánh sáng hạn chế thì nó lại sinh động lên.

Lần này nó thay đổi mục tiêu công kích, khởi xướng tiến công với Bánh Bao Thịt, dọa Bánh Bao Thịt sợ chạy nhanh chóng.

Ta vừa thấy, vội tăng tốc độ cho hắn, càng bổ sung thêm các loại trạng thái lần nữa, thường thường bổ sung giá trị sinh mệnh cho hắn, cũng không quản hắn có bị công kích đến hay không.

Hắn là đạo tặc, nhưng không chịu nổi cường đại công kích liên tiếp của Hồn của Vong Linh, khó bảo toàn hắn sẽ không tiếp tục bị bạo kích của nó. Ta giá trị sinh mệnh cao không sợ kéo dài, hắn lại sợ cực kỳ.

“Mạn Thiên Quang Hoa.” Ta lại tranh thủ thời gian dùng chiêu này, dù sao ở dưới ánh sáng, động tác của nó chậm chạp, cho nên kỹ năng bắn cũng chậm đi, Bánh Bao Thịt cuối cùng cũng thoát ly nguy hiểm, ta để hắn và đại ca bọn họ đứng cùng một chỗ.

“Thánh Quang Kết Giới.” Kết giới đem mấy người bọn họ thành công bao vây ở trong, công kích của Mạn Thiên Quang Hoa sau khi kết thúc, công kích của Hồn của Vong Linh cũng sau đó hướng tới vị trí của Bánh Bao Thịt, tiếc bị kết giới vững vàng ngăn cản lại.

“Thánh Quang Kết Giới hiện tại mới cấp , chỉ có thể duy trì phút, đã tới giờ rồi, các ngươi chú ý bảo hộ bản thân.” Vừa nói xong ta lại đầu nhập vào trong trận chiến, còn không thì bổ sung thêm giá trị sinh mệnh cho Nhất Thăng và Tiểu D, nhất là Tiểu D, hắn chặn lại Hồn của Vong Linh không cho nó tới gần ta và Nhất Thăng, luôn luôn bị nó bắn trúng.

… … …

“Mạn Thiên Quang Hoa.”

“Boss còn có hơn giá trị sinh mệnh, các ngươi đánh đi!” Ta tay trái lôi kéo Nhất Thăng, tay phải lôi kéo Tiểu D, đứng bên cạnh bọn họ, chuẩn bị thời khắc thay bọn họ bổ sung giá trị sinh mệnh.

“Được.” Cuối cùng kinh nghiệm đánh chết boss chính là còn muốn hơn công kích trước đó của ta, thêm cấp cho kinh nghiệm của đại ca bọn họ mấy người đi. Ta thời khắc quơ pháp trượng, thuật trị hết siêu mạnh cũng từng khắc mà thêm vào, dưới tình huống bảo chứng antoàn của mấy người bọn họ, Hồn của Vong Linh rốt cục bị tiêu diệt rồi.

Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt giết chết boss Vong Linh Chi Hồn, thu được kinh nghiệm , kim tệ cái, danh vọng .

Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt vượt cấp giết quái thành công, thu được kinh nghiệm .

Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt đàn quỷ, thu được kinh nghiệm , danh vọng , kim tệ cái.

Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt thăng cấp.

Đinh, chúc mừng người chơi Thiên Vũ Huy Ánh Nguyệt thu được một khối kiến bang lệnh đệ nhất của Vĩnh Sinh, kiến bang lệnh để vào trong ba lô của đội trưởng.

Đinh, động quỷ hiện tại chính là mở ra với người chơi, nơi này sau mười phút sẽ quét quái.

Hỏa Vũ lúc này đã thừa cơ đem trang bị và tiền của Vong Linh Chi Hồn, Vong Đế và Vong Hậu đã chết xong rơi xuống toàn bộ nhặt lên, bay đến bên cạnh ta lại biến thành hình dạng chim nhỏ, rơi xuống trên vai ta.

Ta đem trang bị này cho mấy người bọn họ, nhìn khối lệnh bài trên tay.

“Kiến bang lệnh? Nga ha hả ha hả, đây chính là tiền nhỉ.” Đã lâu không đề cập tới từ này, lúc này lại hiện lên trong óc ta, ta sao lại quên mục tiêu vĩ đại chứ nhỉ, không nên không nên, sao có thể như vậy chứ.

Mồ hôi lạnh, người này sao lại nghĩ tới cái từ tiền này? Đã lâu không có nghe tới hắn hô tiền rồi. ← Tiểu D và Hủy Diệt nhìn ta hai mắt phát sáng, sờ sờ mồ hôi lạnh chảy ra, ánh mắt hảo nhớ nhung nha.

Không phải đâu, tham tài như thế? Hắn rất nghèo sao? ← Dương Dương, Tiểu Khả, Đào Đào, Bánh Bao Thịt, Tâm Duyến trong lòng im lặng nghĩ, nếu không thì đợi tới lúc bán cái lệnh bài này hắn không muốn lấy tiền sao?

Đệ đệ, ngươi tốt xấu gì cũng cho ca ca ngươi chút mặt mũi đi chứ, ánh mắt mấy người nhìn hắn làm hắn không thoải mái. ← Vô Danh có chút thẹn thùng nghĩ ngợi.

Ha hả, Ánh Nguyệt chính là đáng yêu như vậy a! Vẻ mặt cỡ nào sinh động.← Nhất Thăng dựa vào tường ôn hòa cười.

“Ngươi đem kiến bang lệnh bán cho ta thế nào?” Một nam tử anh tuấn từ ngoài cửa động đi đến, bên cạnh một con sinh vật cùng loại chó con không rõ lắm, phía sau theo một nữ tử xinh đẹp ôm đàn, một thiếu niên được cho là anh tuấn, còn có một thiếu nữ khả ái ăn mặc trang phục tế ti.

Tiểu D và Nhất Thăng dẫn đầu nhìn thấy bọn họ, nhưng là ánh mắt của hai người là lạ, như là nhìn thấy tình địch ấy. Tình địch? Ta nhẹ nhàng lắc đầu, sao có khả năng chứ, tuy rằng ta nghĩ hắn cho ta cảm giác không giống như người xa lạ.

Ta tựa hồ có nghe được hắn nói muốn ta đem lệnh bài bán cho hắn, “Bán cho ngươi?” Ta hoài nghi hỏi. Thấy hắn gật đầu, ta lại hài lòng lên, nga ha hả a, mới đến tay đã có người tới mua. Tốc độ này thật đúng mau nga, chờ chút “Các ngươi từ đâu tới vậy?” Bọn họ sao lại tới nơi này?

Tẻ ngắt ~~~~~~, trên đầu mọi người lại lần thứ hai toát ra mồ hôi lạnh, tuy rằng mấy người bọn họ vì sao vì sao gặp nhau ở chỗ này là rất kỳ quái, nhưng là không cần ý kiến như thế chứ?

Truyện Chữ Hay