"Cô là ai?"
Lần đầu tiên sau hơn một trăm năm, Ngôn Cẩn mới lại thấy một vẻ mặt khác của Khởi Phong.
Đầu tiên là mong chờ rồi chuyển sang mất mát thất vọng, cuối cùng lại quay trở về vẻ lạnh lùng cố hữu mà hỏi cô gái đó một câu.
Cô ấy là ai?
Đúng vậy, cô gái này là ai?
Lẽ nào Hạ Kỳ Như thật sự đã chết?
Lẽ nào bọn họ sẽ không bao giờ có thể gặp lại cô được nữa sao?
Hàng loạt câu hỏi lần lượt xuất hiện trong đầu Ngôn Cẩn, nhưng hắn không dám hỏi ra miệng, cũng không thể hỏi.
Nhiệm vụ của hắn là phục tùng chủ nhân của nơi này vô điều kiện, mà chủ nhân hiện tại của hắn là Khởi Phong.
Và nếu lịch sử không có gì thay đổi thì chủ nhân tương lai của hắn sẽ là cô gái trước mặt này, cho nên bất kể cô ta có phải Hạ Kỳ Như hay không hắn đều không có quyền lên tiếng khi cô ấy chưa hỏi đến mình.
Cô gái kia nghe câu hỏi của Khởi Phong liền ngây ra, ánh mắt nhìn hắn như có ý hỏi hắn đang nói gì.
Khởi Phong chạm phải ánh mắt cô, trong lòng không hiểu sao lại giật mình.
Ánh mắt này giống hệt như ánh mắt Hạ Kỳ Như lần đầu nhìn thấy thế giới này.
Trong veo tinh khiết không lẫn chút bụi trần.
Hoàn toàn trái ngược với thế giới tăm tối chưa từng có lấy tia sáng nào trong suốt mấy nghìn năm qua.
Không biết vì sao Khởi Phong đột nhiên có một ý nghĩ điên rồ.
Lẽ nào cô ấy muốn dùng cách này để bắt đầu lại với hắn một lần nữa?
Ngay lúc hắn còn đang suy nghĩ, cô gái kia đã đi thẳng đến chỗ hắn, tuy cô không nói gì nhưng ánh mắt lại nhìn hắn chăm chú, ngoài ra còn mang theo vài phần tìm tòi.
"Anh không phải là người ở nơi này? Anh đến từ đâu vậy? Vì sao linh hồn của anh lại toàn là màu đen?"
Khởi Phong bị cô hỏi một loạt như vậy lại tiếp tục ngẩn người, trong ánh mắt cũng hiện lên sự hoài nghi sâu sắc.
Giống.
Thật sự rất giống.
Từ biểu cảm, ánh mắt đến câu hỏi đều giống hệt cô ấy.
Chỉ là lúc đó hắn đã làm gì với cô?
Khởi Phong không dám nhớ lại, cũng không dám đối mặt với cô, hắn chỉ có thể dùng ánh mắt lạnh lẽo để ép cô cách xa mình.
"Để tôi giúp anh nhé?"
Cô gái kia thấy hắn không phản ứng liền đi tới, đồng thời đưa tay lên chạm vào trán hắn. Ma xui quỷ khiến gì mà Khởi Phong lại không hề tránh ra, mãi đến khi cơ thể đau đớn khi bị linh khí và ma khí cắn xé hắn mới hoàn hồn, cũng ngay lập tức đẩy cô gái kia ra.
"Đừng chạm vào tôi."
Khởi Phong nói với cô gái kia xong liền bỏ đi, cô gái kia có chút ngờ vực nhìn theo hắn rồi lại quay sang nhìn Ngôn Cẩn, lúc này mới hỏi hắn một câu.
"Đây là chỗ nào vậy?"
Ngôn Cẩn lập tức đi tới cung kính nói.
"Tiểu chủ nhân, đây là thế giới thứ ba, bởi vì cô mới tới nên cần để nơi này xác nhận thân phận. Mời cô đi theo tôi đến chỗ này một lát."
Hắn nói xong liền dẫn cô đến một bia đá để cô nhỏ máu lên đó, đến khi vệt máu thấm hết, một cái tên dần dần hiện ra.
Hạ Kỳ Như.
Vì sao lại là cái tên này???
Là trùng hợp sao?
Hay là...
Cô thật sự đã tái sinh dưới một hình hài khác để trở lại thế giới này?
Ngôn Cẩn hiện tại cũng bị doạ cho ngu đi rồi.
Nhưng hắn không dám có biểu hiện gì quá khích, ngược lại còn cực kỳ bình tĩnh dẫn cô đi học cách thức quản lý thế giới thứ ba, nhưng vì hắn chưa bao giờ làm việc này nên có chút bỡ ngỡ, lắm lúc còn chỉ sai cho cô.
Nhưng điều này cũng không trách hắn được, dù sao người dẫn dắt Hạ Kỳ Như lúc cô mới ra đời là Khởi Phong chứ không phải hắn ta. Hơn nữa cũng chỉ có mình Khởi Phong mới có tư cách dạy cô, chỉ là Khởi Phong khi đó không hề tốt đẹp giống như hiện tại, ngày ngày tìm cách làm cô hắc hoá, nhưng tâm hồn Hạ Kỳ Như quá thuần khiết, cô hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi những suy nghĩ tiêu cực mà Khởi Phong dạy cho mình, vì lẽ đó cô từng bị hắn suýt giết chết mấy lần.
