Giang Huyên bất ngờ với câu nói của Lãnh Minh.
Câu nói của cậu ta mang chút bông đùa bình ổn không chứa bất cứ sự giao động dư thừa nào.
Sau lúc cô ta lại ngay lập tức bình ổn tâm trạng.
Lãnh Minh chính do cô ta cho người bắt và giám sát cho nên về chuyện bắt nhầm và người bị tráo là chuyện không thể xảy ra.
Rồi cô ta lại tự ngẫm.
" Cha làm bang chủ trong giới hắc đạo thì làm gì có chuyện con lại không biết vài chiêu thức phòng bị?"
Nghĩ như vậy Giang Huyên đã bắt đầu lấy lại vài phần khí thế khi đứng trước Lãnh Minh.
Cô ta ngay lập tức lao vào đánh Lãnh Minh.
Mỗi chiêu thức mà cô ta đánh ra đều là nhắm vào chỗ hiểm mà đánh.
Nhưng đáp lại với những chiêu thức dứt khoát của Giang Huyên thì lại là những lần tránh đòn của Lãnh Minh.
Giang Huyên nhìn thấy Lãnh Minh không tiếp chiêu lại càng không đánh trả thì cô ta lại càng cảm thấy thực tự tin, càng đánh càng hăng chỉ cần nhìn là cũng đủ hiểu cô ta đây là quyết tâm lấy bằng được mạng của Lãnh Minh.
Tiểu Bạch khi nhìn vào phản ứng của Hạ Minh Khuê cũng bất ngờ không kém.
Cái gì không dám chắc chứ về việc gây sự và đánh nhau thì tuyệt đối tiểu tỷ tỷ nhà nó chưa bao giờ thua ai!
- Tiểu tỷ tỷ tại sao lại không đánh trả?
- Nhiệm vụ của ta có liên quan đến nữ ?
- Không có ah!
- Vậy không phải ngươi bảo là không nên dây vào sao?
- Đừng tưởng ta không biết thực chất lúc đầu tỷ có thể tránh khỏi vết dao của nữ nhưng lại không tránh là muốn cố tình dây dưa với nữ chính hơn nữa còn cố tình rạch vào mặt của cô ta để cô ta ghi thù!
- Ah? Ta là con người như vậy sao?
- Đúng tỷ chính là như vậy chỉ sợ thế giới chưa đủ loạn!
- Ha Hả...
- Vậy tỷ có thể cho ta biết tại sao lại không đánh lại hay không?
- Lười!
-.... " Lý do cao cả! Lý do này cũng chỉ có thể do tiểu tỷ tỷ nhà nó nghĩ ra. Nó bảo mà làm gì có chuyện cô lại nhân từ như vậy chứ? "
------------
Sau khi chơi chán trò mèo vờn chuột với Giang Huyên.
Lãnh Minh dứt khoát vẫn là muốn triệt để gây thù với Giang Huyên.
Cậu bắt đầu đánh trả những đòn đánh tới của cô ta.
Từng chiêu thức mà cậu đánh ra đều gần như là không tạo sơ hở cho Giang Huyên có thể lấy lại thế chủ động!
Nói đùa! Nếu Hạ Minh Khuê nói về võ thuật mà lại thua Giang Huyên thì quả là uổng phí bao năm lăn lộn trong máu tanh của cô rồi!!!
Sau hồi ở thế bị động, chịu đòn thì cuối cùng Giang Huyên vẫn là không thể kiên trì thêm nữa.
Cô ta đưới sức gục xuống.
Lúc này cô ta đã không thể cố gắng chống chọi thêm nữa chỉ có thể để mặc bản thân trở thành bao cát thịt đúng nghĩa mặc Lãnh Minh dày vò.
Cô ta nghĩ đến tên đàn em đứng ngoài cửa nhưng miệng thì lại không thể dứt khoát gọi ra tiếng.
Cô ta chỉ còn có thể lầm bầm mà nói nhẩm trong miệng.
con người chỉ cách nhau có vài mét và cánh cửa.
Tất cả những tiếng ồn bên trong, tiếng đồ vật vỡ nát đương nhiên người canh bên ngoài sẽ nghe thấy.
Nhưng có lẽ là do họ đã quá quen với cảnh cô chủ hành hạ người khác cho nên khi nghe đến những tiếng động ồn ào phía bên trong cũng không để ý lắm.
Lãnh Minh sau khi hài lòng với những kiệt tác mà mình để lại trêи người cho Giang Huyên thì nhìn về phía góc trong nhà kho là vị trí có vài bậc thang được gắn với tường trèo lên.
Theo như Lãnh Minh suy đoán thì đây hẳn là lối ra của cửa dự phòng cháy nổ?
Đi đường chính? Được đương nhiên là Hạ Minh Khuê thừa sức nhưng điều bây giờ làm cô quan tâm hoen cả là sợ chuốc lấy phiền phức.
Nói thật thì cái thân thể yếu đuối này duy trì được đến bây giờ cũng coi là cực hạn.
Cô cần nghỉ ngơi!