Trong đại điện học viện Thánh Đô.
“Không phải chứ? Như vậy cũng có thể à, vậy không tính là phạm quy sao?” Nhìn ba người trong gương đồng, viện trưởng chú lùn nói.
“Đương nhiên không tính, chúng ta chỉ quy định không thể dùng pháp khí và tọa kỵ thay đi bộ, không quy định không thể dùng linh phù đại bước!” viện trưởng mỹ nữ nói theo lý thường.
“Điều này cũng đúng!” viện trưởng chú lùn gật đầu, tỏ vẻ tán đồng.
“Vô Tình, Trợ Tu phù là cái gì? Phù còn không phải là lấy công kích sao? Cũng có thể lấy để tu luyện sao?” Nhìn hai đứa nhỏ dán phù lên nf, viện trưởng béo tò mò hỏi.
“Phù văn một đạo bác đại tinh thâm.
Tổng cộng chia làm bốn loại: Phân biệt là công kích, phòng hộ, tu thân và trợ tu.
Loại linh phù trợ tu cấp ba có hơn loại.
Liễu Thiên Kỳ dùng bất quá là hạ phẩm cấp ba, Trợ Tu phù cấp bậc thấp nhất mà thôi!”
Nghe được Vô Tình giải thích, mọi người sôi nổi gật đầu.
“Hóa ra là bốn loại sao? Ta còn tưởng rằng, linh phù chỉ có hai loại công kích với phòng hộ thôi chứ!” viện trưởng mỹ nữ mở miệng.
“Đúng vậy, ta cũng cho rằng chỉ có công kích phù và Phòng Hộ phù, hai loại thôi ấy!” Mập Mạp cũng gật đầu.
“Đó là bởi vì, hai loại công kích và phòng hộ linh phù tương đối thường có.
Mà hai loại khác thì không phải rất thường dùng.
Càng có nhiều Phù Văn Sư, vì muốn học cấp tốc, chỉ học hai loại công kích và phòng hộ thôi, bỏ luôn hai loại khác không học.
Cho nên hai loại phù khác này trở nên vô cùng ít được lưu ý, người biết đến không nhiều."
“À, thì ra là thế!”
“Vô Tình sư đệ, Trợ Tu này rất dễ lý giải, chỉ là phụ trợ tu luyện phù, Tu Thân Phù này là phù gì?" Nhìn Vô Tình, Râu Dê hỏi.
“Tu Thân phù chính là lợi dụng với việc tu thân bản thân.
Tỷ như, Liễu Thiên Kỳ sử dụng Phong phù lên người Đổng Phong, có thể làm người bay lên, Gia Tốc phù có thể gia tốc, những thứ đó đều thuộc loại tu thân.
Bao gồm cả Truyền Tống phù cũng thuộc về loại tu thân.”
“Truyền Tống phù là loại tu thân sao? Ta tưởng là loại phòng hộ chứ!” Nghe được Vô Tình nói, viện trưởng mỹ nữ kinh hô ra tiếng.
“Hóa ra là như thế này!” Râu Dê gật đầu hiểu rõ.
“Loại phòng hộ là dùng cho Phòng hộ phù.
Truyền Tống phù và Gia Tốc phù không thuộc về phòng hộ, thuộc về lợi cho bản thân tu sĩ, là loại tu thân.”
“Vô Tình, theo ngươi nói như vậy, vậy tiểu tử Liễu Thiên Kỳ kia, không phải bốn chủng loại phù đều biết vẽ sao?” Nhìn Vô Tình, lão nhân béo khiếp sợ hỏi.
Nghe được lời này, những người khác cũng đều chấn kinh, Không phải chứ, còn nhỏ tuổi vậy mà có thể vẽ bốn loại phù, cả phù hẻo lánh mà cũng biết vẽ?
“Hắn đích xác đều vẽ được, bất quá, hắn chỉ biết vẽ phù cấp ba phẩm cấp thấp nhất thôi.
