Lạc Tô Tô không hề nghĩ tới chuyện dùng đứa bé để đổi lấy thứ gì từ Tống Trình. Sau khi Bạch Trà trở về, cô ta lựa chọn rời khỏi Tống Trình, vốn cũng định một mình hạ sinh rồi nuôi nấng, nhưng trợ lý của cô lại buột miệng nói trước mặt Tống Trình, làm Tống Trình tưởng rằng cô ta mang thai.
Cho đến hôm nay Lạc Tô Tô vào bệnh viện, bác sĩ nói với cô ta vì khoảng thời gian này lao lực, còn thường xuyên miên man suy nghĩ nên mới tạo ra gánh nặng cho thân thể. Vậy nên cơ thể cô ta mới xuất hiện một ít triệu chứng giống như mang thai.
Tống Trình nhìn gương mặt yếu ớt nhưng vẫn cố tỏ ra kiên cường của Lạc Tô Tô, khuôn mặt Tống Trình hàm chứa vẻ kìm nén, anh ta hỏi: “Em nghĩ rằng anh và em đính hôn là vì đứa bé ư?”
“Chẳng lẽ không phải?”
“Lạc Tô Tô, em xem anh là loại người gì vậy?” Ánh mắt Tống Trình khóa chặt bóng hình Lạc Tô Tô: “Anh và em đính hôn là bởi vì anh thích em, chuyện này vốn không hề liên quan đến đứa bé.”
Lạc Tô Tô giật mình.
Điện thoại của Tống Trình bỗng reo lên, người biết số điện thoại cá nhân của anh ta chỉ có vài người, anh ta tạm thời thu hồi ánh mắt phức tạp, nhận điện thoại.
“Anh!!!”
Tống Trình bị giọng nói sắp đâm thủng màng tai, anh ta nhíu mày: “Tống Dao, em nói chuyện bình thường cho anh.”
Giọng nói của Tống Dao vẫn lớn như trước, cô ấy không giấu được vẻ kinh ngạc trong lời nói: “Anh và Tống Tuyên, cả chị Bạch nữa, chuyện giữa ba người là sao vậy ạ!”
“Sao là sao?”
“Anh lên mạng xem hot search đi!”
Tống Trình ôm thái độ nghi ngờ mở Weibo, nhìn thấy một dòng tiêu đề nằm chói lọi trên bảng hot search.
Tống Trình và Bạch Trà vì tranh đoạt một người đàn ông thần bí mà ra tay đánh nhau
Tiêu đề này đương nhiên đã bị phóng đại rất nhiều, mấy trang lớn chuyên săn tin bát quái đều đăng mấy bức ảnh.
Ảnh chụp có vẻ khá mờ, hiển nhiên là chụp trộm, nhưng vẫn có thể nhìn rõ người trong ảnh là Tống Trình và Bạch Trà, dẫu gì hai người bọn họ cũng là khách quen gần đây trên các tin tức giải trí. Trong ảnh bọn họ đang giằng co với nhau, kéo qua kéo lại một người đàn ông cao gầy mà không chịu buông tay. Về phần người đàn ông này, vì trước đây chưa từng lộ mặt trên các tin tức nên không có ai biết anh là ai cả.
Tất cả bình luận phía dưới đều là những lời tự bổ não của giang cư mận, ví dụ như: sau khi Bạch Trà bị vứt bỏ thì thẹn quá hoá giận, kéo theo "niềm vui mới" tới cửa khiêu khích, nhưng không ngờ được Tống Trình cũng nhất kiến chung tình với "niềm vui mới" này, vậy nên mới diễn ra tiết mục giành người với Bạch Trà.
[Tuyển Thủ Ăn Dưa: Ơ này... chẳng lẽ Tống tổng là người song tính? Tô Tô đáng thương của chúng ta biết phải làm sao đây?]
Bình luận này làm người ta không thể nhìn ra rốt cuộc là đang đồng tình hay đang châm chọc mỉa mai Lạc Tô Tô.
