Buổi chiều, Lâm Y Y đi nhà trẻ đón bạn nhỏ San San tan học.
Mạnh San San đi học ở một nhà trẻ ở gần đó, trường học thoạt nhìn không tồi, khu dạy học và quảng trường phối hợp nhau thành một chỉnh thể nhìn qua cũng rất mới, công tác bảo vệ cũng làm vô cùng tốt, trẻ em tan học về đều do đích thân thầy cô giáo dẫn ra trao tận tay phụ huynh, rất có trách nhiệm.
Khi cô giáo thì thấy Lâm Y Y tới đón Mạnh San San, cũng không kềm được nhìn lại vài lần.
Trước kia đều là do bảo mẫu nhà con bé tới đón đưa, đây là lần đầu tiên cô giáo gặp được mẹ ruột của Mạnh San San, thoạt nhìn vừa trẻ tuổi lại xinh đẹp......
Tất nhiên, cô giáo còn không biết vị phụ huynh thoạt nhìn thập phần trẻ tuổi này còn có một đứa con trai lớn mười ba tuổi.
Thuận lợi đón được Mạnh San San, hai mẹ con mới cùng nhau đi đón Mạnh Dục Nhiên tan học.
Nhìn thấy thằng bé chui vào băng ghế sau ô tô, Lâm Y Y nhìn nó không lên tiếng để cặp sách qua một bên, cô nhìn qua kính chiếu hậu từ ghế lái xe thấy khuôn mặt tuấn tú của nó không có biểu tình gì, Lâm Y Y không biết nói gì bèn tìm đề tài hỏi: "Cơm trưa thấy thế nào? Ăn ngon không? Về sau muốn ăn cái gì cứ nói với mẹ, không cần ngại nha."
Cái thằng nhãi con được lợi này vậy mà biểu tình có hơi nghiêm túc,làm cô hỏi thôi cũng phải có chút thật cẩn thận.
Tiếng Mạnh Dục Nhiên "Ừ"một cái: "Cũng được."
Cũng được......
Ý nó có phải là không tệ lắm đúng không?
Từ trong miệng của ông hoàng mặt đen nhà cô được hai chữ đánh giá "cũng được" này, Lâm Y Y đều chỉ có thể hạ thấp tiêu chuẩn xuống một chút.
Cô cười cười, trong lòng còn rất vui vẻ.
"Có chia cho các bạn học khác cùng ăn không? Bọn họ có đánh giá gì không ?"
Cô đối với đồ ăn do chính mình làm rất có tự tin, tất nhiên là hy vọng được mọi người chứng thực.
Con nít thôi mà, tôi ăn của bạn, bạn ăn của tôi, chuyện này không phải rất bình thường sao. Hơn nữa thằng bé cũng không giống một đứa keo kiệt, cô cũng không lo lắng nó ăn mảnh.
Hơn nữa số lượng đồ ăn cô làm cũng không ít, một người làm sao ăn hết chứ?
Mạnh Dục Nhiên lén lút liếc cô một cái, vẻ mặt có chút không được tự nhiên: "Bọn họ cũng cảm thấy...... cũng không tệ lắm."
Đại khái vậy đi......
Ngẫm lại biểu hiện của Từ Kiệt ngay lúc đó, bộ dáng như hận không thể cướp đồ ăn từ trên tay nó, hiển nhiên là cảm thấy mẹ nó làm đồ ăn rất không tồi rồi.
Có bao nhiêu đó đồ ăn, một mình nó ăn còn không đủ, còn muốn chia với nó?
Bạn nhỏ Mạnh San San đang ngồi ở ghế phụ, đôi mắt uất ức hết nhìn mẹ mình đến nhìn anh trai mình, xoay qua xoay lại hai vòng, có chút ghen tị nói: "Mẹ chỉ nấu cơm cho một mình anh thôi hả, không được, con cũng muốn nữa."
Thật ra, thức ăn trong nhà trẻ tư nhân cũng không tệ lắm, buổi chiều còn có bánh quy sữa bò, Mạnh San San căn bản là không thiếu ăn thiếu uống, chỉ là nghe mẹ nấu cơm trưa đưa đến cho anh trai mà không thèm đưa cơm cho mình nên có chút ghen tị thôi.
