Ngày hôm sau khi đi làm, trước xử lý một chút dự án mới cân nhắc đầu tư của công ty, đặc biệt mấy bộ phim mới nhất đang đánh giá xét duyệt xong, cũng là mục tiêu đầu tư khá triển vọng của công ty sắp tới, cho dù là Lâm Y Y hay là Đào Gia Tuệ đều tương đối xem trọng.
Chờ xong hết buổi sáng bận rộn, mới có thời gian nhìn xem mấy cái tin tức bát quái liên quan tới mình.
Bất quá, buổi sáng ngày hôm qua dư luận còn xôn xao hot search, tới hiện tại, ngay cả một cơn sóng nhỏ cũng không nhấc lên tới.
Hot search đã được ổn định, trừ phi cố tình tìm trên công cụ tìm kiếm mấy từ đặc biệt mấu chốt như "Trương Hi Oánh", "Đổi vai", bằng không cơ bản đã mai danh ẩn tích.
Nhưng sự tình lại còn lâu mới kết thúc.
Bộ phận pháp vụ mới vừa thành lập của truyền thông Tân Nhật đã gửi đến cho cô một bưu kiện, cụ thể là đề cập đến mấy công ty truyền thông mở đầu cho việc phỉ báng, truyền bá thông tin thất thiệt. Hiện tại phía công ty đã ủy thác luật sư phát trát luật sư, thuận tiện thông qua con đường pháp luật để chặn đứng mấy tên thuỷ quân.
Chuyện này, nói về mặt pháp lý, đã tổn hại tới không những danh dự của Lâm Y Y, còn có truyền thông Tân Nhật và công ty điện ảnh Viễn Diêu, nhưng trên thực tế, chân chính tổn thất lớn nhất thật ra chỉ có mỗi Lâm Y Y.
Nhưng mà chuyện cô bị bôi đen đã quá rõ ràng ai cũng thấy, nhưng tổn thất của Trương Hi Oánh mới gọi là thật thật tại tại.
Muốn lăn lộn trong giới nghệ sĩ, mối quan hệ là một thứ vô cùng quan trọng.
Nói về mối quan hệ, đương nhiên còn bao gồm các loại công ty điện ảnh và các nhà làm phim lớn nhỏ.
Trương Hi Oánh một mình liền chọt vào một cái sọt lớn như vậy, ba công ty giải trí lớn đều dính dáng vào, ai còn dám cùng cô nàng hợp tác?
Giờ phút này, Trương Hi Oánh đang vô cùng nổi giận, quăng điện thoại di động.
Trợ lý Tiểu Từ trong lòng run sợ mà nhìn cô ta phát tác xong, mới vội không ngừng trấn an: "Hi Oánh tỷ, nói đến cùng, chuyện này chúng ta mới là người bị hại, dư luận khẳng định sẽ đứng ở bên cạnh chúng ta, chị đừng nóng giận, ngồi xuống uống miếng nước đi."
Ngày hôm qua khi cái tin tức kia nóng lên, các cô còn ở chỗ này mừng thầm.
Người ta luôn sẽ đồng tình với bên yếu, huống chi chuyện này vốn dĩ chính là bên phía giải trí Thịnh Thế giải trí không có lý.
Mặc kệ việc này có quan hệ gì với Lâm Y Y hay không, dù sao lại không phải cũng tạo tin nóng cho các cô hay sao, tin thật hay giả có liên hệ gì đến các cô ?
Vẫn là khi Mạnh Ngôn gọi điện thoại, bảo cô mau chóng làm sáng tỏ, cô mới biết được chuyện này còn nhấc lên quan hệ với công ty điện ảnh Viễn Diêu.
Diêu Nhất Mộng vậy mà lại là thiên kim của tổng tài Viễn Diêu!
Khó trách Thịnh Thế giải trí lập tức liền cự tuyệt cô diễn vai nữ số , đi chọn một tiểu hoa đán hoàn toàn lính mới như vậy...........
Luận kinh nghiệm luận kỹ thuật diễn, cô ta khẳng định là thực lực nghiền áp đối phương.
Nhưng mà đã quá muộn!
Khi cô ta bước lên Weibo, phía trang web chính thức của《 kinh thiên biến 》 đã đi đầu phát ra bài thanh minh làm sáng tỏ tin tức kia.
Cái bài đó đâu có phải làm sáng tỏ, đó rõ ràng là cảnh cáo cô ta!
Cũng trong ngày đó, giải trí Thịnh Thế cũng không nhàn rỗi.
Chu trợ lý liên hệ với điện ảnh Viễn Diêu, muốn giáp mặt trao đổi chút ý kiến về chuyện này để tạo ảnh hưởng tốt nhất cho công ty hai nhà.