[Tay Bát Quái Thiện Nghệ: Suýt nữa là quên mất, vẫn còn một quả dưa lớn chưa được tung ra đâu. 】
Account marketing lại đăng thêm một tin tức, những dòng chữ ghép lại với nhau tạo thành một quả dưa to. Ở trong tin tức này đã không thấy bóng dáng Tống Trình đâu nữa, nhân vật chính là Bạch Trà và "niềm vui mới" của cô, người đàn ông khom người hôn cô, vì sắc trời sẩm tối nên không nhìn rõ lắm, nhưng từ động tác là có thể nhìn ra anh đang hôn cô.
[Couple Tôi Ship Không Thể Không Có Sinh Hoạt Tình Thú: Trời ơi! Mọi người ơi, tuy tục tĩu nhưng chiều cao của hai người này rất thích hợp để làm mấy chuyện va chạm thân thể với nhau nha!]
Thấy sắc mặt Tống Trình ngày càng sai sai, Lạc Tô Tô hỏi: “Xảy ra chuyện gì thế?”
“... Không có gì.”
Giọng thét chói tai của Tống Dao từ trong điện thoại vang lên rõ mồn một trong phòng bệnh yên tĩnh: “A!!! Anh cũng nhìn thấy rồi đúng không? Hai người này hôn rồi kìa! Ông trời ơi! Không ngờ thằng nhóc Tống Tuyên lại hôn chị Bạch! Chị Bạch sẽ trở thành em dâu của em ư? Nhưng mà em không dám xem chị ấy là em dâu đâu! Làm sao bây giờ đây? Anh, nếu chị Bạch có thai, có phải em sẽ phải chăm sóc con của chị ấy không? Chị ấy ở cữ thì em phụ trách nấu canh, khi con của hai người đi nhà trẻ, có phải em sẽ phụ trách đón đưa không? Nếu con của chị ấy kết hôn thì em nên đưa bao nhiêu tiền mới thích hợp...”
Tống Trình vẻ mặt lạnh nhạt ngắt điện thoại, đảo mắt thì trông thấy dáng vẻ ngạc nhiên mở to hai mắt nhìn anh ta của Lạc Tô Tô.
Lạc Tô Tô: “Đây là không có gì mà anh nói?”
Tống Trình: “...”
Bạch Trà đã nằm trên giường cũng lướt thấy mấy tin này, đối mặt với các cư dân mạng điên cuồng spam dưới Weibo đòi cô giải thích một hai câu, cô không hề đáp lại, chỉ mở trò chơi trong điện thoại của Tống Trình ra, sau đó lấy điện thoại của mình chụp một bức ảnh, rồi cô dùng bức ảnh đó đăng bài.
[Thế Giới Này Không Xứng Với Mỹ Mạo Của Tôi: Có thời gian rảnh rỗi đương nhiên là dùng để chơi trò chơi rồi, nhưng mà trình của tôi cùi bắp quá, chơi mãi mà vẫn không qua được một trạm kiểm soát. Đầu chó.jpg]
Không hề quan tâm đến những việc người khác sẽ phản ứng ra sao, cô tắt di động, ngả đầu là ngủ ngay, không hề biết bài đăng này đã gây ra sóng to gió lớn cỡ nào.
[Mơ Mộng Hão Huyền: Trò chơi này... hình như là đại thần Dâu Tây làm ra nhỉ?]
[Thôn Trưởng Thôn Dương: Tôi vừa mới dạo một vòng qua Weibo của đại thần Dâu Tây xong, hồi trước đúng là anh ấy từng đăng một đoạn video ngắn về trò chơi này đấy! Đây là trò chơi anh ấy làm ra khi nhàm chán, rất nhiều người mong được chơi thử nhưng anh ấy không hề chia sẻ nó với bất cứ ai!]
[Tiểu Khoai Tây Giỏi Chạy Trốn: Chiếc điện thoại này có vết xước, điện thoại của đại thần Dâu Tây cũng có vết xước... có phải có gì đó hơi bị trùng hợp không?]
[Chân Tướng Chỉ Có Một: Như vậy, vấn đề đặt ra hiện giờ là tại sao Bạch tỷ lại có thể chơi trò chơi do đại thần Dâu Tây sáng tạo, còn có điện thoại của đại thần nữa? Chân tướng chỉ có một, chắc chắn giữa hai người này tồn tại một mối quan hệ không thể nói cho ai biết!]
“Siêu Nhân Dâu Tây” đã thích bình luận của bạn.