Bởi vì một khi chủ nhân thật sự của thế giới này xuất hiện, hắn sẽ phải chịu kết cục tan biến vĩnh viễn, cho nên hắn chỉ có hai lựa chọn.
Hoặc là biến cô thành loại người giống mình, hoặc là giết chết cô.
Như đã nói, thế giới thứ ba có linh tính của mình, bất cứ ai muốn làm chủ nhân của nó cần phải đáp ứng được một trong hai điều kiện sau.
Một là được thế giới này tự công nhận, giống như Hạ Kỳ Như.
Hai là dùng sức mạnh để áp chế nó, nhưng muốn làm được điều đó người này cần phải cực kỳ mạnh, mạnh đến mức khiến tất cả ác quỷ ở đây phải kiêng dè e sợ lực lượng của mình.
Khởi Phong vừa vặn đáp ứng được điều kiện thứ hai, nhưng thế giới thứ ba chưa lúc nào thật sự công nhận hắn là chủ của mình, nó phục tùng chỉ vì sợ hãi lực lượng của hắn, chờ ngày khắc tinh của hắn xuất hiện.
Bởi Khởi Phong tuy mạnh là thế nhưng hắn vẫn có một điểm yếu chí mạng, đó là lực lượng của Hạ Kỳ Như.
Cô hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi hắn, dù phần lớn thời thơ ấu cô đều do hắn nuôi dưỡng, thế nhưng sau này khi được người của Thiên giới thu nhận cô lại tiếp nhận sự dạy dỗ của bọn họ. Sau này cô còn trở thành quân cờ mà bọn họ dùng để đối phó với Khởi Phong, cho nên ngay cả khi cô chết rồi bọn họ vẫn tiếp tục lợi dụng giá trị còn sót lại cuối cùng của cô để làm mắt trận phong ấn hắn.
"Vậy tôi có thể ra khỏi nơi này không?"
Ngôn Cẩn còn đang hồi tưởng lại quá khứ, Hạ Kỳ Như ở bên cạnh đã lên tiếng làm đứt đoạn dòng suy nghĩ của hắn, hắn vội vã trả lời.
"Chuyện này cô phải hỏi Khởi Phong đại nhân, cậu ấy chính là người quản lý cấp cao của nơi này."
Ngôn Cẩn không dám nhiều lời, chỉ có thể lấy Khởi Phong ra làm bia đỡ đạn, bởi hiện tại hắn có thể xác định được người này chính là Hạ Kỳ Như chuyển thế. Có lẽ ông trời thấy kiếp trước của hai người quá thê thảm nên mới cho bọn họ một cơ hội làm lại lần nữa chăng?
Chỉ là lần này Khởi Phong sẽ lựa chọn thế nào đây?
Là thay đổi quá khứ hay lặp lại quá khứ?
Hạ Kỳ Như nghe Ngôn Cẩn nói vậy liền tò mò hỏi. truyện xuyên nhanh
"Khởi Phong, là ai vậy?"
Cô không nhớ ra hắn cũng là điều dễ hiểu, dù sao từ lúc cô sống lại đến giờ Khởi Phong chỉ xuất hiện trước mặt cô một lần duy nhất, ấn tượng về hắn quá mờ nhạt, không đủ để cô lưu tâm.
Ngôn Cẩn thấy vậy chỉ có thể dẫn cô đi gặp hắn.
...
Vực thẳm Trầm Uyên.
Từ lúc Hạ Kỳ Như sống lại đến bây giờ Khởi Phong luôn né tránh không gặp cô, nhưng lại luôn âm thầm theo dõi cô ở phía sau.
Hắn muốn xác minh lại một lần nữa, hắn muốn biết cô gái kia thật sự là Hạ Kỳ Như hay chỉ là một cô gái có tính cách giống cô.
Nhưng hắn quan sát đã lâu như thế vẫn không thể nào xác định được.
Bởi vì có lúc cô rất giống cô ấy, nhưng có khi lại chẳng giống tý nào.
Đúng lúc này một bóng người đi tới chào hỏi hắn.
"Xin chào, tôi có thể nói chuyện với anh không?"
Khởi Phong nghe xong không đáp ngay mà âm thầm đánh giá cô một lượt trước.
So với ngày đầu tiên, ánh mắt cô hiện tại đã bớt đi vẻ ngây ngô ngờ nghệch, nhưng những vì sao lấp lánh ở đáy mắt lại vẫn nguyên vẹn như thuở ban đầu.
"Không thể, lối đi ở nơi này bị phong ấn rồi."
Khởi Phong biết mục đích của cô khi đến tìm mình nên cô còn chưa lên tiếng hắn đã từ chối rất thẳng thẳng thừng. Hạ Kỳ Như nghe vậy thoáng thất vọng, cô muốn hỏi lý do nhưng lại thấy người trước mặt quá lạnh lùng nên chỉ có thể lủi thủi quay về.
Sau khi cô rời đi, Khởi Phong cũng rời khỏi nơi đó, sau cũng không thấy hắn thường xuất hiện ở thế giới thứ ba nữa.
Ngôn Cẩn muốn tìm hắn cũng không biết đường nào mà lần, vì vậy hắn chỉ có thể tiếp tục thu nhận Hạ Kỳ Như thêm một thời gian.