Xuyên Nhanh: Vinh Hoa Phú Quý

chương 124: thiên tài trụy lạc (phần 7)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tới sớm không bằng tới đúng lúc, Cẩm Vinh đến Diêu Vân Sơn, chính ma lưỡng đạo không sai biệt lắm đều đến đông đủ.

Linh Kiêu Ma Tôn thấy cố rốt cục cũng tới, có chút đau đầu, lại không khỏi nhẹ nhàng thở ra, rốt cuộc chưởng môn Bát đại tông môn chính đạo đều tới rồi, bọn họ đường đường Ma Quân còn thiếu một vị, thật sự yếu đi sĩ khí.

Cẩm Vinh là vị Ma Quân cuối cùng có mặt, người lúc trước mới chỉ nghe danh Cổ Cẩm Vinh cũng nghị luận sôi nổi, ai cũng không có khả năng bỏ qua nàng đi.

Đây cũng là chính ma lưỡng đạo lần đầu tiên nhìn thấy Cổ Cẩm Vinh.

Đệ nhất cảm giác chính là, tuổi quá trẻ.

Không đủ , ở Tu Chân giới bất quá mới là lẻ trong tuổi thọ của các tu sĩ, mà Cổ Cẩm Vinh cũng đã có thực lực Nguyên Anh. Làm tu sĩ bình thường nhịn không được hoài nghi chính mình có phải hay không sống đến trong bụng cẩu.

Tư chất nghịch thiên kinh người, có chút tông phái nhịn không được muốn bay thẳng đến Huyền Thanh Tông Tố Sơn chưởng môn hỏi, đệ tử kinh tài tuyệt diễm như vậy, Huyền Thanh Tông cư nhiên bỏ được?

Tố Sơn chưởng môn dưới ánh mắt đông đảo đám người kia, sắc mặt có chút khó coi, đổi lại là những người khác, có thể làm tốt hơn hắn sao? Bọn họ cũng liền đứng nói chuyện eo không đau.

Càng quỷ dị chính là, trên người Cổ Cẩm Vinh hơi thở trong sáng xuất trần, cũng không giống các ma tu phục sức màu đỏ đen, liếc mắt xem qua đi, nàng phảng phất vẫn là cái chính đạo tu sĩ.

Cẩm Vinh tỏ vẻ trang phục ma tu quá khó coi, luận phong tư hoa mỹ, vẫn là càng thích phục sức đạo tu.

Riêng về phục trang, Cẩm Vinh cảm thấy người trong ma đạo đã tự mình phát huy tới cực hạn, chính là không có thứ bọn họ không thể mặc lên người, chỉ có thứ bọn họ chưa tìm được cách phối đồ.

Ma Tôn cùng các Ma Quân cũng không có nhàn rỗi đến quản người thích mặc cái gì sự, chỉ có mình Ly Sơn là bị giới hạn số lượng phụ kiện.

Rõ ràng là ma tu, nhưng vô luận khí chất hay phục sức đều giống tu sĩ chính đạo.

Không chỉ có chính đạo kỳ quái, liền ma tu cũng kỳ quái, có chút nhịn không được phỏng đoán ác ý, chẳng lẽ là nàng chính đạo tới nằm vùng? Nhưng thực lực lại cường hãn như vậy.

Nhìn đến thấy sắc mặt đám người Huyền Thanh Tông vô cùng khó coi sắc mặt, đám ma tu tức khắc yên tâm, tuy rằng có chút kỳ ba, nhưng Cổ Cẩm Vinh nằm ở trận doanh bọn họ không sai.

Linh Kiêu Ma Tôn ở trong lòng cười lạnh vài câu, hắn cùng cùng các Ma Quân chẳng lẽ chưa từng hoài nghi qua sao?

Ha ha, riêng cái tính tình này, sớm muộn gì cũng sẽ bị chính đạo ném ra.

Tu luyện công pháp cho tới bây giờ chưa từng là chứng cứ duy nhất phân chia chính-ma đạo.

Tố Sơn dù sao cũng là chưởng môn một phái, vẫn là đứng đầu chính đạo Huyền Thanh Tông, những người khác cũng không dám làm càn quá mức, thu hồi ánh mắt, mấy trăm năm nay, vẫn là lần đầu tiên thấy Tố Sơn mất mặt như vậy.

Không giống như Tố Sơn, Cẩm Vinh thản nhiên hơn nhiều, mặc kệ ánh mắt của người khác, cô cũng không phải lần đầu tiên bị người nhìn như vậy, huống chi những người này cũng không khác cải trắng trong mắt cô.

