[ Chu Vân Long ! Hoàng đế Hải Thần Triều
" phần . Gặp mặt " ]
Giữa đường phố cổ đại ,
rất đông người đi đông như kiến cỏ , có một đoàn người ở Nam tình tuyệt quốc đi ở lẫn lộn trong đám dân chúng .
Xung quanh những người dân ở Nam Hải Thần Triều thỉnh thoảng vẫn có một số
người nhìn về vị nam nhân tuấn tú có màu tóc đặc biệt .
Người nam nhân trưởng thành tuổi chừng có mái tóc dài màu đỏ , mái tóc được một chiếc mũ lụa theo kiểu nho sinh đội lên đầu che đi , hai người đi bên cạnh là hai mĩ nam tử cùng một màu tóc trắng , ánh mắt hai người đều là màu hổ phách giống như nhau ,
dung mạo hai nam nhân tóc trắng đẹp như thiên tiên giáng trần ,
chỉ khác biệt là một nam nhân trưởng thành tuổi chừng !
Nam thiếu niên tóc trắng chừng ! tuổi , gương mặt một phần giống với nam nhân tóc đỏ và phần giống với nam nhân tóc trắng .
Dánh người của hai mĩ nam tóc trắng trông rất mảnh mai và nhu nhược ...
Tiểu thiếu niên kia là ta lúc này một thân xiêm y màu xanh lá cây nhạt , mái tóc trắng dài tơ mềm thì được gim lại đơn giản ở trên đỉnh đầu , phần còn lại của mái tóc được để thả tự nhiên thả từ vai dài cho tới eo .
Một vài tiếng của mấy
đứa trẻ đang thì chơi bắn bi bán đáo ở ngoài đường nhìn thấy , trông thấy nam hài tuấn tú tóc trắng cũng phải a lên một tiến .
" Nha , mấy bạn nhìn người lạ kia , nhất là tiểu nam hài kìa , đẹ..p.
Trai... Qúa nha ..".
Đó là tiếng của một bé gái đang nhìn về phía của Huyền Tuyết Y ta .
Những đứa bé kia nhìn theo tay của đứa bé gái đầu cũng gật gà gật gù đồng ý .
" Ừ , hắn đẹp thật a ".
Ta mặc kệ những đứa trẻ kia , cùng cha mẹ đi qua chúng .
Xong thong thả ta hỏi mẫu phụ .
" Nga , mẫu phụ , ở đây là nơi nào vậy , tại sao con lại không được xưng hô với hai người như cũ nữa ".
Mẫu phụ nhìn ta cũng khó mà giải thích được cho hài tử này hiểu vì
chính y từ trước tới giờ đều ở trong sơn cốc ở ẩn , không hiểu cho lắm ...
Mà chỉ đơn giản nghĩ là đây quốc gia này tên gì không biết nha .
" Từ giờ con nhớ là phải gọi mẫu phụ và phụ vương là cha và mẹ nha , chúng ta là người từ nơi khác đến , chính là nên cẩn thận đôi chút ".
Ta gật gật cái đầu .
Cha nói .
" Điều này thì có gì khó đâu a ? Chỉ cần Ngạo Kỳ đi điều tra chút tin tức là được ".
Ngạo kỳ ở bên cạnh cha giờ mới bước ra nói .
" Chủ nhân , đây là ở Nam Hải Thần Triều do Hoàng Đế Chu Vân Long đời thứ trị vì ".
" Nơi này quốc gia vốn gồm có cả nam nhân và nữ nhân , bất qúa không giống với người dân ở chỗ của chúng ta chỉ có nam nhân thôi a "
Ngạo Kỳ nói .
Đang đi ở giữa đường phố bỗng nhiên ta thấy ở bên đường có bán một vài thứ đồ dùng trông hay hay !
Ta chính là muốn qua bên đó để xem thử .
Tiểu Quế Tử từ đằng sau chạy tới , hắn bám lấy tay của ta thì thầm nói .
" Công tử , chúng ta qua bên đó xem đi , ở bên đó lắm thứ hay thiệt nha ?"
Ta nhìn sang phía đó , qủa thực là rất thích liền đi , nhưng sợ là cha mẹ không cho đi .
" Cha , mẹ , cho hài nhi qua bên kia xem đi , bên kia lắm thứ hay lắm
nha ".
Cha mẹ đồng ý cho đi nhưng bắt buộc Ngạo Kỳ phải theo sau quản lý
Cái gì nha , tính cả tuổi trước kia ở thế kỷ
ta đã tuổi rồi ,
và ở cái thế giới này có ít thì ta cũng đã được
tuổi , sao vẫn phải có người quản nữa nha .
" Cha , không cần , chỉ cần Tiểu Quế Tử đi theo hài nhi là đã được
rồi a ".
