[Xuyên Nhanh] Ký Chủ Thật Không Đơn Giản

chương 13: 13: tiếng nói tử thi 11

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Thời điểm hiện tại là sáng sớm, đúng ngay giờ cao điểm, lại là ngay ngày đầu tiên sau nghỉ lễ, nên mọi người đổ xô lên đường đi làm, xe cộ đi lại rất nhiều.

Xe cảnh sát vừa ra khỏi Cục thành phố đã bị tắc xe, kẹt cứng ngắc trong dòng xe qua lại tấp nập, thu hút bao nhiêu sự chú ý của quần chúng nhân dân.

Bốn chiếc xe nhích từng chút từng chút một chạy về phía Nam của thành phố, đến khi vào cao tốc tình hình giao thông mới đỡ hơn một chút.

Khí trời tháng ba của thành phố vẫn còn mang hơi hưởng của ngày Tết, nhiệt độ ngoài trời cũng không lạnh lắm, ánh nắng ban mai ấm áp khiến lòng người dễ chịu, bây giờ là tám giờ sáng, địa điểm xảy ra án mạng nằm ở phía Nam của thành phố, còn Cục cảnh sát lại đặt ngay trung tâm phía Bắc, bình thường đi xe đã mất cả một tiếng đồng hồ, hôm nay lại bị tắc đường thành ra kéo dài đến gần hai tiếng mới tới nơi.

Ban đầu, chiếc Mercedes của Tiêu Dạ đi cuối cùng, nhưng không biết tại sao, trong lúc tắc đường, xe của anh lại vượt lên trước, là chiếc đầu tiên đến hiện trường.

Vì đến sớm hơn nên Tiêu Dạ không vội gọi An Nhiên dậy, chỉ lẳng lặng nhìn gương mặt của An Nhiên một lúc, rồi vươn tay xoa mặt cô, ánh mắt hiện lên vẻ nhớ nhung khó dấu.

Mà An Nhiên đang ngủ thì hơi cau mắt một cái, sau đó rất tự nhiên cọ má mình vào tay Tiêu Dạ, thoải mái chẹp chẹp miệng.

"..." Nhìn bộ dáng ngáy ngủ của cô, Mộ Tiêu Dạ bất lực lắc đầu.

Tiếp theo, ghé người sang gần chỗ cô, miệng để bên tai cô: "Dậy đi, cô bé!"

Lúc này, dù có thả lỏng cỡ nào, An Nhiên cũng không thể ngủ tiếp được nữa.

Cô chậm rãi mở mắt, đập ngay vào mắt An Nhiên là xương quai hàm góc cạnh như được chạm khắc của Mộ Tiêu Dạ, cùng với mùi hương bạc hà lành lạnh từ người anh.

Tuy có hơi bất ngờ một chút, nhưng chỉ vài giây sau, cô đã lấy lại tinh thần, môi đỏ cong lên, hai tay ôm cổ Mộ Tiêu Dạ, cằm đặt lên vai anh: "Lần đầu gặp mặt, anh cứ như vậy sẽ khiến em hiểu lầm đấy! Hiểu lầm là Mộ Tiêu Dạ anh đang có ý với em."

"Không phải?" Mộ Tiêu Dạ nói một câu không đầu không đuôi.

"Hửm?" An Nhiên không hiểu lắm.

"Không phải hiểu lầm.

Là anh đang tán tỉnh em đấy, An Nhiên tiểu thư." Vừa giải thích, anh vừa giúp cô gỡ đai an toàn.

Xong việc, Mộ Tiêu Dạ lập tức bước xuống xe, rồi vô cùng thân sĩ mở cửa xe cho An Nhiên.

Đúng lúc ấy, ba chiếc xe còn lại của Đội điều tra đặc biệt cũng đã đến, ai nấy nhanh chân xuống xe.

Uông Minh và Tiêu Nhã dẫn đầu đi đến chỗ của An Nhiên đang đứng, cả hai đều nhíu mày, nhưng cũng không mở miệng bắt chuyện.

...!

Theo như thông tin thì nơi xảy ra vụ án là đường Hoàng Minh, mà địa điểm cụ thể là một khu chung cư cao cấp có tên Vinh Hòa Âm, được xây dựng vào năm năm trước, tọa lạc ở phố Hòa Viễn, phía Nam thành phố Y.

Năm năm trước, phố Hòa Viễn của đường Hoàng Minh chỉ là một con phố truyền thống, lạc hậu giữa lòng thành thị tấp nập, về sau được một công ty bất động sản nhắm trúng, khai phá, xây dựng, tận dụng hết mọi ưu thế phát triển thành một khu dân cư cao cấp mang hơi hướng gần gũi với thiên nhiên, với một một công viên phủ đầy cây xanh có diện tích rộng lớn, độ an toàn và bảo mật cao, thu hút vô số nhà đầu tư và khách hàng, trở thành dự án thành công nhất dẫn đầu trên bảng xếp hạng lợi nhuận của tạp chí kinh tế.

Chung cư Vinh Hòa Âm có tổng cộng mười tám tầng lầu, mỗi tầng lầu chỉ có duy nhất hai căn hộ, một căn hộ cơ bản rộng khoảng 100 - 200 mét vuông, có nội thất đầy đủ, thang máy dẫn thẳng lên nhà, nhìn bên ngoài vô cùng sạch sẽ, hiện đại với thiết kế lạ mắt.

Tường phía Tây và Đông của tòa chung cư như một dải ngăn cách với lớp kính dày, hướng trọn ánh sáng tự nhiên của Mặt trời.

Phía trên là nhà dân, còn bên dưới là hầm để xe.

Bởi vì thuộc về sản nghiệp của tư nhân, có tính bảo mật rất cao nên để tránh tình trạng khiến lòng người hoang mang, hỗn loạn, lực lượng cảnh sát đã báo cho bên quản lý để phối hợp cung cấp manh mối cho bọn họ.

Đám người An Nhiên nhanh chóng đi về phía bảo an quản lý tiểu khu, Trương Phiên bước lên trước, thành thục bắt tay giới thiệu, nghe bảo an của tiểu khu thuật lại sự việc.

Bên quản lý không muốn tin tức truyền ra ngoài ảnh hưởng đến các chủ hộ khác nên không đồng ý để họ trực tiếp đưa xe vào hầm, phải đậu ở bãi xe ngoài công viên và đi bộ vào..

Truyện Chữ Hay