Nhưng chính đạo đệ tử cũng không dám đem ánh mắt đặt lâu trên người nàng, đừng nhìn Cổ Cẩm Vinh tươi cười nhợt nhạt, lúc còn ở Huyền Thanh Tông thanh danh đã cao ngạo, hiện giờ thành ma tu ai biết còn có thể như thế nào.

Lại nói chẳng ai quên được, nàng là huyết tẩy Ly Sơn ngồi lên bảo tọa Ly Sơn Ma Quân.

Cẩm Vinh nhìn phía Huyền Thanh Tông, tới không ít người, không sai biệt lắm đều là Trúc Cơ Kim Đan kỳ đệ tử tinh anh. Xem ra Huyền Thanh Tông rất coi trọng bí cảnh hôm nay.

Ánh mắt Cẩm Vinh quét qua đám đệ tử, đến một người thì dừng lại.

Là đầu sỏ gây tội, Cơ Sở Sở.

Cẩm Vinh đối nguyên thân vẫn là rất có hảo cảm, đạo tâm thuần túy, người như vậy trên đường chết non, trở thành đề tài trong đôi ba câu chuyện cho người khác trà dư tửu hậu, thật sự đáng tiếc.

Cơ Sở Sở cũng nháy mắt cảm giác được ánh mắt của Cổ Cẩm Vinh, Ly Sơn Ma Quân nhìn chăm chú nàng, mặt nàng lập tức liền trắng. Vốn dĩ phụ thân không muốn nàng tới, chính là vì lo lắng nàng sẽ đụng phải Cổ Cẩm Vinh.

Cổ Cẩm Vinh lên làm Ma Quân liền buông tha kẻ đã từng hại nàng tu vi tẫn hủy sao?

Tố Sơn, Hàm Quang đều không tin.

Ngược lại, Cổ Cẩm Vinh đã là một ma tu, muốn giết Cơ Sở Sở, càng không cần lí do.

Hàm Quang có tâm lưu nữ nhi ở lại tông môn, đáng tiếc hắn vì nữ nhi làm tông môn mất mặt, bị giam lỏng, quyền quản lí Vạn Kiếm phong bị người khác đoạt lấy.

Diêu Vân Sơn là đại sự của cả tông môn, các đệ tử từ tu vi Trúc Cơ, ngoại trừ ra những người ra ngoài chấp hành nhiệm vụ đều phải tham gia, các phong chủ nhìn Hàm Quang càng ngứa mắt, càng không cho phép có người phá lệ.

Cho dù là Tố Sơn cũng không thể ngăn cản.

Hàm Quang chỉ có thể nhờ Tố Sơn chưởng môn coi chừng nữ nhi một phen.

Từ sau khi, Cẩm Vinh vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Cơ Sở Sở, khuôn mặt diễm lệ xuất chúng, giữa mày có ngang ngược kiêu ngạo lệ khí, cùng với vẻ lo sợ hãi hùng hiện giờ không tương xứng.

Ánh mắt Cẩm Vinh dừng ở trên người nàng lâu chút, Cơ Sở Sở sau lưng mồ hôi lạnh ròng ròng, tu sĩ cảm giác nhạy bén, thực mau phát giác không thích hợp.

Tố Sơn chưởng môn hơi hơi ám chỉ Cơ Sở Sở, để nàng trốn ra phía sau mình, cũng ngăn trở ánh mắt của Cổ Cẩm Vinh, đối với Cổ Cẩm Vinh kẻ làm cho Huyền Thanh Tông đại thất mặt mũi, hắn chính là một chút hảo cảm cũng không có, nếu có cơ hội, tất phải xử lý cho sảng khoái.

Có Tố Sơn che chở, Cơ Sở Sở lá gan cũng lớn chút, ánh mắt hơi lia về phía Cổ Cẩm Vinh.

Cổ Cẩm Vinh lên làm Ma Quân thì thế nào, Huyền Thanh Tông đường đường chính đạo đứng đầu Bát đại tông môn, Cổ Cẩm Vinh dám ở trước mặt Tố Sơn chưởng môn động thủ sao?

Cơ Sở Sở khóe mắt giơ lên một tia đắc ý, còn chưa biến mất, đồng tử liền co chặt, nhìn vạn đạo kiếm quang thẳng tắp hướng về phía ả.