Ta vẫn là không muốn có người đi theo mình nên cái miệng nhỏ chu lên cái đầu lắc lắc .
Nhưng mẫu phụ ( mẹ )
cũng phản đối nói .
" Hài nhi thì cũng là nên nghe lời cha đi a , có thêm Ngạo Kỳ đi chung vẫn là tốt hơn ".
Ta không còn cách nào
khác đành phải đi cùng Ngạo Kỳ .
Ta tiểu Quế Tử cùng Ngạo Kỳ , người đi vào trong một cái chỗ có bày bán mấy thứ đồ linh tinh
Ánh nắng gay gắt chiếu lên đỉnh đầu .
Ta kéo theo TIỂU QUẾ TỬ đi lung tung để
ngắm đồ .
Quẹo phải một phát ,
quẹo trái một phát .
Ngạo Kỳ tướng quân đành phải đi theo vị tiểu chủ tử tinh nghịch .
Ta phát hiện ở một quầy gian hàng có bày
bán những thứ như là
trâm cài tóc , vòng xuyến đeo tay , gọc bội , phấn son , đồ trang sức , ta và tiểu Quế Tử
qua bên đường để xem thử .
Ta đi trước , khi tới giữa đường bỗng nhiên có một con ngựa không có người điều khiển từ đâu chạy vọt tới .
Tốc độ của con ngựa kia nhanh kinh khủng !
Những người dân đang đi ở ngoài đường nhìn thấy họ đều hết hồn ,
tránh được con ngựa đang thì phi nước đại .
Nhưng bao nhiêu người bỗng nhiên kinh hoàng khi thấy con ngựa sắp lao về một thiếu niên tóc trắng đi ở phía trước , cư nhiên bao
nhiêu người đã gọi mà thiếu niên kia không nghe thấy ( chắc là vì đường đông người ,
rất là ồn ào ) nên cậu không để ý .
Ta đang ở giữa đường bỗng nhiên có cảm giác
bất an , mà lại nghe thấy tiếng la gọi thất thanh của Ngạo Kỳ và tiểu Quế Tử .
" Công tử , cẩn thận ".
Ta đang đi bỗng nhiên nghe tiếng gọi của Ngạo Kỳ và tiểu Quế Tử thất thanh âm tiếng .
" Công tử , cẩn thận ,
có nguy hiểm a ?".
Quay đầu ra phía sau lưng thì ta chỉ thấy một con ngựa màu đen nó không có người điều khiển đang phi nước đại tiến thẳng về phía của chính mình .
Lúc này ta cũng chẵng kịp tránh , chỉ còn đứng sững sờ nhìn con ngựa kia sắp thoi về phía mình .
Mặt mũi ta xanh mét lại không còn một hạt máu nào lúc này ta nghĩ :
Ai nha , không lẽ là ta lại sắp xửa xuyên qua nữa rồi a , lần trước cũng chỉ vì không nghe lời ba mẹ tới phòng thí nghiệm nghịch máy thời gian nên mới bị xuyên tới nơi này .
Gia đình mới ở cổ đại tuy rằng cũng là rất được , nhưng ở đây họ hoàn toàn chỉ có mỗi một giới tính , đó chính là nam nhân , nhưng họ đối sử với ta cũng rất là hảo yêu thương , tuy rằng cuộc sống trước đó là ở Biệt Uyển Sơn Trì trong rừng sâu một nơi hẻo lánh , không hề có người lạ .
Khó khăn lắm mới được ra ngoài chơi !
Ai dè đâu , chắc là ta sắp lại phải xuyên qua thêm lần nữa a ...
Lần này thì là mĩ nam
còn lần sau chưa chắc ta đã được may mắn như lần này a ...
Biết đâu thành heo thì
sao nha ?
Nha , ta không muốn mình bị thành heo đâu
hu hu ...
Con ngựa sắp thoi tới gần đã tưởng chừng như là nó sắp đạp toàn thân nặng trĩu của nó
lên ta ....
Ta nhắm chặt mắt lại phó mặc cho ông trời ,
nhưng mãi chưa thấy
mình bị gì cả ...
Chả nhẽ lần này ta bị xuyên nhanh vậy hay sao a ?
Ta mở mắt ra , chỉ thấy một bóng dáng áo trắng , đang thì ghìm lại dây cương của con
ngựa , nên nó không
đạp được vào chính ta .
Ta mải mê ngắm nhìn ân nhân vừa mới cứu
mình một mạng , mà
quên mất cả tránh
sang một bên .
Vì nam tử áo trắng kia là vẫn đang thu phục con ngựa .
Cho đến khi Ngạo Kỳ và TIỂU QUẾ TỬ chạy tới kéo ta qua một bên .
Tiểu Quế Tử và Ngạo Kỳ cả hai người cũng là
đều bị dọa cho một trận mất hồn .