Nói vậy, thời gian học phù văn cấp ba cũng không nhiều, chỉ là học được vài loại phù chủng loại thường dùng nhất bên trong bốn chủng loại."
"Vậy à." Nghe được Vô Tình nói như vậy, mọi người sôi nổi gật đầu.
“Ta rất tò mò, ba tiểu tử này có thể dựa vào phù trong tay, trong vòng năm ngày đi đoạn đường hai mươi ngày, thuận lợi rời khỏi Thiên Mục Sơn hay không?" Nhìn gương đồng, chú lùn nói.
“Đích xác, ta cũng rất tò mò!” Râu Dê gật đầu, cũng cảm thấy việc này khơi dậy hứng thú của hắn.
“Chỉ cần trong ba người không xuất hiện mâu thuẫn mà nói, ta cảm thấy hẳn là không thành vấn đề!” viện trưởng mỹ nữ cảm thấy hoàn toàn không thành vấn đề.
“Ta cũng cảm thấy, chỉ cần không gặp phải yêu thú đặc biệt phiền toái, là hoàn toàn không thành vấn đề!” Mập Mạp cũng gật đầu nói như vậy.
“Hẳn là có thể!” Vô Tình gật đầu, cũng rất có tin tưởng với ba người.
“Nếu bọn họ làm được, vậy thật có thể xưng là kỳ tích trong trăm năm tới của học viện Thánh Đô chúng ta!"
“Đúng vậy, có thể nói là kỳ tích!”
Ngày thứ năm, học viện Thánh Đô kết thúc một ngày rèn luyện cuối cùng.
Vừa dậy sớm, Đổng Phong liền dán lên hai tấm Phong phù, bốn tấm Gia Tốc phù, đuổi về hướng cửa ra.
“Đổng Phong, Tiểu Thụy, giờ là một ngày cuối cùng.
Ấn theo quy tắc rèn luyện, chúng ta chỉ cần trước khi mặt trời xuống núi đuổi tới cửa ra, ngồi trên pháp khí phi hành tiếp dẫn, như vậy là chúng ta được tính là thông qua lần rèn luyện này rồi." Nhìn hai người bên cạnh, Liễu Thiên Kỳ cổ vũ bọn họ.
“Thiên Kỳ, một hồi tới khoảng nửa canh giờ, ngươi cứ dán cho ta nhiều mấy tấm Trợ Tu phù đi.
Chờ các ngươi sử dụng Truyền Tống phù, linh lực hao hết, ta có thể lại sử dụng Truyền Tống phù tiếp.” Nhìn Liễu Thiên Kỳ, Đổng Phong nói.
“Được.” Liễu Thiên Kỳ gật đầu đáp ứng.
“Thiên Kỳ, hôm nay là một ngày cuối cùng rồi.
Nếu không, để ta cũng mang theo hai người bay nửa canh giờ đi.
Chúng ta bay ra, so với dùng Truyền Tống phù càng nhanh hơn!” Kiều Thụy nói.
Nghe thấy cái này, Liễu Thiên Kỳ nhíu mày nghĩ nghĩ.
“Thiên Kỳ, để ta bay nửa canh giờ đi, chúng ta đã ra đến bên ngoài rồi, sẽ không gặp phải yêu thú khó đối phó đâu!” Mấy ngày nay, đều là Đổng Phong mang theo bọn họ bay, Liễu Thiên Kỳ mang theo bọn họ truyền tống.
Kiều Thụy vẫn luôn đều là tồn tại phụ trách bảo hộ hai người.
Mỗi lần nhìn thấy bộ dáng hai người hao hết linh lực suy yếu, Kiều Thụy cảm giác thấy vô cùng đau lòng.
"Được, lát nữa, sau khi Đổng Phong bay nửa canh giờ, ta mang hai người bay nửa canh giờ.
Như vậy sẽ tương đối nhanh.
Nếu không có gặp phải yêu thú thì Tiểu Thụy có thể lại sử dụng Truyền Tống phù, truyền tống chúng ta!”
