Bên ngoài, trong vòng chiến, binh đoàn Tinh Tế đã đẩy lui được thế công của địch, phi thuyền lớn bị nổ tung, cùng vô số phi thuyền nhỏ.
Chợt tiếng nổ vang vọng, Hoa Y ngừng lại động tác, nhìn về phía tiếng nổ vang lên.
Là phi thuyền chính phát nổ, nó đang bốc cháy, phần đầu gần như đã đứt đôi.
Cô nhanh chóng liên hệ với Neil: "Anh đã ra khỏi đó chưa? Không bị thương chứ?".
Thật ra Bratus chia quân đội thành tuyến, tuyến chặn ở đằng trước, công địch, còn lại hạm đội ở phía sau phi thuyền tổng của bọn cô ẩn thân, tấn công vào phi thuyền chủ, ngay từ khi cô chuyển qua cơ giáp, liền nhận thấy bọn chúng, cũng mắt nhắm mắt mở cho qua, căn bản cô muốn xem nam chủ sẽ giải quyết đống rắc rối ấy ra sao.
Nhưng không vì thế mà cô đánh cuộc tính mạng của cục băng, cô đã sớm liên hệ với hắn từ trước, gọi lại chỉ để xác nhận, hắn đã an toàn mà thôi.
"Tôi không sao", Neil lúc này đã ngồi trong một khoang thuyền nhỏ, khẽ mỉm cười trả lời cô.
Hoa Y nhíu nhẹ lông mày, tổng cảm thấy hắn có điều gì đó khang khác, nhưng cô không rõ ràng hắn khác ở chỗ nào, chỉ cảm nhận thấy không giống như mọi khi.
"Được rồi, đợi em, lát qua đón anh", thu lại ánh mắt cô tắt đi kết nối.
Gọi một cuộc nữa, đầu bên kia rất nhanh đã tiếp nhận cuộc gọi.
"Eric, bên Bratus vẫn còn ở tinh cầu chết đó sao?".
Người trên màn hình gật đầu, lúc sau mới thắc mắc hỏi: "Elf tại sao cô không muốn chúng tôi tham gia vào trận đấu".
Hoa Y nhìn ông ta, kéo lên nụ cười: "Ông mà tham gia vào, còn gì thú vị nữa".
"Nhiều lúc tôi thật sự không thể hiểu được cô Elf ạ", Eric thở dài.
Hoa Y gật đầu tán đồng: "Đôi khi chính tôi còn không hiểu được chính mình nữa là, được rồi cúp máy đây, ông chỉ cần làm con mắt quan sát cho tôi là được rồi, đừng nhúng tay vào trận chiến".
Hoa Y cắt liên hệ, trên màn hình liền nhìn thấy một cơ giáp màu xanh đậm, đường nét sắc sảo, có chút đặc biệt, cơ giáp này cô đã từng nghiên cứu qua, nó là của nam chủ.
Nhanh như vậy mà hắn đã kịp vào cơ giáp tránh khỏi vụ nổ, đúng là không phụ lòng cô mà.
Bật lên liên hệ với binh đoàn đưa ra chỉ thị: "Binh đoàn , tiếp tục tiến công, binh đoàn theo ta quay về phi thuyền chính, cứu giúp mọi người".
Chiến trường toàn cảnh hỗn loạn.
Abraham các ngón tay linh hoạt điều khiển trên bàn phím, cũng may mắn khi đó hắn kịp chạy đến phòng cơ giáp, không có lẽ đã bị chôn vùi trong vụ nổ rồi, hắn đỏ mắt nhìn lên màn hình, chống cự lại sức công của địch.
Hoa Y phi hành tới, cũng tham gia vào trận chiến, chỉ một hai chiêu, liền hạ gục một thuyền chiến của địch.
Abraham híp lại đôi mắt, hắn đây là không thể ngờ được, cho dù nhìn trên màn hình, hay chính mình nhìn thấy trận đấu của cô, cùng không thể kìm lòng kinh hãi, rõ ràng cô ta là một Omega, nhưng lại có được kĩ năng thành thạo đến vậy, rốt cuộc thể lực, cùng tinh thần lực của cô ta lại có thể chống chịu lại được lực ép của cơ giáp, phải biết rằng ngay cả một Alpha như hắn, nếu sử dụng cơ giáp quá nhiều, năng lượng cũng sụt giảm đáng kể, nhiều khi gần như dẫn đến tinh thần lực rối loạn, khó kiểm soát được một số hành động.
