Xuyên Nhanh: Nhật Kí Sống Cùng Boss Phản Diện

chương 209: một ngày làm thầy, cả đời làm thầy (12)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cuối cùng sáu người cùng đi đến một quán cơm gần đó, bốn con khỉ con kia cũng chẳng nói gì nhiều, cũng chẳng có ý kiến gì cả.

Bởi vì Hạ Hạ nói sẽ bao luôn tiền ăn của bốn người họ rồi. Vui vẻ -ing.

Quán cơm này cũng là quán cơm bình dân không có quá nhiều món ăn, Hạ Hạ muốn gọi một phần cơm chiên dương châu nhưng Cố Vân Hàm lại không cho.

Cô khó hiểu nhìn hắn: "Sao? Cơm chiên cũng không cho cô ăn à? Em đừng có mà đem chuyện cô làm em ghi thù rồi bây giờ cấm đoán cô ăn."

Cố Vân Hàm mặc lạnh không nói gì chủ gọi một phần cháo gà cho cô còn hắn thì lại ăn món cơm chiên dương châu.

Hạ Hạ: "...."

Vương Thừa lấy menu che mặt mình lén nhìn về phía bàn của Cố Vân Hàm và Hạ Hạ rồi lại nói với Nhị Bình: "Sao tao cảm thấy không khí giữa Hàm ca và cô Trương cứ sao sao đó. Rất kỳ lạ!"

Nhị Bình cũng nhỏ giọng nói lại: "Hôm nay sao mày biết quan sát thế? Bình thường không phải lúc nào mày cũng bỏ não ở nhà à?"

Nghe cậu nói như thế Vương Thừa không chút khách khí lấy cái menu trên tay đánh một cái bốp vào mình Nhị Bình: "Cái thằng này! Mày muốn chết đúng không? Ông đây cho mày toại nguyện."

Nhị Bình lấy hai tay che trước mình: "Được rồi, được rồi quán ăn đông người đừng để người ta nghĩ mày bị điên. Tao thì không muốn bị người khác nghĩ rằng tao đang ngồi chung với thằng điên."

Lạc Tứ gõ gõ bàn thu hút chú ý của ba người cùng bàn, gã nhỏ giọng nói: "Tao cứ tưởng là chỉ có tao thấy thôi nên tao đâu dám nói với tụi bây."

Tam Phúc cũng chen vào thảo luận: "Bình thường theo tao thấy thì Hàm ca không có ưa gì cô chủ nhiệm mình đâu. Tụi bây thừa biết lúc nào cô ta cũng qua nhà Hàm ca phê bình Hàm ca cho cha mẹ Hàm ca nghe mà. Nhưng mà sao hôm nay tao thấy có gì đó lạ lạ."

Vương Thừa nhìn phục vụ đem đến bàn kia cháo gà cùng với cơm chiên, Hạ Hạ không tình nguyên lấy khăn giấy đi lao muỗng, lao xong rồi lại để qua dĩa cơm của Cố Vân Hàm còn mình thì tiếp tục lấy cái khác lao sơ qua rồi mới ngồi ăn.

Vương Thừa: "...."

Sao gã cảm thấy quan hệ của cô giáo chủ nhiệm và Hàm ca hơi khác với tưởng tượng của gã thế?

Hay là cô chủ nhiệm bình thường ở ngoài trường tốt tánh hơn ở trong trường?

Hôm sau là thứ hai Hạ Hạ cũng đi dạy trở lại, cô cũng như nguyên chủ lúc đi làm buột tóc thành đuôi ngựa, đeo cái kính cận vào, xách theo cái cặp đựng giáo án sau đó đến trường.

Học sinh á, chia thành hai loại. Loại một thì lúc nào cũng lo xa muốn đi sớm trước giờ vào lớp một chút có thể là do muốn tranh thủ trước khi vô giờ để làm bài tập, cũng có thể muốn tranh thủ đi gặp mấy bạn lớp khác hay nhiều khi là tranh thủ hẹn hò ở cái tuổi yêu sớm này. Còn loại thứ hai là cho dù chỉ kém giờ vào học năm phút thì học sinh đó vẫn cho rằng còn sớm không cần gấp làm gì.

Đương nhiên đi trễ thì sẽ không thể vào cổng được, nên cũng có một số học sinh cá biệt sẽ trèo tường để vào trường học. Bởi vì lí do đó mà có nhiều thầy cô đứng ở tường chờ học sinh nào quậy phá trèo tường lúc đó sẽ tóm gọn.

Hạ Hạ có tiết thứ hai nên cũng không cần đi sớm làm gì có điều không biết có phải do vận khí của cô tốt hay sao mà đi lên trường đúng lúc gặp một top học sinh đang trèo tường đi vào.

Hạ Hạ nhận ra top học sinh đó, là một top cá biệt của lớp A, lớp đó tuy rằng không phải là lớp chủ nhiệm của nguyên chủ nhưng mà nguyên chủ cũng dạy toán lớp đó. Thường rất hay phá phách, không nể giáo viên có ở trong lớp hay không mà cứ giỡn như thường thậm chí còn bày ra mấy trò khiến cho giáo viên tức điên lên như bỏ đồ lao bảng trên cửa khiến cho giáo viên đi vào đã ăn trọn bụi phấn hay nhiều trò khiến người ta phẫn nộ khác nữa.

Nguyên chủ đương nhiên cũng bị bọn này chơi khăm một lần rồi. Nhưng mà vì cô không phải là chủ nhiệm nên nguyên chủ cũng chẳng làm gì được bọn nhóc láo toét này.

Thậm chí bọn nhóc này thấy nguyên chủ ngoại trừ nói với giáo viên chủ nhiệm của bọn chúng ra thì cũng chẳng làm được gì nên được nước mà làm tới, khiến cho nguyên chủ cũng sinh ra cảm giác sợ hãi đối với cái lớp này thậm chí còn không muốn dạy bọn chúng nữa. Dù gì nguyên chủ cũng chỉ mới hai lăm tuổi còn rất trẻ nên không có kinh nghiệm đối phó với đám nhóc này mặc để bọn chúng làm càng.

Hình như tiết hai này của cô là dạy lớp của đám nhóc này thì phải, bọn chúng chắc chắn không thích gì ở môn toán. Bây giờ chúng trèo tường để vào học chắc là chủ yếu để chuẩn bị chỉnh cô.

Mà Hạ Hạ thì đương nhiên không phải là nguyên chủ. Cô cũng từng chủ nhiệm một lớp chẳng ngoan ngoãn gì rồi nên đám nhóc này chẳng là gì đối với cô.

Chờ đi.

Truyện Chữ Hay