Tiểu quế tử nhanh nhẹn sờ soạng khắp người ta kiểm tra , xem
chủ tử có việc gì không !
" Công tử , công tử
người không sao đấy
chứ ? "
Tiểu quế tử nhanh mồm nhanh miệng hỏi .
Ngạo Kỳ gương mặt thanh tú lo lắng nhìn
chủ nhân , nhưng vẫn không dám tự ý sờ soạng vào chủ nhân vẫn là có phần e dè hơn
[ Phần . CHu Vân Long
" xuất hiện " ]
" Công tử , người không sao đấy chứ ".
Ngạo Kỳ lo lắng hỏi .
" Ta , ta không có sao cả a ".
Ta trả lời nhưng ánh mắt vẫn là chăm chú
nhìn về phía nam tử
kia .
Anh ta một thân cẩm y phục màu trắng , chân đi giày đen , mái tóc
dài đen mượt được gim lại bằng một loại
sợi dây lụa dài .
Trông dáng người vừa cao lại vừa to , anh ta chỉ trong vòng phút là đã thuần phục được
con ngựa trông giống như là ngựa hoang này .
( vì nó không có yên để
trên lưng ngựa ) .
Ảnh quay mặt lại , mái tóc dài vướng vào dung mạo thoáng ẩn hiện
lên một khuôn mặt tuấn tú , trông có
vẻ đầy phong trần ,
và lãng tử .
Ân nhân tự do nhảy xuống ngựa , đi lại gần chỗ ta , hắn dường như cũng đang nhìn chằm
vào ta , ( còn ta cũng
đang thì nhìn hắn
, chắc là huề nha ) một thanh âm đầy sức quyến rũ
nam tính mà ôn nhu
từ chính nam tử
đó nói .
" Tiểu huynh đệ , huynh
đệ không bị thương
chứ ?? " .
Ta đang lén nhìn vị ân nhân tuấn tú này ,
trong lòng thầm
đánh gía : " nha , ân nhân tuấn tú qúa
vậy trời ".
Ngạo Kỳ thấy ta vẫn còn ngẩn người nhìn
vị bạch y công tử
kia mà ân nhân hỏi
quên cả trả lời , Ngạo
Kỳ chính là vội vàng
trả lời thay cho tiểu
chủ nhân .
" Tạ ơn ân cứu mạng của vị công tử này , đã
cứu tiểu công tử nhà
tại hạ a ".
Ngạo kỳ chắp hai tay cung kính cảm tạ .
" Ân nhân , Tuyết Y xin cảm tạ ân nhân nha ,
nếu như mà không có
người đã ra tay cứu
giúp , thì chắc mạng
nhỏ của tiểu đệ đã
chẳng còn ".
Người kia mỉm cười nói .
" Không có gì cả a , chẳng qua là tại hạ tùy tiện trông thấy con ngựa hoang qúy hiếm ,
không biết từ nơi nào
mà nó lại phi tới đây ,
hơn nữa nó còn suýt
nữa thì gây ra nguy hiểm đến tính mạng
của người đi đường ,
nên ta cũng chỉ là
tiện tay thuần phục
nó mà thôi ".
" A " ( hắn ví như thế
chẳng phải là đang ví
như ta và con ngựa
chung cả luôn a ) .
Nhưng ta vẫn không
cam tâm mà từ bỏ
vẫn là nên hỏi về
chút danh tánh của
người ta để sau này
còn báo đáp người ta
nữa chứ .
" Huynh đài , huynh đài cho tiểu đệ xin được hỏi tôn tính đại danh của huynh đài , sau này tiểu đệ sẽ báo đáp ân nhân a ".
BẠCH Y công tử tay ghì cương của con ngựa lại xong rồi hắn nhìn Tuyết Y một lượt từ đầu cho đến chân , xong tự nhiên liền cười ha hả nói .
" Ha , hả , báo ân a , ta đây không cần , nhưng ta thấy vị tiểu công tử đây rất đáng yêu , cho nên muốn kết giao bằng hữu có được
không a ? " . BẠCH Y nam tử nói .
Tuyết Y vừa nghe ân nhân nói là muốn kết giao bằng hữu với mình liền là có chút vui mừng cười hỳ nói .
" Ân nhân là muốn kết giao bằng hữu với tiểu đệ a , tiểu đệ vừa nghe xong liền rất vui mừng , mong , còn chẳng kịp , tiểu đệ chỉ e là ân nhân chê tiểu đệ nhỏ tuổi , không xứng với ân nhân a " . Tuyết Y nói .
" À , thì ra là thế , hai chúng ta vừa gặp nhau là có cảm giác như đã qúy nhau từ bao giờ , đây có lẽ là do duyên phận a , chỉ cần tiểu đệ , tiểu công tử đây không chê tại hạ lớn tuổi hơn người thì chúng ta giao hảo bằng hữu xa gần sẽ rất tốt a " . Bạch Y nam tử nói .
