Eric đôi mắt mở to nhìn tràng cảnh trước mặt, vừa mới đó, ông còn muốn đuổi người bên trong ra khỏi quân đội, nhưng bằng cách nào đó, hắn đã hoàn toàn khác biệt.
Từ vụng về, như một đống sắt vụt, đến phản xạ linh hoạt, nhanh nhẹn, cho đến bây giờ.
Ông không tin vào mắt mình, cơ giáp màu trắng liên tục dùng những đường kiếm, chém đôi tên lửa cùng vũ khí tầm xa của địch, kĩ thuật điêu luyện, đẹp đẽ, từng đường kiếm đều vô cùng phóng khoáng, lại mạnh mẽ uy lực.
Cơ giáp màu trắng, tốc độ ngày càng nhanh, áp sát địch, một đường kiếm, xuyên thủng địch, khiến hắn trở tay không kịp.
Đơn giản mà thô bạo, không dùng vũ khí hạng nặng, không dùng thể cường hóa, chỉ đơn giản dùng kĩ thuật, và tốc độ, chiến thắng kẻ địch.
Eric híp lại đôi mắt, không biết đây là lần thứ mấy ông nhìn thấy cơ giáp đánh bại người luyện đấu, đây là khu tập sự, người luyện đấu mỗi lần bị đánh bại đều sẽ tự cường hóa sức mạnh, cùng trí tuệ, lần sau càng khó khăn hơn lần trước.
Nhưng số ngoại trừ lần đầu, những lần sau chỉ mất p để loại bỏ đối phương...mỗi một lần chiêu thức đều nâng cấp, độ linh hoạt và nhạy bén tăng cao, gần như ông không còn nhìn thấy hắn ra chiêu như thế nào nữa.
Eric nắm tay siết chặt, ánh mắt lóe lên, quay qua: "Cậu đi chuẩn bị cho tôi một cơ giáp cơ bản".
Viên tướng nhìn ông, ánh mắt lo lắng: "Đại tướng, mặc dù hắn có đặc biệt, nhưng không thể để đích thân ngài...".
Eric đưa tay ngăn lại lời hắn: "Mau đi".
Hắn cảm nhận thấy nhiệt huyết sôi trào trong ông, chỉ có thể xoay người, làm theo chỉ thị.
Hoa Y dần trở nên thích thú món đồ chơi mới này, so với đống nút rác rưởi kia, cô thích cái mũ này hơn nhiều, thuận tiện, lại dễ sử dụng.
Hoa Y ngẩng đầu, nhìn đến đối phương trước mặt, lần này tạo hình của nó có chút khác biệt, cũng khá đẹp mắt đấy, toàn bộ đều là màu đen, thân hình cũng thon gọn hơn nhiều, không giống các khối sắt khi nãy, có lẽ là hệ thống nâng cấp chăng?
Hoa Y kéo lên nụ cười phấn khích, thật ra cũng không quan trọng lắm, đẹp hay không đẹp, cũng nằm dưới mũi kiếm của cô thôi.
Hoa Y cầm kiếm lao đến, khi gần đến, lộn một vòng trên không trung, từ đằng sau, dùng một chiêu, đâm tại trục vận hành của đối thủ.
Chiêu thức bị chặn lại, cô ngạc nhiên, nhìn thanh kiếm đối phương cầm, nở nụ cười, này là định so kiếm với cô sao?
Dùng lực ý định gạt phăng thanh kiếm, nhưng đồng dạng, hai cơ giáp đều bị lực cản của đối phương, bay ngược về sau.
Hoa Y ánh mắt nhìn người trước mặt, khẽ liếm khóe môi, thứ chơi với cô, không phải máy nữa rồi, trí tuệ nhân tạo đều có những bước di chuyển nhất định, còn hắn, thì không như thế.
Thấy cơ giáp đen ánh mắt sáng lên, vung kiếm, chiêu đối chiêu, định ép cô vào thế bị động, Hoa Y không để hắn ở thế công quá lâu, chiêu thức ngày càng nhanh, gần như hư ảo, một đường chém tại ngang sườn, một đường tại chân, khiến hắn khụy xuống, nắm bắt thời cơ, ý định dồn toàn lực một chiêu quyết định tại gáy hắn.