Nhưng mà Viễn Diêu luôn thoái thác.
Lục Tầm cũng nhìn ra ý tứ ngầm của Viễn Diêu muốn kéo ra khoảng cách với bọn họ, trầm tư trong chốc lát, liền đứng dậy đi Tân Nhật.
Chu đặc trợ: "......"
Boss à, người có nhìn thấy biểu tình khẩn trương của bản thân khi quyết định đi qua chỗ Tân Nhật không vậy!
Khi Lục Tầm đến Tân Nhật, Lâm Y Y đang bận rộn.
Chờ cô bận xong trở về, liền nhìn thấy Lục tổng tài đã vui vẻ thoải mái đem phòng nghỉ nhân viên công ty trở thành phòng trà, đang vừa cau mày uống tách cà phê hoà tan mà hắn mới pha, vừa nhìn di động không biết làm gì.
Nhưng mà Lục Tầm cũng là người bận rộn, lúc trước kia miễn cưỡng cũng coi như người cuồng công tác, hắn cũng không thích chơi trò chơi, khi dùng di động thì phần lớn vẫn là xử lý chuyện của công ty.
"Anh bận rộn đến di động không rời thân, còn nhàn hạ thoải mái đến chỗ tôi ngồi đong đưa thế này sao ?"
Lâm Y Y cũng không vội về văn phòng trước, đem chồng hợp đồng đang ôm trong lòng ngực bỏ lên trên bàn, cũng ngồi xuống theo.
Lục Tầm đã thuận tay pha cho cô một ly cà phê hòa tan.
"Tôi đang muốn buổi tối mời cô đi ăn bữa cơm."
Hắn còn bổ sung nói: "Cô yên tâm, lần này tôi xem dự báo thời tiết rồi...... Hơn nữa, cũng không đi lên núi ăn."
Vừa nhớ tới bữa cơm đêm mưa kinh hồn hôm trước, tâm hắn liền đau quá!
Lâm Y Y cũng nhớ tới chuyện ngay đêm bão tố cuồng phong mà đi lên núi ăn cơm, tức khắc ha ha ha cười ra tiếng.
Chờ cười xong, sắc mặt nghiêm lại, lắc đầu cự tuyệt: "Tôi không đi."
"Vì sao ?" Lục tổng tài ngẩn ra.
Đôi mắt Lâm Y Y phiêu phiêu về hướng bên cạnh: "Tôi rất bận, gần đây không rảnh, để lần khác đi."
"Vậy được rồi......"
Lục Tầm trầm mặc một chớp mắt, vẻ mặt bất đắc dĩ: "Tôi đây đành phải mặt dày đến nhà cô thôi."
Đúng là da mặt cũng thật đủ dày!
Lâm Y Y không vui liếc xéo hắn một cái: "Cũng không cho anh tới!"
"Vì sao ?"
"Không vì cái gì cả!"
"......"
Trong lòng Lục Tầm có hơi ủy khuất.
Lúc rời đi còn còn liên tiếp quay đầu lại, tựa hồ đang chờ cô "hồi tâm chuyển ý"......
Kết quả tất nhiên không có.
Chuyện ông chủ của giải trí Thịnh Thế tới Tân Nhật, rất nhiều nhân viên công ty đều nghe thấy.
Hơn nữa, đây không phải là lần đầu tiên mà kim cương vương lão ngũ trong truyền thuyết tới!
Có không ít nhân viên liền lén lút để ý chuyện của hai ông bà chủ hai bên công ty để đi nhiều chuyện, sau đó liền nhìn thấy Lục tổng bị đuổi ra khỏi phòng, lưu luyến rời đi.
Ngay cả bóng dáng đều cô đơn thoạt nhìn hết sức đáng thương.
Sao khi cưỡng chế đuổi đi ông chú của nam chủ trong truyện, Lâm Y Y cũng không cảm thấy người thoải mái.
Không biết vì cái gì, trong lòng nghẹn đến mức khó chịu, vội vàng dùng công việc để giải bớt!
Thật vất vả với tập trung vào được công việc, đột nhiên lại bị Lâm Bình nữ sĩ gọi đến cắt ngang.
Ở đầu bên kia điện thoại, là giọng nữ trung quen thuộc của Lâm Bình nữ sĩ: "Y Y, đang bận à?"
Không biết Thái Hậu đại nhân có chỉ thị gì, Lâm Y Y đành phải trả lời: "Cũng được, không bận lắm."
"Mới lúc nãy, bạn của mẹ tặng mẹ hai vé đi xem phim điện ảnh, mẹ đã hẹn giùm con cái thằng họ Lục...... Khụ, tiểu Lục, mẹ đưa vé xem phim cho nó rồi, nó nói sẽ đưa cho con."