Tuyết Y nghe thấy ân nhân không chê bai vì bản thân mình vốn chỉ là một thiếu niên nên thật vui mừng gật đầu đồng ý luôn .
" Thế thì tốt qúa a , vậy tiểu đệ đồng ý a , tiểu đệ mời ân nhân ra quán rượu để kết giao a ! " . Tuyết Y mừng rỡ nói .
Ngạo kỳ cùng Tiểu Quế Tử đứng ở bên cạnh từ nãy tới giờ , thấy tiểu chủ nhân nhà mình khi không lại muốn đi kết giao cùng người ta .
Tuy nhiên đó là ân nhân vừa mới cứu mạng công tử một mạng xong nhưng liền cũng là người lạ , chỉ vừa mới quen biết thôi , nên Ngạo Kỳ lo lắng kéo tay áo của tiểu chủ nhân .
" Công tử , giờ cũng đã muộn rồi , chúng ta đi cũng đã được hai canh giờ ban ngày rồi a , chúng ta nên cáo từ ân nhân , đợi khi khác sẽ tái ngộ , đừng để phu nhân và lão gia lo
lắng a " . NGẠO KỲ lo vương phi và vương gia hai người đợi tiểu vương tử thấy cậu đấy lâu về thì sẽ lại lo lắng , và đồng thời cũng làm trễ mất lộ trình tiến về Nam Tình Tuyệt Quốc , nhưng chàng vẫn không dám lỗ mãng chỉ là nghé tai nói nhỏ với tiểu chủ nhân mà thôi .
Tiểu Quế Tử cũng giương cặp mắt mở to đen láy của hắn phụng phịu nói .
" Công tử , bây giờ người ngặp được ân nhân vừa mới cứu người là hay rồi a , nhưng giờ đã gần trưa rồi , chúng ta nên đi về a , phu nhân và lão gia đang lo lắng cho người đó " . Tiểu Quế Tử nói .
" Ân , thôi được rồi , đợi ta cáo từ ân công một chút đã " . Tuyết Y nghe lời của Tiểu Quế Tử và Ngạo Kỳ quay trở về , nhưng vẫn còn lưu luyến vị ân công tuấn tú này , đành phải quay về chỗ phụ vương và mẫu phụ nhưng trước khi đi thì cũng phải hỏi người ta tôn tính đại danh , sau này có cơ hội gặp lại sẽ báo ơn tình này sau a .
" Ân công , sin cho tiểu đệ biết tôn tính đại danh của người a , tiểu đệ xin hẹn lúc khác sẽ gặp lại , vì lúc này tiểu đệ đi cũng đã lâu rồi , nên song thân phụ mẫu đang thì lo lắng a " .
Tuyết Y ái ngại nhìn bạch Y nam tử .
" Hảo , thôi được rồi , ta cũng không ép buộc tiểu đệ , khi khác gặp lại cũng được a " .
Bạch y nam tử nói tiếp .
" Còn về danh tánh , ta họ Chu Tên Vân Long , năm nay tuổi , nhà ở tại kinh thành Nam Hải Thần Triều , ta đã nói xong , giờ đến lượt tiểu đệ a " .
" Ân , tiểu đệ là họ Huyền tên Tuyết Y năm nay tuổi , tiểu đệ sinh sống ở nơi khác , nhưng quê hương tiểu đệ ở tại Nam Tình Tuyệt Quốc a " .
Tuyết Y nói .
Ngạo Kỳ và Tiểu Quế Tử thúc giục .
" Công tử , ta mau đi thôi a " . Tuyết Y đành phải miễn cưỡng đi theo ngạo kỳ cùng tiểu quế tử về với cha mẹ nhưng vẫn còn lưu luyến ân công vĩnh biệt thêm lần nữa và quay gót đi về ...
Đã sửa bởi Bùi thị Thúy Vân lúc .., :.
Khi bóng dáng của Tuyết Y đã đi khuất rồi , bạch y nam tử đó vẫn còn nhìn theo .
" Trên đời này vẫn còn có người có sắc đẹp khuynh thành như vậy a , trẫm phải có bằng được người này , hắn là của trẫm " .
Bạch Y nam tử , một thân y phục trắng muốt tay cầm cương con ngựa vừa mới thuần phục xong , hắn nhìn vào con ngựa , tay vuốt ve bộ lông ở trên lưng ngựa .
Ngay một lát sau đó có một bóng người từ đâu đó ở trên không , hắn mặc y phục màu đen dùng khinh công đáp xuống bên cạnh bạch y nam tử , dung mạo thuộc loại bình thường , nhưng hắn lại là mật thám giỏi của triều đình Nam Hải Thần Triều có tiếng tên gọi Hắc Ảnh . Hắn cung kính gọi bạy y nam tử .
