Editor: Ochibi
Có điều không đợi động tác Thơ Ngữ Lam, cô ta liền bị người đè bả vai lại, đồng thời thân ảnh nam nhân cao lớn cũng chặn tầm mắt cô ta.
Nhìn không thấy Lệ Đình và tiểu tiện nhân, Thơ Ngữ Lam không kiên nhẫn nhíu mày.
“Không cần quấy rầy Boss yêu đương,” Giọng Mộc Phong thanh lãnh đến nỗi khiến người cảm thấy lạnh lẽo xương cốt, hắn che trước mặt Thơ Ngữ Lam, dư quang khóe mắt liếc hướng Tiên Tảo Tảo dỗ xong Boss đẩy người rời đi, hắn chậm rãi câu môi dưới.
Tiên Tảo Tảo làm tốt lắm.
Mắt thấy Boss rời đi, Mộc Phong quay đầu lại chuyên tâm đối phó Thơ Ngữ Lam, một tay hắn đặt trên vai Thơ Ngữ Lam, hạn chế động tác đối phương, đồng dạng cũng hấp dẫn lửa giận đối phương.
Bả vai Thơ Ngữ Lam bị giam cầm muốn tránh ra lại thất bại, bực tức muốn tìm Lệ lão giúp cô ta xuất đầu, thăm dò nhìn xem, lại phát hiện nơi nào còn có Lệ lão đâu?
Đừng nói Lệ lão, ngay cả Lệ Đình và tiện nhân kia cũng biến mất.
Đều do cô ta tức giận nên cái gì cũng không rảnh lo.
Thơ Ngữ Lam từ bỏ tìm kiếm viện binh, cô ta căm tức nhìn Mộc Phong lạnh lùng nói: “Tôi mới là vị hôn thê của Lệ thiếu, anh thì là cọng hành gì?”
“Giấc mộng vị hôn thê có thể buông xuống,” Mộc Phong bình tĩnh nhìn Thơ Ngữ Lam, “Tôi là trợ lý Lệ Đình, nga đúng rồi, Boss muốn tôi cho cô biết một chuyện.”
Thơ Ngữ Lam nhíu mày càng thêm khắc nghiệt, cô ta muốn cãi lại, nhưng cảm giác nam nhân trước mắt không đặt cô ta vào mắt, hắn và ông chủ hắn không hiểu thương hương tiếc ngọc giống nhau.
Cũng mắt mù giống nhau.
Mộc Phong tiếp tục bình dị nói: “Sự tình hôm nay tốt nhất Thơ tiểu thư không nhúng tay, bằng không Boss sẽ không bỏ qua cho cô,” hắn vừa nói vừa cẩn thận quan sát biểu tình Thơ Ngữ Lam, ý đồ tìm được một tia sơ hở.
Sau đó hắn liền phát hiện hai mắt Thơ Ngữ Lam chấn động.
Trong lòng Mộc Phong có so đo.
Xem ra Boss đoán không sai, khả năng hôm nay Tiên Tảo Tảo gặp phải nguy hiểm, Thơ Ngữ Lam xác thật có quạt gió thêm củi.
Thơ Ngữ Lam không dám nhìn thẳng Mộc Phong, trong lòng nhanh chóng hiện lên một đống chủ ý.
“Nói thân phận Tiên Tảo Tảo cho cô ta biết.” Giọng Boss không có cảm tình còn vang lên bên tai, vì thế Mộc Phong liền chuyển cáo những lời này cho Thơ Ngữ Lam đã hoảng loạn.
“Thơ tiểu thư, thân phận Tiên Tảo Tảo cô còn không biết đi,” Mộc Phong nói đến đây thì chú ý tới ánh mắt Thơ Ngữ Lam khinh thường, miệt thị, hắn suy nghĩ liền nghĩ ra nguyên nhân.
Đại khái vị này chính là đem Tiên Tảo Tảo trở thành người thường.
Cũng không biết gia chủ Tiên gia sau khi biết bị người khác xem thành người thường sẽ có biểu tình gì, Mộc Phong khó có được ác thú vị nghĩ, sau đó từ bỏ nghĩ lửa giận của người nữ nô kia.
“Tiên gia Châu Âu, nổi danh nhất kia…… Là gia đình Tiên Tảo Tảo, gia chủ chính là con gái nô nổi danh toàn cầu.” Hắn để sát vào Thơ Ngữ Lam nhỏ giọng nói, mắt thấy ngạo mạn trên mặt Thơ Ngữ Lam “răng rắc” rạn nứt, hắn lại lần nữa chậm rãi câu môi, khi Thơ Ngữ Lam lâm vào hoảng hốt không hề phản ứng, tiện đà xoay người rời đi.
Lưu lại mỗi Thơ Ngữ Lam hỗn độn trong gió:……
Cô ta không dám tin nhìn về phương hướng Mộc Phong rời đi, tên này chắc đang gạt người đi?
Tiên Tảo Tảo sao có thể xuất thân Tiên gia, cái kẻ lừa đảo kia rõ ràng rất có lòng tham, cô ta vì để đối phương không gần gũi Lệ thiếu quá, còn thương lượng cho đối phương vạn……
Nhưng càng nghĩ Thơ Ngữ Lam càng không tự tin, đáng giận!
Cô ta bắt đầu hối hận trêu chọc Lệ Đình rồi, còn có nam nhân Âu Mỹ thần bí kia nữa, không biết đối phương có theo dõi Tiên Tảo Tảo không?
Cô ta hiện tại hối hận được chưa?
Đột nhiên điện thoại như quỷ đoạt mệnh kêu lên, Thơ Ngữ Lam mở điện thoại ra thì thấy tin nhắn của bá tước, sau khi xem xong tin sắc mặt cô ta liền suy sụp.
Không được, cô ta muốn chạy trốn!
Bên kia, Tiên Tảo Tảo đẩy Lệ Đình ngồi trên xe lăn, thời gian không còn sớm bọn họ chuẩn bị dẹp đường hồi phủ.
Trên xe chỉ mở cái đèn nhỏ, ánh đèn không sáng rõ khiến bên trong xe ái muội lên, không gian bên trong xe cũng không lớn càng quạt gió thêm củi.
Tiên Tảo Tảo ôm bình giữ ấm tiểu hồ ly bắt đầu uống nước, cô cảm giác độ ấm không khí có điểm không đúng, mà cái nơi phát ra không thích hợp này còn là nam nhân bên người cô nhìn chăm chú cô hồi lâu.
//