Là...... Vạn kiếm xuyên tim.

Tàn niệm duy nhất trước khi chết của Cơ Sở Sở chính là cái này, vạn kiếm đạo pháp, là huyền thanh kiếm pháp Cổ Cẩm Vinh am hiểu nhất.

Cẩm Vinh tỏ vẻ sẽ không biết kiếm pháp chính đạo không phải là Ma Quân tốt.

Cẩm Vinh thu hồi kiếm, hơi hơi mỉm cười, cô chưa bao giờ là thích chơi bẩn thỉu, lúc trước rời đi Huyền Thanh Tông, không giết Cơ Sở Sở, thuần túy là bởi vì không nhớ tới nàng tới mà thôi.

Một cái Tố Sơn có thể ngăn được sao?

Cẩm Vinh muốn giết người, ai cũng không cứu được.

Diêu Vân Sơn lâm vào một mảnh yên tĩnh, chính ma lưỡng đạo kinh sợ thực lực Cổ Cẩm Vinh.

Cơ Sở Sở chết ngay trước mắt bao người, hơn nữa tử trạng thảm thiết, hình thần đều diệt, Tố Sơn cũng không phản ứng lại, mà khuôn mặt đoan trang nghiêm túc của hắn cũng xuất hiện một vết máu, chảy dài.

Vừa rồi kiếm là từ mặt bên Tố Sơn, xuyên qua, giết Cơ Sở Sở.

Mà bản thân hắn cư nhiên, không hề phát hiện.

Máu sèn sẹt đỏ tươi từng giọt chảy xuống, càng làm cho hắn phẫn nộ chính là Cơ Sở Sở chết, mà đường đường là chưởng môn Huyền Thanh tông hắn cũng chịu vũ nhục.

"Cổ Cẩm Vinh, ngươi đây là muốn khiến cho chính ma đại chiến sao......" Tố Sơn sắc mặt âm trầm nói.

Cẩm Vinh lại chưa để ý tới hắn, mà là nhìn về phía Linh Kiêu Ma Tôn, khẽ cười nói, "Ta báo thù riêng, Ma Tôn sẽ không có dị nghị đi."

"Sẽ không." Linh Kiêu Ma Tôn âm trầm khàn khàn đáp, trong thanh âm cũng nghe không ra hỉ nộ.

"Đến nỗi Tố Sơn chưởng môn trên mặt bị thương......" Cẩm Vinh hơi hơi mỉm cười, "Vừa rồi tatrượt tay."

Đả thương dung nhan của chưởng môn Huyền Thanh Tông đứng đầu chính đạo, cư nhiên cũng dám nói là trượt tay, mà kiếm pháp vừa rồi, tất cả mọi người nhìn rõ ràng, là kiếm pháp bí truyền Huyền Thanh Tông.

Tố Sơn bỗng nhiên bình tĩnh xuống, "Giết đệ tử môn nội chúng ta, này thù Huyền Thanh Tông tất báo."

Cẩm Vinh cũng cười cười, mi mắt cong cong, "Bổn Ma Quân hoan nghênh Hàm Quang chân nhân, Tố Sơn chưởng môn tới báo thù, chỉ cần các ngươi có thể giết ta."

Có chút tu sĩ không biết nội tình bắt đầu nghi hoặc, Ly Sơn Ma Quân vì sao lại ra tay với một đệ tử Trúc Cơ kỳ, còn tàn nhẫn như thế, xem ra Ly Sơn Ma Quân cùng Huyền Thanh Tông chuyện không đơn giản.

Bỗng nhiên Diêu Vân Sơn rung chuyển, là vạn mộ sắp xuất hiện.

Vô luận là chính đạo vẫn là chúng Ma Quân đều sẽ không tiếp tục dây dưa, là thù oán của Ly Sơn Ma Quân cùng Huyền Thanh Tông, cùng bọn họ có liên quan khỉ mốc gì?

"Vạn mộ đã khai, chúng ta đi." Linh Kiêu Ma Tôn hạ lệnh nói.

Trải qua tính tình của Ly Sơn Ma Quân, Linh Kiêu Ma Tôn thấp giọng ngầm cảnh cáo nói, "Chú ý đúng mực, đừng làm quá."

Linh Kiêu đối cái này tân Ly Sơn Ma Quân cũng thực đau đầu, nhìn như ôn hòa, lúc nào cũng tươi cười như gió xuân, ngược lại kiệt ngạo khó thuần, hôm nay có đại sự Vạn Mộ Cảnh không nói, nhưng ngày sau nếu Huyền Thanh Tông nảy sinh ác độc, dùng toàn lực tông môn muốn sát nàng, Linh Kiêu chưa chắc có thể giữ được nàng.