Cuối cùng, bà còn lời lẽ chính nghĩa mà: "Không được lãng phí!"
Lâm Y Y: "......"
Vị lão thái thái này cũng thật thời thượng, ngay cả chiêu này cũng dùng?!
Quả nhiên không lâu sau, liền có người đưa cơm hộp, tặng một cái phong thư cùng một bó hoa hồng.
đóa hoa hồng đỏ diễm lệ, từ cửa chính công ty một đường tiến vào, hấp dẫn ánh mắt hầu như của tất cả mọi người trong công ty.
Khi Lâm Y Y nhìn thấy trợ lý vẻ mặt hưng phấn ôm hoa vào cho cô, hơn nữa đầy mặt che dấu không được hơi thở bát quái quá sinh động, cô tức khắc trầm mặc......
Đây không giống phong cách Lục Tầm!
Nhận phong thư, bên trong xác thật có một vé xem phim điện ảnh.
Thời gian là buổi chiều giờ.
Cái thời gian này có hơi nửa vời, nhưng mà xem phim điện ảnh xong là vừa vặn giờ rưỡi, vừa lúc là giờ ăn cơm chiều......
Lâm Bình nữ sĩ quả thật là có tâm!
"Bà chủ à, ngài cứ yên tâm mà đi, công ty còn có tổng giám đốc Đào đây mà......"
Trợ lý nhỏ cảm thấy tổng tài nhà bọn họ rốt cuộc có hi vọng nở ra mùa xuân thứ hai rồi, trong lòng đều cảm thấy cao hứng thay bà chủ, hoàn toàn không nghĩ đến tới này của cô mà vài tai kẻ đa tâm, đã có thể châm ngòi ly gián hiềm nghi.
Nhưng mà thực hiển nhiên, bà chủ như thế nào liền sẽ tuyển nhân viên y như vậy.
Lâm Y Y cũng đồng dạng dung lượng não so với hạch đào không lớn hơn được bao nhiêu, căn bản cũng không nghĩ đến phương diện này.
Cô tức giận mà trợn mắt với trợ lý: "Đi mau đi mau, thấy mấy người là tôi lại phiền lòng!"
Cô trợ lý không hề sợ một chút nào, chỉ cười hì hì liền chạy một cái vô tung vô ảnh.
Vé xem phim này nói đưa đến là đưa ngay, không cho người ta chút thời gian chuẩn bị tâm lý nào!
Cái giờ này mà qua rạp chiếu phim, có lẽ chỉ có thể xem xuất đầu tiên thôi.
Cô lăn qua lộn lại mà nhìn vé xem phim trong tay......
À đây cũng không phải là cô muốn đi, là Lâm Bình nữ sĩ "ép" cô đi!
Ừ! Chính là như vậy!
Thuyết phục được mình ra cửa, Lâm Y Y bước vào chiếc Bentley rồi xuất phát.
Cũng may thời điểm này ở ngoài đường cũng không quá đông, khi cô đến được rạp chiếu phim, mới qua giờ được mười phút.
Thời buổi này, trong các rạp chiếu phim vốn dĩ cũng không mấy đông khách, huống chi là đi vào cái giờ trớ trêu như thế này.
Người đến gần rạp chiếu phim cũng thưa thớt, thậm chí trước quầy vé cũng trống trơn không thấy ai đứng mua vé.
Qua cửa soát vé, theo hướng dẫn đi về phía phòng chiếu phim.
Ngay cửa phòng chiếu, một thân ảnh đáng thương hề hề đang đứng tựa cửa.
Xa xa mà, Lâm Y Y liền thấy được......
Lục Tầm cũng thấy cô, vẻ mặt kinh hỉ: "Tôi còn tưởng rằng cô không tới kia chứ."
"Tôi cũng không muốn tới."
Ai bảo ngươi còn có gan chó thông đồng với Lâm Bình nữ sĩ để mở cửa sau!
Nàng không khách khí mà phun tào: "Anh còn học được cách gọi cứu viện bên ngoài ?"
Lục Tầm cũng không phản bác, giơ mặt lên tươi cười: "Tôi chỉ thi thố trong tình trạng khẩn cấp thôi."
"Tôi không phải đang khen anh!"
Lâm Y Y hơi tức giận kiếm chuyện: "Sao anh còn không chịu vào?"
Lục Tầm không đáp, chỉ tản lờ nhìn về nơi khác.
Hai người vào phòng chiếu phim.
Toàn bộ phòng chiếu phim chỉ có hai người bọn họ......
Nàng rốt cuộc biết vì sao tên Lục Tầm này không chịu một mình đi vào, cả không gian vắng lặng đen thui như thế này, quả thực rất đáng sợ......
Hơn nữa lại còn đi xem phim kinh dị!