Mẹ là mẹ của mình và của anh trai mà, như thế nào lại chỉ quan tâm tới anh trai mà không đếm xỉa gì mình được chứ?
Tâm tư của bạn nhỏ San San chính là đơn giản như vậy.
Lâm Y Y giơ một bàn tay ra, sờ sờ cái đầu nhỏ tròn như quả dưa của cô bé trấn an: "Đêm nay mẹ sẽ làm đồ ăn ngon cho San San nha, được không? San San muốn ăn cái gì nói cho mẹ nào."
Nghe vậy, Mạnh San San lập tức liền chuyển tâm tư về tới món ăn ngon, chăm chú suy nghĩ rồi đếm các món ăn mình thích trên đầu ngón tay Lâm Y Y, đã sớm đã quên chuyện ghen tị với anh trai lúc nãy rồi.
Buổi cơm tối hôm nay, Lâm Y Y hoàn toàn phát huy hết công lực, làm một bàn ăn đầy tràn.
Trải qua hai bữa cơm sáng, trưa của hôm nay, hai anh em trước kia chưa từng thưởng thức được tay nghề nấu ăn của mẹ mình giờ đây đang vô cùng tin tưởng và mong đợi các món ăn của mẹ vào bữa tối.
Có thể lấy được giấy chứng nhận tư cách đầu bếp bậc nhất, trù nghệ của Lâm Y Y tất nhiên không cần phải nói.
Huống chi, đã được Tiểu Trần cùng hai nhãi con chứng thực cho cái gọi là "thiên phú trù nghệ", cô cũng không cần phải giấu giếm, tay cầm thực đơn, động tác vô cùng điêu luyện bận rộn trong phòng bếp, sau đó không chút nào ngoài ý muốn lại một lần nữa đạt được sự công nhận của hai đứa con.
Ngoài mấy món chính như thịt viên trân châu áp chảo, thịt nướng sốt hành, cá chua ngọt, nấm bào ngư xào trứng, cánh gà chiên Coca, còn có hai dĩa rau tươi xào tỏi, cuối cùng lại bưng lên một nồi canh đậu nành móng heo, sắc hương vị đều đầy đủ, làm cho người không kềm được đũa......
Một nhà ba người ăn vô cùng thỏa mãn, Tiểu Trần len lén quan sát bỗng cảm thấy có nguy cơ sắp thất nghiệp.
Nhưng mà cũng phải nói thật, cô Lâm thật sự lợi hại, tay cầm thực đơn là có thể làm ra một bàn đồ ăn như vậy, chẳng lẽ người chỉ cần có chỉ số thông minh cao liền làm bất cứ chuyện gì đều có thiên phú? Cô cũng từng nghe nói, hai đứa con nhà này cứ đi thi là lấy trọn điểm, hàng năm đều đứng nhất trong lớp......
Quả nhiên, chỉ số thông minh cũng có di truyền!
Tối một chút, Tiểu Trần thím Trương giúp việc của Lâm gia rời đi.
Biệt thự thiếu đi hai người cũng không quá quạnh quẽ, phòng khách đang mở TV, Lâm Y Y cùng Mạnh San San đang ngồi xem TV.
Nhưng làm cho Lâm Y Y kinh ngạc chính là Mạnh Dục Nhiên vốn không thích náo nhiệt vậy mà cũng ngồi xuống một cái ghế sô pha khác, cùng xem TV.
Chuyện này xem như rất khó có được, cả nhà tề tề chỉnh chỉnh ngồi xem TV, cô cũng không dội nước lạnh ngay lúc này mà hỏi nó đã làm bài tập về nhà xong chưa.
Cái thằng bé này thật ra rất có tinh thần tự giác nha, không cần phải giục.
Huống chi, cô cũng không muốn làm một bà mẹ phá bĩnh chọc người chán ghét.
Trên màn hình cực lớn màu sắc rực rỡ, tiết mục chuyển tới chương trình tin giải trí.
