Hôm sau, trời vừa mới tờ mờ sáng, tất cả mọi người nhanh chóng thức dậy, chuẩn bị tìm thức ăn, đêm qua họ đã rất đói nếu hôm nay không kím được thứ gì để bỏ bụng thì sẽ không chịu nổi.
Tiểu Thỏ vừa mới thức giấc, chưa tỉnh ngủ hẳn,cô quả thật không có một tí ý thức cảnh giác đề phòng nào.
Chắc hẳn có Phong Dật và Thần bên cạnh nên cô buông lỏng hết mọi thứ, vì cô biết trong hoàn cảnh như thế nào hai người đàn ông này luôn bảo vệ cô.
Thấy Tiểu Thỏ đã dậy, Phong Thần đem đồ súc miệng khăn mặt cho cô vệ sinh cá nhân, anh tự giác sắp xếp chăn mền đem ra xe.
Làm xong mọi việc, mọi người tập trung trước cửa, không ai dám xung phong đầu tiên ra ngoài, họ sợ tang thi đột nhiên công kích nên không ai dám mở cửa.
Nhìn ra ý nghĩ của những người này, Tiểu Thỏ và Phong Thần không chần chừ cầm đao đi ra trước, nếu cứ sợ chết như thế này thì khi nào mới ra khỏi chỗ này.
Cầm đầu đi trước, mọi người xung quanh thấy vậy bèn líu ríu theo sau cô, chỉ cần nhìn được cảnh hôm qua hai người đàn ông kia chiến đấu, họ đều có cùng suy nghĩ đi theo cô sẽ dính chút an toàn.
Không để ý người khác đánh chủ ý lên cô, Tiểu Thỏ không quan tâm lên xe ngồi, bọn họ muốn theo thì cứ theo a~ sống được hay không là phải xem sức chiến đấu của bọn họ.
Không khí sáng nay lạnh buốt người, vì là mới bắt đầu mạt thế nên thời tiết chuyển lạnh, Tiểu Thỏ hắt xì vài tiếng. Vài giây sau lập tức có một chiếc áo lông dầy và ly trà nóng trước mặt cô, Phong Thần thấy cô lạnh mà đau lòng, anh không muốn cô chịu một chút khổ nào.
Cả nhà Bạch Lam đứng phía sau ai nấy đều ghen tị đỏ mắt.
""Hừ! Chẳng có gì hay ho, những thứ cô ta dùng toàn lên giường với đàn ông mới có được, đê tiện""
Không cam tâm người khác tốt hơn mình, Bạch Lam khinh thường lẩm bẩm.
Trước mắt thấy xe Tiểu Thỏ chuẩn bị lăn bánh, những người đang ghen tị giật mình lật đật tìm chiếc ôtô bên chỗ đỗ xe, không ai bảo ai mọi người cùng lái xe đi theo Tiểu Thỏ.