Abraham đến giờ phút này thực sự khâm phục, lần đầu tiên hắn lại vừa căm ghét một người lại vừa tán thưởng một người đến thế.
Nhưng mà suy cho cùng, cô cũng chỉ là Omega, sinh ra Omega đều phải phục tùng Alpha mà thôi, đúng vậy, hắn là Alpha, một Alpha toàn vẹn, hội tụ của sức mạnh thể chất và tinh thần, hắn là một con người hoàn hảo và tinh anh nhất.
Ấn công tắc, đội vào chiếc mũ, kích hoạt tinh thần lực hạng S, mở đôi mắt ra khung cảnh đã là đôi mắt của cơ giáp, Abraham kéo lên nụ cười, để hắn chứng minh cho cô ta thấy, Alpha khác biệt với Omega như thế nào.
Hoa Y chợt thấy cái gì đó xoẹt qua, mạnh mẽ bắn ra từng đợt đạn xoáy, lại nhanh chóng di chuyển trong làn khói, đâm thủng một tàu chiến bên địch.
Cô nhẹ huýt sáo, thầm suy nghĩ, này nam chủ quyết tâm ra tay rồi nha, cuối cùng thì cuộc chiến cũng được đẩy lên cao trào.
Thật lâu sau dường như mọi người đều đã đuối sức, quân địch cũng đã bị tiêu diệt hơn phân nửa, thương vong vô số, khó có thể đếm xuể.
Abraham mệt mỏi thở dốc, tinh thần lực của hắn đã tiêu hao khá nhiều rồi, nhìn sang cơ giáp màu đỏ bên cạnh, cắn chặt răng, nhưng hắn không thể thua được, làm sao thể lực của hắn lại có thể thua một Omega.
Hoa Y bên đây cũng không khá khẩm hơn là bao, cho dù tinh thần lực có mạnh đến thế nào, để điều khiển thứ đồ chơi này, hẳn không phải điều dễ dàng, cô gần như đã đầu váng mắt hoa.
Hoa Y thầm nghĩ không ổn, liền cắn mạnh môi, nỗi đau giúp cô trở nên minh mẫn đôi chút, đôi mắt nhìn lên màn hình, tiếp tục xông vào vòng chiến.
Đội quân Bratus lúc đầu tưởng rằng đã chiếm thế thượng phong, với quân số vượt trội, cơ sở kĩ thuật mạnh mẽ, cùng lợi thế về thời gian bất ngờ tập kích, lại không nghĩ toàn quân bị đánh đến tan tác.
Lệnh điều xuống từ tổng bộ, mau lập tức rút lui, toàn bộ chỉ còn lại phi thuyền, nhanh chóng tháo chạy.
Abraham nhận thấy ý định rút lui của bọn chúng, nhanh chóng ra lệnh: "Đuổi theo bọn chúng, hôm nay chúng ta phải tiêu diệt toàn bộ tàu chiến của Bratus, mở ra ca khúc khải hoàn trở về".
"Không nên đuổi theo, với năng lực của chúng ta không làm gì được bọn chúng đâu", Hoa Y thở hắt ra nói.
Abraham nghiến răng, ánh mắt đen tối nhìn lên màn hình: "Cô cũng đã nhìn thấy, chúng ta đã anh dũng như thế nào, với năng lực của chúng ta? Ý cô là sao?".
Hoa Y thở dài, ánh mắt chất vấn nhìn hắn: "Anh đừng có cậy mạnh, anh tưởng mình còn đủ sức trụ vững sao, ai cũng đều đã mệt mỏi, chỉ bằng với năng lực của anh cũng muốn đánh gục tàu chiến của chúng".
Abraham ánh mắt híp lại ánh lên sự nguy hiểm, nghiến chặt răng, ra chỉ thị: "Những người tin tưởng vào năng lực của ta có thể đi theo ta, ta thiếu tướng Abraham Phoenix tuyên bố, ngày chúng ta cùng nhau diệt gọn quân địch, không để một kẻ nào sống sót, các cậu đều sẽ được ghi danh vào chiến công điển tích, đuổi theo!!!".
Binh đoàn liền đưa ra hai luồng ý kiến trái chiều, họ cũng không biết nên nghe theo chỉ thị của ai, một số chọn ở lại với Hoa Y, một số lại theo Abraham truy đuổi phi thuyền tháo chạy.