" Chủ nhân , chủ nhân đây chả phải là con ngựa Hồng Y hay sao ?
Con ngựa này thuộc hạ nghe nói đâu nó là một con ngựa tốt qúy hiếm , còn nữa giống ngựa này vốn là loài hoang dã ở thiên nhiên " . Hắn nói tiếp .
" Tốc độ thần tốc khi chạy của nó phải bằng gấp lần của một con ngựa khỏe mạnh , mà thuộc nghe nói , ai mà thuần phục được loài vật qúy hiếm này , ắt phải số mệnh phúc tề thiên a " . Hắc Ảnh nói .
" Hừ , hắc ảnh , ta thấy
nhà ngươi hơi bị ba hoa rồi đấy , tạm gừng truyện của con ngựa lại , ta giao cho nhà ngươi một nhiệm vụ , thời hạn của ngươi là đến chiều nay phải làm xong , nếu không đừng có quay lại mà gặp mặt ta nữa " .
Bạch y nam tử đang nói đó vốn là Chu Vân Long , là Hoàng đế của Nam Hải Thần Triều , hắn vốn là một nam nhân tuấn tú , năm nay tuổi , thân hình cao ngất , dáng người vốn là một trong những hình tượng lãng tử , đào hoa , vốn là hình tượng mà tất cả các cô nương , đều thèm muốn .
Hắn một thân bạch y , tiêu sái , giao ngựa lại cho một thuộc hạ khác đi ở bên cầm ngựa , rồi đi trở về phía hoàng cung Nam Hải Thần Triều .
Tại Trong cung của Nam Hải Thần triều , Hoàng Đế Chu Vân Long ra lệnh cho mật thám tên Hắc Ảnh .
" Hắc Ảnh , bây giờ quay trở lại nhiệm vụ mà trẫm đã giao phó lúc nãy " .
" Vâng , hoàng thượng , thuộc hạ đang nghe chỉ lệnh " . Hắc Ảnh qùy ở dưới đất nói .
" Trẫm ra lệnh cho nhà ngươi trong chiều hôm nay phải tìm đến cho trẫm một người " .
Chu Vân Long một thân hoàng bào màu vàng , chân đi ủng tọa vàng , đang ngồi ở trên đại điện dáng người uy nghi của bậc đế vương , một tay nằm sải , một tay chống cằm nói .
" Người mà trẫm muốn tìm kia là một mĩ thiếu niên năm nay tuổi , hắn hiện đang ở tại kinh thành , mĩ nam tử đó vốn có một thân hình nhỏ nhắn mảnh mai , dáng người thanh tú thoát tục , đặc biệt là điểm rễ nhận ở mĩ thiếu niên này là hắn có một mái tóc màu bạch kim trắng muốt dài qua eo , đôi mắt màu hổ phách , mĩ nam có nói là ở Nam Tình Tuyệt Quốc .
Tên : HUYỀN TUYẾT Y và giờ thì chắc là đang đi cùng người nhà của mình , và còn đang ở tại kinh thành , người mà trẫm muốn tìm kia nếu như mà gặp qua thì rất là rễ biết vì tiểu mĩ nam này vốn nổi trội ở trong đám người thường , cho nên chỉ cần miêu tả sơ qua bấy nhiêu thì ngươi cũng đã có đầu mối để tìm người rồi chứ ? " ...
Chu Vân Long miêu tả chút tình tiết cho Hắc Ảnh .
" Dạ , thuộc hạ đã rõ , thuộc hạ xin đi tìm luôn a , hẹn đến chiều sẽ đảm bảo với hoàng thượng là sẽ đem được người về " .
Hắc Ảnh nhận lệnh sau đó thì phi thân ra khỏi Long Đại Điện ( chắc là nơi vua ở )..
[ Phần : Bắt cóc ]
Ta cùng Ngạo Kỳ và Tiểu Quế Tử rốt cuộc
cũng đã đến được trong một cái quán trọ có tên là : Tiêu Dao Quán .
Ngạo kỳ đi vào trước ta và Tiểu Quế Tử ngồi ở
bên dưới tửu lâu ,
còn Ngạo Kỳ đi lên phòng trên lầu tìm mẫu phụ và phụ vương ta xuống .
Ta nhìn đông rồi nhìn
tây ở trong cái quán
tửu lâu có tên là :
Tiêu Dao Quán này !
Trông nó cũng rất rộng
rãi , căn nhà vốn là tầng chất liệu của những thứ được xây lên ngôi nhà là từ xi măng , ngói lợp , và đa phần là gỗ .
