Sau khi tiếp thu cốt truyện, Hoa Y cứng nhắc di chuyển cơ thể, bước ra khỏi nhà.
Nói về cốt truyện cũng không có gì đặc biệt, thân thể lần này của cô, đến đá lót đường cũng không phải, nguyên chủ chỉ là người qua đường giáp đối với vận mệnh thiên tử của thế giới này thôi.
Điều duy nhất mà cô biết là cái tên của nam nữ chủ, và vị trí hiện tại, thông qua .
Nam chủ là Hạ Triết, hiện đang ở căn cứ B, nữ chủ là Trịnh Du Nhiên, trước mạt thế, từng đi dã ngoại đến đây, đồng thời thuê phòng của gia đình cô, cho nên cô cũng biết chút ít về cô ta.
Trịnh Du Nhiên, trước mạt thế là đại tiểu thư nhà họ Trịnh, cô ta thuộc tuýp người hồn nhiên, năng động, tràn ngập sức sống.
Cũng may nguyên chủ có ấn tượng khá sâu với Trịnh Du Nhiên, cho nên Hoa Y gần như có thể nhớ được dáng người và khuôn mặt cô ta.
Có một chút đầu mối, cô liền bắt đầu đánh phó bản từ chỗ nữ chủ đại nhân.
Mà mặc dù cốt truyện mờ mịt, nhưng được cái nhiệm vụ phụ tuyến, cũng khá đơn giản chính là thực hiện nguyện vọng của nguyên chủ.
Cô ấy chỉ muốn tìm lại ba mẹ đã hóa thành xác sống, và chôn cất họ, hoàn thành đạo hiếu của người làm con, đây là điều nguyên chủ không dám làm, cũng không đủ mạnh mẽ để đối diện.
Sau khi bị cắn, cô ấy liền khóa chặt mình trong phòng, và tự sát, cho nên nguyện vọng cuối cùng khi còn sống của cô ấy, cũng chỉ là hoàn thành nốt đạo hiếu.
Đẩy ra cánh cửa, ánh nắng chiếu thẳng vào mắt, cô ngạc nhiên bởi cảnh quan trước mặt, xung quanh đều khá là hoang vu, dường như nhà nguyên chủ ở vùng ngoại ô thành phố.
Nếu bỏ qua những xác sống đói khát, đang chậm chạp di chuyển trên đường, thì nơi đây hẳn cũng là một làng quê thanh bình, tươi mát.
Hoa Y hít một hơi sâu, cầm chắc con dao trong tay, vừa đi vừa mở một con đường máu, trải dài cho đến thành phố gần nhất.
Đứng trong một con ngõ nhỏ, Hoa Y đếm chiến lợi phẩm ngày đầu cô thu hoạch được.
Cho đến bây giờ cô mới thật sự ngạc nhiên bởi năng lực của "hắn", những thứ mà "hắn" kể, đều thực sự xảy ra ở đây, chúng đều có thật.
Ngay cả việc trong đầu xác sống có tinh hạch, nếu ngày đó cô không ngồi nghe hắn lảm nhảm, có lẽ khi rơi vào hoàn cảnh này, sẽ mất khá nhiều thời gian để khám phá ra.
Kể cả thế giới tinh tế, hắn cũng đã từng nhắc đến, chỉ là lúc đó cô nhìn hắn bằng ánh mắt như nhìn tên thần kinh, liền trực tiếp đứng dậy không nghe nữa.
Haizzz, phải nói biết có ngày này, trước không nên khinh thường hắn, cứ nghĩ hắn ngu ngốc, ai dè mình mới chính là người ngu dốt.
Hoa Y nhìn những viên tinh hạch sáng lấp lánh trước mặt, màu sắc đều đủ cả, lấp lánh, sáng chói, không ngờ bên trong một thứ tởm lợm biết đi, lại có một vật xinh đẹp, thu hút ánh nhìn đến vậy.
Thu lại tinh hạch, cô đi một đoạn đường liền thấy một cái siêu thị, nhìn bề ngoài dường như có con người chạm đến, cánh cửa chốt lại, đồng thời có thêm một số đồ chắn cửa, chỉ có thể là có người ở trong.
Hoa Y né tránh siêu thị, bước vào một ngôi nhà tầng, trông còn mới và sạch sẽ, trực tiếp ngồi trên giường, hấp thu tinh hạch.
--------------
Mở mắt ra, cảm giác đã tốt hơn rất nhiều, cụ thể là cơ thể cô trở nên linh hoạt hơn, bây giờ chuyển động của cô, đã trở lại giống như người bình thường, có lẽ là cô đã thăng cấp.
Nhìn sắc trời bên ngoài đã đen đặc, nếu nói rằng làm xác sống có điều gì lợi nhất, đó chính là nó không cần phải ngủ, cũng không biết mệt mỏi là gì.
Buổi đêm là giờ đi săn~, Hoa Y nhanh chóng vác lên cây ỷ thiên đồ long đao của mình, hí hửng bước ra ngoài.
Cô phải nhanh chóng, thật nhanh tăng cấp, để có thể lấy lại được nhân dạng, chứ với tình trạng này, thậm chí đi đến những nơi có cửa kính, phản chiếu, cô còn phải né tránh nó thật xa.
Trái tim mong manh của cô không thể chịu được đả kích, một chút cũng không thể chịu được bộ dạng cô lúc này.