"Hôm nay, Mạnh ảnh đế Mạnh Ngôn cùng hoa đán mới nổi Trương Hi Oánh long trọng tổ chức hôn lễ, đây là buổi hôn lễ có thể so sánh với hiện trường các buổi lễ trao giải thưởng điện ảnh lớn, cũng có luôn nghi thức đi thảm đỏ của các minh tinh nổi tiếng, thật không phải khoa trương mà nói cả nửa giới giải trí đều đã được mời đến đây rồi, trong đó bao gồm Lục Dực Phi, Lương Tư Ngữ, Đỗ Vi, Dương Tấn......"
Màn hình inch tinh thể lỏng hiển thị đôi tuấn nam mỹ nữ trong TV thật rõ ràng, người chủ trì bản tin giải trí càng nhanh chóng đưa tin liên tục.
Cũng không biết có phải đang dùng mánh lới hấp dẫn người xem hay không, lúc này MC đột nhiên chuyển phong cách: "Tuy rằng Mạnh Ngôn đã có một đoạn hôn nhân không tốt đẹp, làm phần lớn các fan điện ảnh đều phẫn uất, nhưng cuối cùng cũng bước tới với Trương Hi Oánh, đây cũng là kết cục ai cũng mong muốn."
Người chủ trì thao thao bất tuyệt, màn hình đã chuyển tới chú rể Mạnh Ngôn thanh tú mê người, thập phần soái khí, đôi mắt nhìn vào màn ảnh vô cùng nhu tình, một tay nắm lấy tay cô dâu mỹ lệ động lòng người đang mặc áo cưới khảm nạm đầy đá quý.
Bên dưới màn hình, tiêu đề tin giải trí cực lớn đang hiện ra —— hôn lễ thế kỷ của ảnh đế Mạnh Ngôn cùng hoa đán mới nổi.
Hai người có thể nói là trai tài gái sắc, làm người khác mê mẩn.
Lâm Y Y vốn đang cắn hạt dưa, nhìn vào màn hình TV, vốn định an tĩnh mà làm quần chúng ăn dưa, nhưng tầm mắt khi dừng lại ở tên Mạnh Ngôn cùng Trương Hi Oánh, ban đầu có hơi quen mắt, càng về sau dần dần cảm giác có chút không đúng......
Trong bất tri bất giác, cô dừng động tác cắn hạt dưa, vẻ mặt khiếp sợ.
Mạnh Ngôn, Trương Hi Oánh......
Lúc này, con gái cưng súng hai cái răng cửa ngọng nghịu lên tiếng, ngón tay trắng nõn chỉ vào khuôn mặt tuấn tú đang được phóng đại trên màn hình, kinh hô một tiếng: "Ba ba!"
Mạnh Ngôn cùng Trương Hi Oánh......
Còn có hai đứa nhãi con Mạnh Dục Nhiên cùng Mạnh San San bên cạnh cô......
Lâm Y Y:!!!!
Mẹ nó, tôi lạy nha!
Cô đâu phải là xuyên qua, mẹ nó, cô đây là xuyên thư rồi, xuyên vào trong sách!
Ngày hôm qua cô đã cảm thấy tên của hai đứa nhãi con trong nhà nghe rất quen tai, nhưng lúc ấy cô cũng không nghĩ nhiều, nhưng hôm nay nàng nhìn thấy tên Mạnh Ngôn cùng Trương Hi Oánh trên TV, lại liên hệ đến tên hai đứa con, tức khắc liền giống như bị sét đánh trúng, cả hai mắt đều trợn tròn!
Huống chi, một trong hai đứa con còn chỉ vào Mạnh Ngôn kêu "Ba ba"......
Không sai......
Cô thật sự xuyên vào trong sách rồi!
Trong cuốn sách có nam chủ là Thái tử gia của công ty giải trí Thịnh Thế, Lục Minh Triết, nữ chủ Trương Hề Nhược là người mới vừa ký hợp đồng với giải trí Thịnh Thế.
Trương Hề Nhược là một người mới tốt nghiệp từ Học Viện Điện Ảnh, trong giới nghệ sĩ không ngừng bước lên, cuối cùng đi vào vị trí ảnh hậu vinh quang. Trên con đường này đã cùng nam chủ Lục Minh Triết quen biết và yêu nhau......
