Tối đến bà sang phòng cô gõ cửa:
- Tiểu Khuê mẹ vào được không?
- Dạ mẹ vào đi cửa không khóa.
Bà bước vào đặt ly sữa nóng lên bàn nhìn thấy cô đang ngồi trêи bàn làm việc trong phòng trước mặt là cái laptop ở trêи là biểu đồ cổ phiếu.
Con gái bà là đang muốn tìm việc làm để không có thời gian nhớ tới Triệu Lâm sao?
Cô quay sang nhìn thấy mắt bà Hạ đang đỏ hoe chuẩn bị khóc cô không biết bà lại tự bổ não cho mình cái gì rồi!
- Mẹ có chuyện gì ạ?
- Ừ không có gì. Hôm nay mẹ sang ngủ cùng con được không?
- Mẹ con lớn rồi. Với lại ba mà biết mẹ sang ngủ với con ba sẽ lại mắng con đó.
Đừng đùa chứ từ nhỏ baba đại nhân luôn muốn đuổi cô đi cách xa mẹ nhất có thể để người có không gian riêng.
Ba Hạ cái gì cũng có thể nhường cho Hạ Minh Khuê nhưng trừ mẹ Hạ thì lại là tranh giành từng phút với cô.
- Lão Hạ thì giám nói cái gì?
- Mẹ thật sự con rất ổn, không làm sao hết. Mẹ yên tâm nghỉ ngơi đi.
Bà Hạ nghe cô nói xong thì lại cảm thấy thương xót cho con gái mình.
- Con có buồn thì hãy nói ra, muốn khóc thì cứ khóc đi đừng có nhịn trong lòng sẽ sinh bệnh đấy. Mẹ sẽ luôn bên con chuyện gì cũng có thể chia sẻ với mẹ.
- Mẹ con thật sự không sao hết con đã nghĩ thông suốt rồi.
Bà Hạ nhìn chằm chằm Hạ Minh Khuê như muốn nhìn thấu cô nhưng chỉ nhìn thấy gương mặt ngoan ngoãn, chắc chắn của cô bà không nhìn ra bất cứ sự ưu tư phiền muộn nào của cô lúc này bà đã yên tâm được phần nào con bé trước giờ là người hiểu chuyện có thể nó thật sự đã nghĩ thông suốt rồi.
- Vậy được rồi nhưng con nhớ phải uống sữa xong ngủ sớm đi. Con gái thức khuya không tốt đâu.
- Vâng, chúc mẹ ngủ ngon.
- Con gái ngủ ngon.
Sau khi bà Hạ ra khỏi phòng thì cô lại bắt tay vào công việc thu mua cô phần của mình.
[ Ting!
Nữ chính có chỉ số hắc hóa là %.]
- Tiểu Bạch sao tự nhiên lại bị hắc hóa thế này?
- Kí chủ lúc chiều sau khi rời khỏi nhà cô thì nam đi uống rượu thì nữ đang chạy trốn khỏi đám người của lão thương nhân kia thì nhìn thấy rồi xà vào lòng nam cầu cứu, sát ý nổi lên của nam nổi lên hắn đổ mọi tội lỗi và sự việc xảy ra như thế này đều là do nữ ban cho.
Hắn ta nghĩ vậy cho nên không những không cứu nữ mà còn cho nữ chơi thuốc rồi đưa vào trong phòng bao của những tên điên cuồng SM.
Nữ sau khi lấy lại được chút ý thức mong manh cứ tưởng rằng đã được cứu nhưng khi cảm nhận được hoàn cảnh của mình hiện tại thì lại cảm thấy tuyệt vọng như từ thiên đường rơi xuống địa ngục.
Toàn thân bị nhiều vết roi chồng chất, da thịt rướm máu, tay chân bị xích vào, mặc kệ cô ta có van xin thế nào những người đàn ông biến thái bệnh hoạn kia cũng không tha cho mà còn coi tiếng kêu xin của cô ta là nguồn động lực mà luân phiên hành hạ.
Kí chủ cô nên cẩn thận bây giờ nữ đã hắc hóa thì bất cứ chuyện gì cũng có thể làm ra!
- Được, ta sẽ cẩn thẩn. Coi ta bị như thế cũng coi như là trả cho Hạ Minh Khuê món nợ đời trước!
Bây giờ cô cần phải làm nhanh gọn để tránh đêm dài lắm mộng.
Cô cầm điện thoại lướt đến phần danh bạ chỉ có vỏn vẹn sđt nhìn vào dãy số có cái tên đặc biệt có hình trái tim bên cạnh.
" Lão công " đây là cái sđt đấy, đương nhiên cái tên này là của người nào đó mặt dày lấy máy cô mà lưu vào và sự thật là cô cũng lười quan tâm, cô ấn gọi.
Không đến " đầu máy bên kia vang lên cái giọng nói ngả ngớn mang theo ý vị trêu chọc vang lên:
- Bà xã đại nhân gọi điện giờ này là không ngủ được vì nhớ cơ thể của anh sao?
Nghe xong cô nhìn lên đồng hồ trêи tay đã là h đêm rồi muộn vậy sao.
Giọng cô gái bình tĩnh thanh mát đáp lại:
- Lăng tổng nghĩ nhiều rồi. Vào chuyện chính em đã thu mua được % cổ phần của Triệu gia rồi ngày mai làm như kế hoạch trước đó chúng ta đã bàn đi.
- Em muốn thu lưới luôn?
-Ừm!
- Được rồi, bà xã đại nhân anh nhớ em!
- Ừ!
Tút...tút....
Thôi được rồi anh đã quá quen với cách nói chuyện hờ hững này của cô rồi mong chờ gì ở cô câu nói ngọt ngào chứ!