“Ừ, như vậy tốt đó, Kiều Thụy thể thuật tốt, vẫn là để y bảo tồn một chút thực lực đi.
Đừng để gặp yêu thú, chúng ta đều không còn linh lực, vậy thì phiền toái lắm!” Đổng Phong gật đầu tán đồng.
Nghe được ái nhân nói như vậy, Kiều Thụy nhíu nhíu mày.
“Vậy được rồi.”
Đổng Phong và Liễu Thiên Kỳ thay phiên bay nửa canh giờ, Kiều Thụy lại phát động năm tấm Truyền Tống phù, ba người vì thế đi tới chân núi Thiên Mục Sơn.
Ba người nghỉ ngơi hai canh giờ, lại từ Đổng Phong phát động ba tấm Truyền Tống phù, Liễu Thiên Kỳ phát động ba tấm Truyền Tống phù, Kiều Thụy dùng năm tấm Truyền Tống phù.
Cuối cùng, trước khi mặt trời lặn, ba người cũng đến cửa ra.
“Các vị sư đệ, các ngươi đây là làm sao vậy?” Nhìn ba người nằm ngồi la liệt dưới đất, lập tức có sư huynh mặc quần áo học viện Thánh Đô đi tới, nâng ba người dậy, đưa vào trong pháp khí phi hành.
“Cảm ơn các vị sư huynh!” ba người Liễu Thiên Kỳ vội vàng nói tạ.
Nhìn ba người cuối cùng hữu kinh vô hiểm ra khỏi Thiên Mục Sơn, Vô Tình cong khóe miệng lên, viện trưởng béo cũng vui vẻ, viện trưởng mỹ nữ cũng vô cùng cao hứng.
“Kỳ tích, thật là kỳ tích!” Nhìn gương đồng, viện trưởng chú lùn kinh hô ra tiếng.
“Sửa chữa quy điều lại một chút, lần sau lúc tuyển chọn, viết rõ ràng chỉ có thể dùng linh phù chạy trốn, không chuẩn dùng linh phù thay đi bộ!” tổng viện trưởng Phong Cốc đứng dậy, lạnh mặt nói.
“Dạ!” Theo tiếng, bảy vị viện trưởng khác và đạo sư sôi nổi gật đầu.
“Ba tên tiểu quỷ này, thật đúng là biết lợi dụng sơ hở mà!” viện trưởng Ngự Thú Viện yêu diễm nói.
“Này...!này cũng không thể trách người ta, chúng ta lại không quy định không thể dùng linh phù thay đi bộ!” Lời này, viện trưởng béo nói theo lý thường.
“Đúng vậy, cũng không biết quy định này là ai định ra!” Nói rồi, viện trưởng mỹ nữ nhìn hướng về phía viện trưởng yêu diễm.
“Hừ!” Hừ lạnh một tiếng, viện trưởng yêu diễm giận bỏ đi.
Nhìn viện trưởng Ngự Thú Viện giận bỏ đi, những người khác buồn cười.
Bởi vì quy định này đúng lúc là do viện trưởng Ngự Thú Viện yêu diễm tự mình định ra.
Mặt trời xuống núi, tàu bay của học viện Thánh Đô phụ trách tới đón toàn bộ tân sinh, chậm rãi cất cánh rời Thiên Mục Sơn
Ngồi xuống tàu bay, ba người Liễu Thiên Kỳ, Kiều Thụy và Đổng Phong lập tức nuốt vào đan dược bổ sung linh khí, hơn nữa dán lên một thân linh phù, bắt đầu liều mạng hấp thu linh khí.
“Ba người kia đang làm gì vậy?”
“Đúng vậy, sao lại dán một thân linh phù đả tọa chứ?”
“Đúng vậy, kỳ quái ghê!”
Nhìn thấy cử chỉ quỷ dị của ba người Liễu Thiên Kỳ, các tân sinh khác chỉ chỉ trỏ trỏ đều cảm thấy vô cùng kỳ quái.