Trông cái nhà trọ này không lớn cho lắm nhưng có lẽ đây cũng đã là quán trọ khá nhất ở đây rồi !
Chính là ngồi ở dưới này người xung quanh rất là đông , cứ mỗi một bàn là từ cho đến người .
Đôi khi vẫn có thể là đông hơn , ta chợt để ý thấy có một số người
ở bàn thứ rãy bên tay phải hình như những người lạ kia vẫn là ánh
mắt kỳ quái cứ nhìn
chằm mình ...
Trong giây lát , rốt cuộc thì phụ vương và
mẫu phụ cùng một số người thân cận đi xuống dưới lầu .
" Hài nhi , con đã
về , sao , ở bên ngoài ,
cảm giác như thế
nào , vui không a ? ".
Ta lắc lắc cái đầu thanh âm nói .
" Nga , không vui chút nào , chỉ thiếu chút nữa là con không về được
với cha , mẹ nữa rồi a ".
" Sao , sao thế ? Con
vừa nói cái gì ? Không về việc thì nghĩa là sao ?? ". Phụ vương nói .
" A , là để Ngạo kỳ nói
đi , hắn vẫn là biết rõ
vấn đề đi ".
" Nhưng cha , mẹ ở đây có gì ăn được không a , cái bụng của hài nhi nó đói meo rồi
a , suốt từ sáng tới
giờ rồi ".
Ta chính là mặc kệ những người ở xung quanh đang nhìn mình ,
dù sao ở đây cũng có
mẫu phụ và phụ vương ở bên cạnh rồi !
Ở bên bàn phía bên tay trái kia , một nam tử
mặc một bộ y phục màu
xám , thỉnh thoảng lại
đưa mắt nhìn về cái gia đình có người và màu tóc kỳ lạ , và nhất là
để ý tới thiếu niên :
tuổi kia , còn ta
thì vẫn không hề biết gì cả , đợi một lát thì
thanh âm mẫu phụ gọi
tiểu nhị nói .
" Tiểu nhị , ở đây có
món gì ngon đưa lên
hết cả tới đây ".
Tiểu nhị tới và lắng nghe xong và nói .
" Vâng , các vị qúy khách ngồi chờ một lát ,
lát nữa điểm tâm sẽ
mang lên ngay "
" Thôi được , ngươi lui xuống chuẩn bị đi "
Đó là tiếng của phụ vương .
Ta đang không hiểu rõ
vấn đề gì nữa thì bỗng gửi thấy một mùi hương thơm rất nặng ,
đó chính là hương của mùi hoa hồng , và
sau đó thì rất nhiều những cánh hồng kỳ lạ
không biết từ nơi nào , mà cứ như là ở trên trời rớt xuống đó , càng ngày , càng nhiều hơn .
Ngạo Kỳ đang đứng ở
bên cạnh bỗng nhiên nói .
" Cẩn thận các vị chủ nhân , có nguy hiểm ,
đó là dấu hiệu của Thiên Ma Giáo Hội tới "
Ngay sau khi mùi hương đậm đặc vừa mới xuất hiện thì cũng là lúc có một người mặc bộ y phục màu đỏ thẫm mái tóc đen dài tới gót chân , chân đi hài đỏ , hai ống tay váy rộng thênh thang dùng khinh công bay nhẹ nhàng đáp xuống dưới mặt đất !
Người đó quay mặt lại liền xuất hiện một bộ mặt xấu xí , thoạt nhìn thì ta thấy hắn nam không ra nam , nữ không ra nữ .
( ái nam ái nữ theo thời nay chắc gọi là pê đê ).
Phụ vương như đã nhận ra điều gì sắp sửa sắp riễn ra , ông bèn nói với mọi người .
" Cẩn thận , đó chính là dấu hiệu người của Thiên Ma Giáo Hội tới , hãy để ý một chút " ..
" Người của Thiên Ma Giáo Hội vì sao khi không lại xuất hiện ở nơi này kia chứ ? " .
Ngạo Kỳ khi nhìn thấy dấu hiệu của những cánh hoa hồng và mùi hương nồng kia cũng như vương gia liền biết được đây vốn là dấu hiệu của Thánh Diệm La Sát Quân Hồng Nhược , vốn là một tên sát thủ đại ma đầu vốn đứng hàng thứ hai trong Thiên Ma Giáo Hội vì trên còn một người có quyền lực nhất đó chính là Đại Giáo Chủ của Thiên Ma Giáo Hội chính là do người đệ đệ cùng mẹ khác cha của Hoàng Đế Nam Hải Thần Triều hiện tại là Ứng Thiên Hồng cầm đầu ...
