Edit: Ochibi
Duỗi tay sờ sờ đầu Tiên Tảo Tảo, Lệ Đình nỗ lực áp xuống lồng ngực nhảy không bình thường, xoay người nhìn về phía trợ lý.
Khác với ôn nhu lúc đối đãi với Tiên Tảo Tảo, lúc này, đôi mắt hắn đen nhánh như mực, lạnh lẽo như đao, nhìn lướt qua mọi người vây xem.
Thấy người còn lại thu liễm âm thanh, Lệ Đình lúc này mới nói: “Tiếp tục, đi lên lầu hai.”
Mộc Phong thấy thế, ánh mắt sau khi đảo qua Tiên Tảo Tảo, trong lòng tức khắc hiểu rõ.
BOSS là thật sự để ý vị thiếu nữ này.
Mộc Phong lập tức an bài người mở đường, cố tình dặn dò muốn duy trì trật tự và yên tĩnh, Tiên Tảo Tảo lúc này mới đẩy Lệ Đình đi trước.
Lầu hai cửa hàng hàng xa xỉ dành cho con gái.
Người trong tiệm đều bị đuổi đi hết rồi, nhưng cửa sổ trong suốt sát đất vẫn là trêu chọc đám người vây xem.
Tiên Tảo Tảo ngốc ngốc nhìn Lệ Đình, đối tượng công lược chẳng lẽ là muốn mua quần áo cho cô sao?
“Lời em nói vừa rồi,” Lệ Đình ngồi trên xe lăn, ánh đèn sáng ngời của cửa hàng trang phục đánh vào trên mặt hắn có vẻ phá lệ tự phụ cao lãnh, hắn quay đầu lại đối với Tiên Tảo Tảo nói: “Tôi còn tính vừa lòng, cho nên cho em chọn quần áo.”
Sau khi nhìn thấy Tiên Tảo Tảo nhếch khóe môi lên, hắn lại ý xấu bổ sung một câu, “Chọn ba bộ.”
Tiên Tảo Tảo:……
Nhưng mà, Tiên Tảo Tảo rất hưng phấn: Tiểu Nhất Tiểu Nhất! Đối tượng công lược thế nhưng mua quần áo cho ta, đó có phải rất nhanh liền sẽ nói cho ta biết nguyện vọng hay không?
phất cờ hò reo: Rất nhanh, Tiểu Ngoan thật sự siêu giỏi!
Tiên Tảo Tảo cũng cảm thấy cả người tràn ngập năng lượng, “Phải phải, bước tiếp theo, muốn chiếm được càng nhiều cảm tình, cố lên thôi!!”
Tiên Tảo Tảo quả nhiên chọn ba bộ quần áo, nhưng kỳ quái chính là chờ cô đi ra phòng thử đồ lại phát hiện quần áo mặc thử biến mất.
Thần kỳ, bán nhanh như vậy sao?
Hiệu suất Tiên Tảo Tảo và Lệ Đình đều rất nhanh, vì thế xe tiếp tục chạy đến nhà cũ Lệ gia.
Nhà cũ Lệ gia.
Phòng khách to như vậy, một đôi mẹ con ngồi chờ trên sô pha thật sự sang quý, đúng là Thơ Ngữ Lam và Thơ phu nhân.
“Ngữ Lam đừng nghịch điện thoại nữa,” Thơ phu nhân hơi mang trách cứ chạm chạm con gái, hiện tại Lệ lão còn chưa đến, cho nên bà phải công đạo vài câu.
“Đợi lát nữa,” Thơ Ngữ Lam đem chuyện đính hôn cùng Lệ Đình đăng tải cho bạn bè, lại răng rắc chụp mấy tấm ảnh nhà cũ Lệ gia, sau khi khoe khoang khiêm tốn với bạn bè hỏi thăm, lúc này mới buông điện thoại
Cô ta nhìn về phía Thơ phu nhân.
Thơ phu nhân nhìn khuôn mặt con gái nhà mình xinh đẹp, nghĩ đến mỹ mạo của con gái mới xuất đạo là có thể làm bình hoa, trong lòng càng thêm nắm chắc.
“Ngữ Lam con nghe mẹ nói,” Thơ phu nhân lôi kéo tay con gái, “Lệ Đình là người què, con gái dư dả xứng với hắn, nhưng mà ——”
Nói đến đây, Thơ phu nhân hơi chút dừng lại, thấy lấy được lực chú ý của Thơ Ngữ Lam bà ta mới tiếp tục nói, “Công ty nhà mình giá thị trường vẫn luôn không tồi, thực sự cũng cần củng cố, Lệ Đình có năng lực lại không có lăng nhăng, vì công ty lần này liền ủy khuất con gái rồi.”
Thơ Ngữ Lam không sao cả gật đầu, cô ta vẫn là rất ăn giá trị nhan sắc Lệ Đình, bạn bè rất nhiều người đều cười Lệ Đình, nói hắn đáng tiếc là người què.
Nhưng mà, là người què mà nói, bằng diện mạo và thân thế cô ta, hẳn là rất dễ dàng bắt lấy.
“Mẹ à đừng lo lắng, mẹ luôn nói con dư sức xứng với hắn,” Thơ Ngữ Lam trên mặt ngụy trang ra hào phóng cười tới, rụt rè lại đắc ý nói: “Huống chi còn có Lệ lão ủng hộ, Lệ gia về sau khẳng định là của con!”
Đáng tiếc, thời điểm lần trước cùng Trần Cường hợp tác, chưa thể chính mắt gặp Lệ Đình, đã bị người của Lệ Đình mang đi rồi.
Kia…… Có thể là bởi vì Lệ Đình đã biết cô ta hay không, bởi vậy lúc đối mặt với Trần Cường, hắn bảo vệ cô ta?
Càng nghĩ, trên mặt Thơ Ngữ Lam càng nắm chắc thắng lợi, cô ta có chút gấp không chờ nổi muốn gặp Lệ Đình.
//