Chợt đối phương chớp nhoáng kéo ra khoảng cách, Hoa Y ngẩng đầu nhìn hắn, nhếch môi, xì, mọc cánh bay lên trời sao, rõ ràng lúc đầu hăng hái đấu kiếm với cô lắm mà.
Mà Eric lúc này, đôi mắt đen lại, sâu thẳm nhìn cơ giáp trước mặt, vốn ông định dùng sở trường của để đánh bại , nhưng ông đã lầm, ông đã bị ép vào thế bí, phải sử dụng đến phi hành.
Eric sâu sắc tán thưởng năng lực của đối phương, nhưng đến đó là đủ, bởi vì bây giờ ông sẽ dùng sở trường của mình, để đánh bại .
Hoa Y cảm nhận thấy cơ giáp đối diện trở nên khác biệt, tên lửa hạng nặng trên vai nó được nâng lên, phóng ra, mà tốc độ, thật sự kinh người.
Hoa Y né tránh, vẫn là dạng tên lửa xác định mục tiêu, nhưng lại không giống, nó luôn bám sát theo cô, vô cùng thông minh, không thể cắt đuôi.
Hoa Y ánh mắt tối lại, là tên lửa chứa tinh thần lực, nó có khả năng xác định mục tiêu gần như %, đây là một bước đi quá liều mạng, và tiêu tốn tinh thần lực, và chỉ thường được dùng trong một trận chiến sinh tử, khi mà họ không còn gì để mất.
Thu lại ánh mắt, có lẽ cô đoán ra được, người lái cơ giáp đen đó là ai rồi, bằng một sự vinh dự, cô cũng nên đáp lễ ông ta một chút.
Eric thấy vốn đang chạy trốn, đột ngột quay lại, khớp cánh tay nó di chuyển, lắp ráp nhanh chóng, một khẩu súng hạng nặng, bắn ra những viên đạn, ý định đối nghịch với tên lửa của ông.
Eric nở nụ cười trào phúng, xuẩn ngốc, không đơn giản như thế đâu!
Tên lửa tăng tốc, lao đến mạnh mẽ, những viên đạn bắn ra đều được nó né một cách hoàn hảo.
Một tiếng bùm vang dội trên không trung, Eric đôi mắt mở to, tên lửa đều đã tự nổ, cho dù chưa chạm đến ...
Hoa Y từ sau làn khói bước ra, nhìn lên người trên không trung, mở chế độ giọng nói: "Thấy quà đáp lễ của tôi thế nào? Hài lòng chứ".
Eric toàn thân căng chặt, sau lại thả lỏng nở nụ cười: "Thật không ngờ, người điều khiển số lại là nữ, và cũng không ngờ, cô lại dùng đạn tinh thần lực, để đấu với tên lửa tinh thần lực, cô khiến ta phải đánh giá lại cô".
Hoa Y cười, nhìn ông ta: "Thật vinh hạnh cho tôi rồi".
Nói xong sau lưng mở chế độ phi hành, nâng kiếm lao đến, hai người giao chiến trên không trung, chiêu thức mờ ảo, qua lại luân phiên, vũ khí tân tiến đáp qua đáp lại, khiến khu vực tập có chút không chống đỡ được.
Không biết lý do gì, từ trên trời, cơ giáp đen rơi xuống, toàn thân không mấy thương tổn, nhưng không thể nhúc nhích, chỉ hoàn toàn nằm bất động.
Hoa Y đáp xuống, cầm kiếm bước về phía đối phương, từ trên cao nhìn xuống, nâng lên kiếm.
" Từ...lúc nào? Cô khống chế nó từ lúc nào? Tinh thần lực của cô rốt cuộc đạt cấp mấy?" Eric giọng nói run rẩy, như cố kiềm chế sự đau đớn.
Hoa Y khẽ nâng khóe miệng: " Ông đoán xem~, trận đấu kết thúc rồi, tạm biệt~".