Tuyết Y cảm thấy cái người mà mọi người đang thì nói tới đó Quân Nhược Hồng kia , đã là một tên nhị ác ma thì chắc là cũng chẳng có điều gì tốt đẹp cả ,
bởi vì nhìn khuôn mặt của cả phụ vương cùng mẫu phụ và những người có võ công hành tẩu trong giang hồ đều lo lắng , tất cả đều tuốt đao , kiếm ra khỏi vỏ để phòng thân ...
Phụ vương thấy dấu hiệu chẳng lành sắp thì sảy ra bèn quay sang Ngạo Kỳ phân phó nói .
" Ngạo Kỳ , nếu như mà có truyện gì sảý ra mà ta không thể bảo vệ cho phu nhân và công tử thì Ngạo Kỳ , phiền ngươi hãy để ý tới hai vị chủ nhân " . Huyền Vân Y vương gia lo lắng cho Phương Thái Sinh nương tử và hài tử của mình còn hơn là tính mệnh của chính mình , trước kia cũng chỉ vì lo lắng cho hai người này , e sợ vì có biến loạn sắp sảy ra ở Nam Tình Tuyệt Quốc , nên vương gia đành phải tạm thời lánh xa nguời thân của mình đưa vương phi Phương Thái Sinh và Tam tiểu vương tử là Huyền Tuyết Y về nơi rừng sâu để ở ẩn tránh nạn ..
Cho tới bây giờ rốt cuộc ở Nam Tình Tuyệt Quốc vẫn còn bình an , mà hoàng thái phụ ( hoàng thái hậu ) ở quê hương lại bị bệnh nặng , người rất là thương nhớ đứa cháu thứ và Phương Thái Sinh nên mới tới để đón hai người ..
Trên đường đi , đang thì thuận lợi , ai ngờ đâu lại phát sinh ra truyện của người Thiên Ma Giáo Hội truy sát tìm tới đây , nên vương gia lo lắng , nhất là cho hai người ...
Đã sửa bởi Bùi thị Thúy Vân lúc .., :.
Ngạo kỳ tuân lệnh nên đi qua bên cạnh mẫu
phi và ta , bắt đầu cảnh giác .
" Nơi này , qủa thật là
đã tập hợp đầy đủ
những kẻ mà Quân Hồng Nhược ta giết rồi a " . Một thanh điệu õng ẹo ẻo lả tử tên mặt xấu
đó phát ra , sau đó thì
hắn nhìn lại một lượt tất cả những người có
mặt ở trong tửu lầu .
Ánh mắt của Quân Hồng Nhược ngay sau
đó thì cũng bắt đầu di chuyển qua chỗ đám người của một nam nhân tóc đỏ và hai người thân mái tóc
bạch kim trắng muốt ở bên cạnh , Quân Nhược
Hồng mỉm cười rồi sau đó bước lại gần chỗ
phụ vương ta , hắn gắm nhìn phụ vương sau đó rồi chuyển sang bên mẫu phụ rồi ta ...
Với cặp mắt xấu xa của Quân Nhược Hồng khiến cho Ngạo Kỳ phải khẩn trương đề phòng ...
" Quân Nhược Hồng , ta thật không ngờ , hôm
nay ngươi bộ dáng lại trở nên như thế này ".
Thanh của Huyền Vân
Y vương gia nói .
" Ha , hả , ta còn tưởng ai thì ra là đệ nhất mĩ
nam vương gia Huyền Vân Y ở Nam Tình Tuyệt Quốc , qủa nhiên
khi gặp mặt thực sự ,
nhà ngươi còn tuấn mĩ
hơn cả ta tưởng nha ".
Quân Nhược Hồng tới gần Huyền Vân Y đang định đưa tay của mình
để được động chạm vào làn da của Vân Y .
Nhưng nhờ thân thủ nhanh nhẹn nên Vân Y
vương gia tránh kịp !
Ta thấy hành động của
Quân Nhược Hồng kia thật là đáng ghét liền mắng hắn vài câu .
" Ngươi là Quân Nhược
Hồng gì gì đó , cái tên nam chẳng ra nam , nữ chẳng ra nữ nhà ngươi ,
cái tên này ta thấy xấu như cái mặt ghê
tởm như của ngươi
vậy nha ".
Ta lúc này nhìn kẻ
kia thật là đáng ghét ,
ngoảnh lại nhìn mẫu
phụ thì thấy dung mạo của người đang lo lắng ,
người kéo ta vào vòng tay rồi nói .
" Hài nhi , con không được chọc tức hắn có được không ? Lỡ như mà hắn làm hại tới
con thì sao ? Con nên
nghe lời đừng để phụ vương và mẫu phụ
lo lắng a ".
Ta rùng mình một cái ,
khi nhìn vào ánh mắt Quân Nhược Hồng , không ngờ đã bị để ý
tới , hắn nhìn vào mẫu phụ và ta rồi gian
sảo cười nói .
