Edit: Ochibi
Tiên Tảo Tảo “tình chàng ý thiếp” cảm giác đã trấn an đối tượng công lược tốt, hiện tại là lúc thích hợp nhất là rèn sắt khi còn nóng để bắt lấy thêm nhiều hảo cảm, vì thế mũi nhọn chỉ thẳng vào Lệ lão.
: “Bé ngoan mau giáo dục hắn, bé ngoan kiều hoa cố lên!”
Tiên Tảo Tảo: “Được!”
Khi mọi người còn đang trợn mắt há hốc mồm, Tiên Tảo Tảo bước lên ngăn cản giữa hai cha con Lệ gia.
Động tác cô như vậy đừng nói những người khác, ngay cả Lệ Đình cũng ngây người chớp mắt một cái.
Tiếp theo, hắn liền nghe được âm thanh vật nhỏ, nhẹ nhàng tinh tế, thậm chí còn có điểm khiếp đảm run rẩy, “Cái kia, Lệ bá bá mong bác đừng hung dữ với anh ấy.”
“Đôi mắt nào của cô thấy ta hung dữ với nó?” Lời nói là như thế này, nhưng đối mặt với một tiểu cô nương mềm mại nhỏ nhắn, tiểu cô nương còn là bảo vệ con của ông ta trước mặt ông ta, ngữ khí Lệ lão cũng yếu đi.
Mà Lệ lão chuyển biến, cũng làm Lệ Đình cùng lão quản gia cả kinh.
Phải biết rằng đây chính là Lệ lão, đối với Lệ Đình trước nay chỉ có rống, ở nhà cũng là không bán hai giá, chưa từng yếu thế với người khác.
Mà hiện tại…… Thế nhưng bởi vì một tiểu cô nương mà tính tình chuyển biến tốt?
Nhưng mà dù vậy, Tiên Tảo Tảo vẫn bị Lệ Đình kéo lại bên cạnh, Lệ Đình không cần người khác thay hắn ra mặt, lúc trước chẳng qua là trêu đùa Tiên Tảo Tảo mà thôi.
Bị Lệ Đình kéo về bên người, Tiên Tảo Tảo còn đang sững sờ, đây chính là cơ hội tốt để cô biểu hiện, đối tượng công lược tại sao lại xả chân sau của cô?
Lệ Đình không biết suy nghĩ của Tiên Tảo Tảo, nếu mà biết đoán chừng sẽ chấn động.
Không còn Tiên Tảo Tảo ngăn cản ở giữa, cha con Lệ gia cuối cùng mới đối mặt chính diện.
“Sao không tiếp tục tránh phía sau tiểu cô nương nữa đi?” Đối với Lệ Đình, lời nói Lệ lão trước nay đều rất khó nghe.
“Cứ cho là trốn, con cũng chỉ lựa chọn tránh phía sau duy nhất một tiểu cô nương, không giống như cha nữ nhân tùy tiện nào cũng chọn được.” Lệ Đình đánh trả cũng là kẹp dao giấu kiếm.
Một câu không ngừng tổn hại việc Lệ lão ly hôn với phu nhân kết tóc, liên quan tới chuyện đính hôn Lệ lão sắp xếp hôm nay cũng đều tổn hại.
Thơ Ngữ Lam một bên sắc mặt cũng bắt đầu khó coi, Lệ Đình nói, giống như cô ta cũng là một trong những nữ nhân tùy tiện.
Lệ lão bị lời nói Lệ Đình khiến sắc mặt tối sầm.
Khúc mắc sâu nhất giữa ông ta và Lệ Đình chính là đây, tiếp theo mới là phong cách xử sự bất đồng giữa hai người, nhưng nam nhân hoa tâm là chuyện bình thường bình thường, ai mà không hoa tâm?
(Hoa tâm: dùng để so sánh nam nhân hoặc nữ nhân đối tình yêu không chuyên nhất- Baidu)
Lão quản giúp Lệ lão định định tâm, ông ta nhìn Tiên Tảo Tảo một cái, nói với Lệ Đình: “Mày nói cho tao nghe trước, tiểu cô nương này là ai, có quan hệ gì với mày?”
Nghe vậy, mẹ con Thơ Ngữ Lam cũng dựng lỗ tai lên.
Thơ Ngữ Lam đột nhiên xen mồm, cô ta đi lên trước, nỗ lực giả bộ nhu nhược đáng thương, “Tiên tiểu thư có phải thích Lệ thiếu hay không?”
Tốt xấu gì cô ta cũng người Lệ lão nhận định, cô ta tự nhận nắm chắc khí chất hỏi.
Tiên Tảo Tảo khó hiểu, cúi đầu lại đối diện với đôi mắt hứng thú của Lệ Đình, người sau đưa cằm nhìn qua, “Thích tôi sao?”
Dường như chắc chắn cô thích, bởi vì khóe môi kia nâng lên.
Tiên Tảo Tảo nghĩ nghĩ, sau đó dưới cái nhìn chắm chú của đám người Lệ Đình, cô gật đầu, “Đúng vậy.”
Tiểu Nhất có bảo, để hoàn thành nhiệm vụ cần thiết thôi miên bản thân, làm chính mình thích đối tượng công lược, như vậy sẽ có lợi cho việc hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng mà, hiện tại cô không chán ghét đối tượng công lược.
Để nói lời thích, cũng không khó khăn.
Tiên Tảo Tảo trả lời xong, Lệ Đình lại nghiêng đầu qua, đôi mắt từ trước đến nay thâm thúy giống như chứa đầy đàn tinh, rất sáng.
Ngay cả tim đập cũng không theo nhịp, cảm giác kỳ quái.
Mà bên kia, sắc mặt Thơ Ngữ Lam khó coi muốn chết, tươi cười cũng khó có thể duy trì, cô ta tiếp tục chất vấn nói: “Thế Tiên tiểu thư có biết vì sao hôm nay Lệ Thiếu tới nhà cũ không?”
Tiên Tảo Tảo sửng sốt, cô thật đúng là không biết.
Vì cái gì nha?
Cô nhìn về phía Lệ Đình.
//