Có thể nói, sự nghiệp và tình yêu đều gặt hái tốt đẹp, là đối tượng cho mọi người hâm mộ cùng ghen ghét.
Đương nhiên, bất kể nam chủ hay nữ chủ đều không có liên quan gì đến cô, phần liên quan lớn nhất có lẽ là nhân vật phản diện lớn nhất lệ lại tên là Mạnh Dục Nhiên, em gái hắn Mạnh San San là bia đỡ đạn vẫn luôn thích Lục Minh Triết, luôn tìm mọi cách chống đối nữ chủ, ngay cả vị trí nữ phụ cũng không làm nổi......
Lúc này, trên màn ảnh TV là ảnh đế Mạnh Ngôn, cùng Trương Hi Oánh, cũng không phải không có xu quan hệ nào với cô, không chỉ có Mạnh Ngôn là cha ruột của Mạnh Dục Nhiên và Mạnh San San, mà vợ hắn Trương Hi Oánh lại là chị gái của nữ chủ Trương Hề Nhược!
Chuyện của Mạnh Ngôn tuy chỉ được nói sơ qua trong sách, nhưng cũng có nói hắn sớm đã không thể chịu đựng người vợ trước ham mê hư vinh kia, quá tức giận mà ly hôn.
Nói chung, một nhà bọn họ, bất kể là Lâm Y Y hay là Mạnh Dục Nhiên, Mạnh San San, đều là nhân vật phản diện trong sách, chính là bia đỡ đạn để nhấn mạnh sự tồn tại của vai chính......
Còn có một điểm chung, chính là đều không có kết cục tốt!
Tin giải trí đã kết thúc vài phút, Lâm Y Y rốt cuộc cũng lôi được hồn phách xuất khiếu của mình trở lại, nhìn chằm chằm vào màn hình, hai mắt đều chua xót không thôi, nhanh chóng thu hồi tầm mắt......
Sau đó liền thoáng nhìn qua thằng con trai quỷ sứ đang nhìn chằm chằm mình không chớp mắt.
"Con, con không phải nói ba con đã chết rồi sao?"
Lâm Y Y run run môi.
Nàng tỏ vẻ kích thích này tới quá đột nhiên, trái tim có chút chịu không được.
Mạnh Dục Nhiên nhún nhún vai, chẳng hề để ý nói: "Mẹ cũng thấy rồi, dù sao ổng đã kết hôn, chết hay sống có khác gì nhau?"
Uy, đó là cha ngươi nha?
Còn là cha ruột!
Chợt có một bàn tay kéo kéo góc áo cô, cúi đầu nhìn liền thấy Mạnh San San đang ngẩn khuôn mặt nhỏ lên, sắc mặt cũng hết sức bình tĩnh: "Chúng con có mẹ là đủ rồi."
Hai đứa nhỏ này......
Khó trách ngày hôm qua cô cảm thấy kỳ quái, đứa lớn thì quá lãnh đạm, như là không hứng thú với bất cứ cái gì, đứa nhỏ thì lại quá nhát gan, cũng không có bạn bè nào chơi cùng để hoạt bát lên.
Trong nguyên văn tuy rằng cũng có miêu tả sơ qua, nhưng không đứng từ góc này mà nhìn. Lý do hai anh em nhà này sẽ trở thành vai phản diện và bia đỡ đạn cũng có liên quan không ít đến hoàn cảnh gia đình bọn nó. Cha mẹ không hợp nhau, ly hôn xong thì một người ngay lập tức kết hôn, một người thì đòi chết đòi sống, không ngừng níu kéo dây dưa chồng trước, bất luận người nào cũng không hề quan tâm đến hai đứa nhỏ, càng lúc càng thờ ơ lãnh đạm, làm cho tính cách của hai anh em càng ngày càng cực đoan, còn luôn đối nghịch với nam nữ chủ, sau đó không ngừng đưa đầu tìm đường chết......
Lâm Y Y đột nhiên cảm thấy đau đầu, não có vẻ hơi thiếu Oxy!