" Vương gia Vân Y , ta nghe nói ở Nam Tình
Tuyệt Quốc của chàng chính là chỉ có duy nhất nhân là nam nhân , cho
nên ngay cả vương phi nương nương của chàng ( hắn đảo qua mẫu phụ ) không phải là vị tuyệt sắc nam tử
này chứ ? Thế mà là
thật , thì thật là khó rễ
cho chàng qúa nha ,
nam tử sao có thể
sinh hài tử cho
chàng được chứ ? ".
Huyền Vân Y vương gia thanh âm phản bác lời
nói của Quân Hồng Nhược .
" Quân Nhược Hồng , đây là hoàng nhi của ta và cũng là ta tiểu vương tử của Nam Tình Tuyệt Quốc , còn nhân mà nhà ngươi vừa nói đó , đúng , đó là Vương phi chính thất
của ta là Phương Thái Sinh , ngươi khỏi phải hỏi nhiều làm chi , chính
là ngươi là người của Thiên Ma Giáo Hội thì
cũng chẳng có gì để
nói cả , ngươi chính là
đang cản đường của ta
và gia quyến quay trở
về nước , chính ngươi
phải đáng chết trước ".
Vừa lúc đó thì cũng rất đông một đoàn người từ ngoài quán trọ xông vào , chúng có khoảng chừng trăm người
toàn bộ tay đều cầm đao kiếm , thân mặc áo màu đen , mặt thì được che kín , chúng vừa tiến vào thì đã chém giết những người ở xung quanh , một làn máu tươi tanh rưởi tung tóe ở khắp trong tửu lâu ...
Ta và mẫu phụ , Tiểu Quế Tử , Phụ vương và Ngạo Kỳ cùng ở một chỗ , tất cả đứng vây ở quanh ta thành vòng tròn , ta thân ở giữa cũng bắt đầu lo lắng ....
" Thế sao ? Thế thì
tất cả các người cũng đừng hòng rời khỏi đây mà chính là hôm nay Quân Nhược Hồng ta mời vị tới Thiên Ma Giáo Hội một chuyến ".
Quân Nhược Hồng lúc này hắn chưa động thủ mà chỉ có người của hắn là đang vung gươm tàn sát ở khắp nơi .
Ta đang ngây người khi nhìn ở xung quanh , một cảnh tượng kinh hoàng đang thì diễn
ra .
" Vì sao bổn vương gia sẽ phải theo cái tên bất ái nam nữ như ngươi
kia chứ , thử xem đám người Thiên Ma Giáo Hội các ngươi có đủ sức
để mời được ta không"
Nói xong từ trong ống tay áo của Huyền Vân Y tự nhiên xuất hiện một thanh kiếm mỏng teng nhưng độ sắc thì vô cùng bén xuất hiện .
Từ lúc nào trong tay của Huyền Vân Y có một thanh kiếm mỏng nhọn , nhưng lại sắc bén nhanh nhậy , ánh mắt của người tràn đầy hắc tuyến nhìn về phía của Quân Nhược Hồng , hét .
" Quân Nhược Hồng , tiếp chiêu "
Nhìn phụ vương ra tay kiếm thật nhanh chém về phía của Quân Nhược Hồng , thanh kiếm mỏng manh như ẩn như hiện , khi thì có thể bẻ cong lãi để cho có độ phật , khi thì khoanh lại như một sợi dây vải , nó khéo léo ở trong tay khiển của Vân Y ....
Tiểu Quế Tử từ lúc nào hắn đã run rẩy tản ra và núp ở trong gầm bàn !
Ta vẫn là đang mải ngắm nhìn trận đấu giữa phụ vương cùng tên Quân Nhược Hồng kia mà chưa biết tai họa
là kẻ mặc y phục màu xám từ khi nào vẫn là
đang dõi theo mình ...
Do thực lực quân của Thiên Ma Gia Hội rất đông và hung hãn , chúng đã tách phân ta ra khỏi vòng tay của gia đình ...
Một mình ở giữa cảnh hỗn loạn chém giết ,
ta bối rối khi nhìn phụ vương cùng mẫu phụ , Ngạo Kỳ , tướng quân đang thì lo đối phó với người của thiên ma giáo hội ...
Ta chợt thấy một tên mặc đồ đen đã tóm được Tiểu Quế Tử , tiểu quế tử hét lên trong hoảng sợ .
" A ! Công tử , mau cứu Tiểu Quế Tử với a "
Ta nghe được thanh âm quen thuộc nên quay lại muốn cứu hắn ,
nhưng chính mình cư nhiên sức trói con gà cũng chẳng chặt ...
Tận mắt thấy Tiểu Quế Tử đang gặp nguy hiểm tới tính mạng , đang định chạy tới chỗ của
tiểu Quế Tử , thì mình khi không bị một bàn tay lạ túm được ....