Cẩm Vinh mi mắt cong cong, cười nói, "Cổ Cẩm Vinh ta nhập ma chưa lâu, còn không hiểu cái gì đúng mực hay sao?"

Quả nhiên là người từ chính đạo, thật là khiến người chán ghét, Linh Kiêu nhịn không được ở trong lòng oán hận một tiếng.

Cẩm Vinh nhìn hắn rời đi, đôi mắt hơi hơi chớp động.

Vạn mộ mở ra, thanh thế mênh mông cuồn cuộn, Cẩm Vinh lại không tính toán đi vào, Vạn Mộ Cảnh có chút đồ vật bất phàm, nhưng cô không dùng được, còn nữa cũng không mang đi được, liền càng không có hứng thú.

Tới là bởi vì Linh Kiêu thúc giục quá nhiều, nói quá nhiều, thuận tiện cũng muốn xem náo nhiệt, nhưng không tính toán vì ma đạo xuất lực.

Trên đời này, có thể làm Cẩm Vinh ra tay cũng không nhiều lắm.

Linh Kiêu Ma Tôn cũng không bắt buộc, hắn còn lo lắng Cổ Cẩm Vinh tiến vào rồi không nghe chỉ huy, tùy ý làm bậy.

Chính đạo Bát đại tông môn cũng không dám đi vào toàn bộ, vạn nhất không được cơ duyên, ngược lại toàn quân huỷ diệt, đối với chính đạo đều tổn thất cực đại. Vì thế để lại một bộ phận nhỏ ở bên ngoài, Tiên Hà Phái cùng Đan Lam Cốc chưởng môn cầu ổn cũng không đi vào.

Vạn Mộ Cảnh mở cửa chỉ nửa canh giờ, hết thời gian sẽ đóng cửa, chỉ có thể chờ ba ngày sau lại mở ra.

Nghe nói phía trước chỉ là vì tranh đoạt Diêu Vân Sơn, liền phí mấy trăm năm công phu, cuối cùng cũng bất quá là chính ma lưỡng đạo cùng nhau mở ra, bằng bản lĩnh thôi.

Cảm nhận được ánh mắt kiêng kị đến từ Tiên Hà Phái cùng Đan Lam Cốc, Cẩm Vinh nhún vai, xoay người liền đi vào lều trại các thủ hạ đã dựng sẵn.

Không thể không nói, dưới dâm uy của Ly Sơn Ma Quân, các ma tu đối với các loại pháp thuật xây nhà dời núi điêu khắc bản lĩnh trong khoảng thời gian ngắn xoát xoát tăng trưởng. Hơn nữa phi thường tự giác mà chuẩn bị tốt ăn, mặc, ở, đi lại.

Hết thảy cung Ma Quân hưởng dụng.

Tài nguyên hao phí, tự nhiên là di sản của Ma Quân tiền nhiệm.

Bị chính đạo ở sau lưng khiển trách trình độ hưởng thụ phá sản xa xỉ không kiêng rè, Cẩm Vinh nhàn nhã ở lều trại nghỉ ngơi, chờ đợi ba ngày.

Tâm tình cô lúc này coi như không tồi, giải quyết một cái Cơ Sở Sở, làm Cẩm Vinh cảm thấy lần này cũng không mất công đến dự.

Những người khác, mặc dù Cẩm Vinh không ra tay thì cũng đã đạt tới mục đích báo thù thay nguyên thân. Cho dù là Hàm Quang ái nữ như mạng, hay là Tố Sơn coi trọng tông môn, những kẻ đã từng mang ác ý với Cổ Cẩm Vinh, bọn họ vĩnh viễn sẽ sống trong phẫn nộ căm hận hoặc là sợ hãi không cam lòng.

Tu Chân giới, vậy dùng thủ đoạn Tu Chân giới giải quyết, tâm ma quấn thân, tu vi khó tiến.

Thay nguyên thân báo thù, tổn hại chút công đức lại như thế nào, Cẩm Vinh coi như thích công đức, nhưng cũng sẽ không vì công đức mà làm chính mình bó tay bó chân, thay vì làm chính mình không thoải mái, cô thà rằng tội nghiệt đày đọa, rơi vào Cửu U.

Truyện Chữ Hay