“Tỷ tỷ, Liễu Thiên Kỳ bọn họ đang làm cái gì vậy?” Nhìn ba người, Liễu Vũ tò mò hỏi.
“Ta cũng không biết!” Liễu Ti lắc đầu, nhìn về phía Liễu San.
“Thất đệ bọn họ hẳn là hao tổn linh lực, bọn họ dán trên người chính là Tụ Linh phù.
Là dùng để gia tốc hấp thu linh khí.” Liễu San mở miệng.
“Ra vậy.” Nghe được Liễu San nói, Liễu Ti và Liễu Vũ khẽ gật đầu.
“Tụ Linh phù? Tụ Linh phù là thứ gì?”
“Đúng vậy, chưa nghe nói qua?” Một bên không ít tân sinh lại bắt đầu nghị luận.
Đừng nói là tân sinh, dù là rất nhiều học viên cũ của học viện Thánh Đô, đối với cái gọi là Tụ Linh phù này cũng biểu lộ ra tò mò.
Một canh giờ sau, tàu bay thuận lợi đến học viện Thánh Đô, tất cả mọi người được an bài tới đại điện trước đó ăn cơm chiều, nghỉ ngơi.
Chuẩn bị cho khảo hạch vòng thứ ba ngày mai.
Trước đó, tu sĩ trẻ tuổi đi vào đại điện này tham gia rèn luyện trên Thiên Mục Sơn có hơn một ngàn.
Nhưng mà trôi qua ba tháng, quay lại đây lần nữa, mọi người kinh ngạc phát hiện, nhân số đã giảm từ một ngàn xuống còn chỉ hơn năm trăm người.
Hai phần ba người đã bị đào thải ở phân đoạn rèn luyện ở Thiên Mục Sơn.
Lợi dụng linh phù và đan dược, trong một đêm, ba người Liễu Thiên Kỳ khôi phục lại bảy thành linh lực.
Sáng sớm hôm sau, ba người đúng giờ cùng những người khác rời khỏi đại điện, tham gia vòng khảo hạch cuối cùng.
Vòng thứ ba thì tương đối đơn giản, chỉ là bảo toàn bộ tu sĩ trẻ thông qua rèn luyện ở Thiên Mục Sơn tùy ý lựa chọn một trong bảy viện: Phù Viện, Đan Viện, Kiếm Viện, Võ Viện, Luyện Khí Viện, Trận Pháp Viện và Ngự Thú Viện.
Sau đó đi báo danh tham gia khảo hạch của các viện.
Khảo hạch tham gia các viện thuật số chính là thi đan thuật, phù thuật, trận pháp thuật, ngự thú thuật, và luyện khí thuật, tất cả cấp một.
Mà tham gia khảo hạch của Võ Viện và Kiếm Viện, chính là tân sinh tiếp được mười chiêu của lão sư chỉ định thì xem như thông qua.
Bởi vì thi đều là mấy thứ cơ sở, cho nên vẫn tương đối đơn giản.
Làm Phù Văn Sư cấp ba, vẽ phù cấp một với Liễu Thiên Kỳ mà nói đơn giản cứ như thò tay vô túi lấy đồ vậy.
Nên Liễu Thiên Kỳ rất thuận lợi thông qua khảo hạch.
Cũng như Liễu Thiên Kỳ, Liễu San và Liễu Ti cũng đều thông qua khảo hạch của Phù Viện.
Lần này nhân số tham gia khảo hạch của Phù Viện là người, người thông qua là người, chỉ có sáu người không được bị đào thải, không thể lưu lại học viện Thánh Đô.
"Tất cả sư đệ, sư muội thông qua khảo hạch, cùng ta đến đại viện Phù Viện, nghe viện trưởng dạy bảo!” một vị sư huynh đi tới trước mặt mọi người, mang người Liễu Thiên Kỳ rời trường thi, đến đại sảnh Phù Viện.