Mở mắt, điều đầu tiên cô cảm nhận thấy là con mẹ nó lạnh quá, sao lại lạnh như thế này, liếc đến máy sưởi vẫn còn hoạt động, Hoa Y trực tiếp thay đồ, mặc lớp áo thật dày, mới hiên ngang bước ra ngoài.
Nguyên chủ là giảng viên đại học, khoa lịch sử, đúng theo chuyên ngành của cô ấy đã học, hôm nay chính xác là ngày đầu tiên cô đi làm, sau khi xuyên đến đây.
Thật sự thì cô cũng không quá rõ ràng việc dạy học, theo trí nhớ của nguyên chủ, cô giao một số bài tập, còn đâu đều để sinh viên tự học.
Một ngày đi làm, Hoa Y lết thân xác về, ăn uống ngủ nghỉ.
Cho đến nửa đêm...
Hoa Y mở trừng mắt, cảm giác tê dại đằng sau lưng, giống như một tảng băng áp lên người cô vậy, mạnh mẽ quay người lại, rút ra lá bùa trong túi, dán lên trán thủ phạm đằng sau.
Thấy hắn bất động, cô mới từ từ đứng dậy, từ trên cao nhìn đến hắn nói: "Biết ngay có thứ gì không sạch sẽ theo về mà, thảm nào cứ đến đêm ngủ là thấy lạnh lẽo không chịu được", may mà cô nhanh trí liên hệ mua vài lá bùa, không thì hậu quả khó lường.
Hoa Y thổi tóc mái, chân phải đưa lên, đạp vào ngực người...à không phải là hồn ma đang bị cô dán chú định thân.
"Anh cũng thật giỏi, cho đến hôm nay mới lộ diện, không phải là tôi tinh ý cảm thấy không khí xung quanh thay đổi, thì anh định theo tôi đến lúc nào đây?", Hoa Y nhướng mày nhìn hắn, người này cũng không xa lạ gì, chính là chủ nhân lăng mộ cổ kia, thái tử Trầm quốc, Trầm Cẩm Thanh.
Bốn mắt nhìn nhau, Hoa Y nhìn hắn trợn trừng, hắn cũng sát sao nhìn cô, mắt...có chút khô, chớp mắt một chút, cổ chân liền bị nắm lấy, kéo xuống, Hoa Y mất thăng bằng, ngã xuống giường, trực tiếp ngã lên người trên giường...
Kéo gần khoảng cách, mắt trừng mắt, xúc cảm tại môi lạnh băng, như môi cô bị chà lên một cục đá vậy, lạnh lẽo...Hoa Y nhanh chóng ngồi dậy, rút ra con dao đâm tới, mẹ nó đúng thật sự không đáng tin, đồ của hắn càng không đáng tin, cô bỏ ra đồng mua bùa chú của hắn mà nhìn xem, thật sự là mất đồng cho một thứ vô dụng, tiếc quá đi, thật xót tiền quá đi.
Trong đầu vừa suy nghĩ đến số tiền đồng khổ cực mới kiếm ra được, con dao lại mạnh mẽ đâm tới, chí mạng tại cổ người bên dưới.
Cổ tay bị lạnh lẽo đánh úp, Trầm Cẩm Thanh nắm cổ tay cô, đánh rơi con dao, lật lại người, hắn từ phía trên nhìn xuống cô, đôi mắt tập trung, nhìn vào đôi môi cô.
Nụ hôn rơi xuống, mạnh mẽ cuốn lấy, lạnh lẽo xen lẫn ấm áp, hòa quyện vào nhau, cho đến khi Hoa Y sắp cảm thấy không ổn, nhẹ cắn vào lưỡi hắn, người bên trên mới rời đi.
Nhẹ thở dốc, khuôn mặt có chút tái, Hoa Y tức giận nói: "Anh định hút hết dương khí của tôi đấy hả? Định vừa gặp liền tiên hạ thủ vi cường giết chết tôi luôn sao?".
Trầm Cẩm Thanh đưa tay, nhẹ miết làn môi cô, khuôn mặt có chút chột dạ nói: "Xin lỗi, lần sau ta sẽ chú ý".
Hoa Y thực sự cạn lời, còn có lần sau sao, một nụ hôn tý nữa khiến cô vong luôn rồi, hắt xì một cái, nhìn đến hắn vẫn còn đè trên người mình, thật sự lạnh quá mà, như một tảng băng di động.
"Ngồi dậy mau, lạnh chết tôi rồi, còn định giết tôi bằng cách đóng băng sao?", Hoa Y liếc xéo hắn.
Trầm Cẩm Thanh thực sự thật thà ngồi dậy, khuôn mặt hướng cô giải thích: "Ta không có giết nàng, chỉ là muốn lại gần nàng một chút thôi...".
Hoa Y liếc nhìn hắn, lần này là thiết lập thanh niên nghiêm túc sao, cảm giác có chút không quen, dù sao những tạo hình trước của hắn, đều là kiểu thâm sâu, u ám, nhìn đến ngây thơ mỹ thiếu niên, như thế này lại nổi lên chút lòng chòng ghẹo nhỉ.
"Anh đứng đó đi, đừng có lại gần tôi, thực sự lạnh đến sắp đông lại rồi, không cho phép anh bước lại đây, nếu anh còn dám leo lên giường...tôi sẽ đuổi anh đi đấy", lời cũng đã thốt ra, Hoa Y hí hửng đạt được mục đích, cô đây là muốn xem hình tượng hắn ngu ngu ngốc ngốc đứng đó nhìn cô ngủ nha.
Trầm Cẩm Thanh khuôn mặt buồn bã đi xuống, mặc dù đôi chút không tự nguyện nhưng vì sợ cô đuổi hắn ra, nên đành phải làm theo lời cô.
Hoa Y đắp lên chăn, vẫn lạnh, thực sự cái tên này, thuộc tính lần này quá đặc biệt, cô biết rằng mỗi thế giới hắn đều đi theo cô, vô tình hay cố ý hắn thế giới nào cũng tìm thấy cô, nhưng có điều lại dường như mất trí nhớ, chỉ duy thế giới đầu tiên hắn là Liễu Hi Thần, thực sự nguyên vẹn trí nhớ đi vào, nhưng thế giới sau, đều là bị xóa mất kí ức, xây dựng theo nhân vật của thế giới.
Người này năm lần bảy lượt giúp đỡ cô, dùng cả sinh mạng để giúp cô, cho dù có là thế giới giả tưởng, nhưng cái chết đều rất đau đớn, tại sao hắn lại nguyện ý hết lần này đến lần khác? Cô rất tò mò, người này mang cho cô cảm giác thân thuộc...nhưng lại không rõ ràng hắn là ai...
Hoa Y liếc đến hắn thực sự ngây ngốc ở đó, khóe miệng không tự chủ câu lên, dù cho hắn là ai, cũng gây được ấn tượng với cô rồi, người này cô muốn khám phá bí mật của hắn.