Lại một buổi tối nữa trôi qua, bất kỳ ai trong trò chơi này đều mong kết thúc nó thật sớm.
Tuy nhiên, lợi thế vẫn chưa nghiêng về bất kỳ phe nào.
Đêm hôm qua người chết là Ikeda Toshiro.
Trần Ô Lâm thở dài một hơi, xem ra bọn họ đã thuyết phục được nhóm người Ma Sói kia chọn Toshiro.
Sự an toàn tăng thêm phần rồi.
Hiện tại, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía Trần Ô Lâm và Inoue Ruri.
Bọn họ đều nghĩ rằng đêm nay sẽ chết người, vì cô ả Ruri này nói rằng sẽ giết Fuiko để chứng minh bản thân là Phù thủy. Vậy mà hiện tại cậu bé đó vẫn nguyên vẹn ngồi ở đây.
Người đã ủng hộ Ruri trước đó- Oota Hanako nhíu mày lên tiếng "Chuyện này là sao vậy? Cô rốt cuộc có phải là Phù thủy không? Hay là lại giở trò đạo đức giả ra?"
"Không! Không có! Đêm qua tôi đã bị... Kỹ nữ ghé thăm." Ruri thanh minh, đôi mắt tràn ngập sự xấu hổ và lúng túng.
"Gì chứ?" Kurochi vừa nghe được từ 'Kỹ nữ' như đụng vào chỗ đau trong tim, đôi mắt hung hăng trừng Fuiko "Chắc chắn mày biết Kỹ nữ trong nhóm người này! Khôn hồn thì mau nói ra..."
Trần Ô Lâm cười nhạt nhìn Kurochi "Anh thậm chí còn không nhận thức được ai đã ngủ chung với mình? Thật thảm hại!"
"!!!"
Không chỉ Ruri và Kurochi mà những người chơi còn lại đều sửng sốt "Sawayuki Fuiko là 'Kỹ nữ'?"
Trần Ô Lâm tặc lưỡi, bộ dạng chẳng giống một đứa trẻ tuổi chút nào "Em cũng chẳng muốn tiết lộ thân phận của mình đâu, nhưng Ruri-chan và mọi người đã dồn ép em vào đường cùng như vậy... Em không thể không bại lộ."
"Khoan đã!" vẻ mặt của Rin cực kỳ phức tạp và khó tin "Thật sự? Một đứa trẻ tuổi? Rốt cuộc mấy người tạo ra trò chơi này đang nghĩ gì mà để..."
Rin quay đầu nhìn gương mặt hóa đen của Kurochi, trong lòng không nhịn được dâng lên sự tò mò.
Rốt cuộc Sawayuki Fuiko đã làm gì mà khiến Kurochi tức giận như vậy?
Ánh mắt của Ruri hiện lên vài tia sợ hãi và khuất phục "Em... Sawayuki... vì sao em lại làm được những thứ đó?"
"Biết nhiều quá không tốt đâu, Ruri-chan." Fuiko mỉm cười "Điều quan trọng hơn lúc này không phải là việc tìm ra Ma Sói là ai sao?"
"..."
Kurochi dường như khó có thể tưởng tượng nổi bản thân lại bị một đứa trẻ tuổi làm cho chật vật thành ra thế này, hắn khép mắt kiềm chế sự xấu hổ và giận giữ. Lúc này đây còn nói thêm gì nữa thì chỉ càng mất mặt hơn thôi.
"Tóm lại, chúng ta đã xác định được thêm một người nữa đang 'tạm thời' ở phe dân." Tengu sau khi tiếp nhận lượng thông tin bất ngờ liền nhanh chóng bình tĩnh lại "Tôi rất thắc mắc khi nhân vật Kỹ nữ dành chiến thắng trò chơi này thì sẽ sống sót một mình chăng? Hay là còn thứ gì khác?"
"Ồ? Anh thật sự muốn biết sao, Tengu- chan?" Trần Ô Lâm cười như không cười "Nếu nhớ không lầm thì đợt bình chọn đầu tiên anh đã chọn Akira- chan? Em có thể hỏi lý do vì sao được không?"
Tengu không ngờ bản thân lại bị hỏi ngược lại, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía hắn như đang săm soi, đánh giá, chỉ cần sai lầm một chút, kẻ bị treo cổ chắc chắn sẽ là Tengu.
Dân thường thì muốn bản thân được an toàn dù chỉ ngày ngày , còn Ma sói thì muốn tìm ra kẻ chịu tội để giảm bớt lượng Dân thường càng nhiều càng tốt.
Việc Trần Ô Lâm đang làm chỉ là kích động sự việc mà thôi.
"Bởi vì Akira và Ken có vẻ như là anh em của nhau, tôi nghĩ rằng một trong số họ là Ma Sói. Dù sao kẻ hướng dẫn đã nói rằng nhân vật mà chúng ta nhập vai do khán giả bình chọn, cho nên... hai anh em thân thiết một sói một người không phải hấp dẫn hơn sao?"
"Vì suy luận mơ hồ đó mà bình chọn? Tôi cảm thấy anh mới là người đáng ngờ nhất." Trần Ô Lâm cười nhạt, vẻ mặt khinh thường như nhìn thấu mọi âm mưu "Cố gieo rắc sự nghi ngờ của mọi người lên lẫn nhau để bản thân được an toàn, đúng chứ?"
Bầu không khí lại bắt đầu trở nên căng thẳng, dường như Trần Ô Lâm đã thành công khiến bọn họ hướng tầm ngắm về phía Tengu.
Phải có một người chết trong ngày hôm nay.
Vì trò chơi càng kéo dài thì càng bất lợi cho phe Dân Làng.
Họ sẵn sàng đánh cược vào một chút mờ ám nhỏ nhoi để bảo đảm mạng sống của bản thân từng giây một.
A, cậu bé này thật sự khiến cho hắn hết từ bất ngờ này sang bất ngờ khác.
Mika mỉm cười khi nhìn thấy mọi chuyện diễn ra giống hệt kế hoạch của Fuiko, trong lòng tràn ngập sự tán thưởng và tò mò.
Rốt cuộc Fuiko sống trong môi trường nào mới được đáng gờm tới mức này, hay là... ngay từ đầu đã có bản năng?
Thật sự khiến người khác dè chừng và mê mẩn mà.
Đợt phán xét thứ hai.
Nishimura Tengu- phiếu của Sugawa Rin, Yamamoto Akira, Sasaki Zen, Inoue Ruri, Oota Hanako, Okamoto Kido, Suzuki Mika, Kobayashi Niran, Yamamoto Ken, Abe Cho, Kubo Murasaki, Sawayuki Fuiko.
Sawayuki Fuiko- phiếu của Takayashi Kurochi.
Trần Ô Lâm hơi kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Kurochi, xem ra tên này có bất mãn rất lớn đối với cậu.
Một con người nóng nảy và dễ đoán như vậy... rất tốt để lợi dụng.
Trần Ô Lâm thờ ơ nhìn vẻ mặt hoảng loạn giải thích của Tengu, trong lòng không hiểu sao có chút nặng nề.
Thế giới này... chỉ khiến tâm trạng và cảm xúc của cậu trở nên tồi tệ hơn thôi.
Kẻ sống sót... chung quy sẽ là người chiến thắng.
Nhưng khi chiến thắng trò chơi, tất cả còn sót lại chỉ là tội lỗi và tổn thương.
Tới một lúc nào đó khi Trần Ô Lâm trở về thế giới thực, liệu cậu còn có thể sinh sống một cách hạnh phúc và vui vẻ sao?