[ XUYÊN NHANH ] HỆ THỐNG TÂM NGUYỆN

chương 96: đồ đệ nữ vương ngạo kiều (14)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trong không khí vương vẩn mùi thịt nướng thơm phức.

Giai Hy ngồi bên cạnh đầm lầy vừa giữ cho lửa không bị dập, vừa phết gia vị lên xiên thịt nướng đang chín dần. Khung cảnh trông rất yên bình giống như một cuộc dã ngoại nếu như không để ý đến đống máu me xung quanh cùng lớp da rắn bị lột chồng chất lên nhau.

Oong - oong - ong ( Nhân loại đáng sợ, thịt hết thuộc hạ của ta rồi)

Trứng nhỏ run rẩy núp đằng sau mấy cái cây, còn đâu dáng vẻ hung bạo lúc nãy nữa.

" Thơm thật! So với quả trứng kia vẫn tốt hơn nhiều. " Cô cắn một ngụm.

Thịt nướng luôn là món ăn được yêu thích, mà hiện tại thịt được dùng là thịt của ma thú tẩm bôr bằng linh khí hàng ngàn năm, so với loại thịt trên núi còn ngon và mọng nước hơn, kết hợp với gia vị điều chế chuyên dùng trong việc nướng thịt. Cái cảm giác này, thật không thể dừng lại.

Oong - ooong ( Ta là trứng thần thú đó, mấy miếng thịt rắn ma thú kia chưa chắc dổi được mọt mảnh vỏ của ta đâu) Trứng nhỏ thấy Giai Hy không còn chú ý nó nữa thì vô cung vui mừng, nhưng thấy cô chê nó không bằng miếng thịt nướng, lòng tự trọng liền tổn thương, vang dội kêu lên tìm kiếm cảm giác tồn tại.

" Ồ " Không quan tâm lắm, cô vẫn cúi đầu tận lực giải quyết đồ ăn mỹ vị trên tay.

Ong - ong ( Ta là trứng thần thú! THẦN THÚ ĐÓ! Ngươi không cảm thấy rạo rực, muốn chiếm ta làm của riêng sao.)

" Không muốn. " Trả lời dứt khoát, cô lấy từ không gian chiến khăn tay trắng lau miệng rồi đứng dậy thu dọn đồ đạc.

Oong - oong - ooong ( Nhân loại, ngươi không cảm thấy có một chút gì sao. Này, đừng có bỏ đi vậy chứ.)

Trứng nhỏ gấp gáp vội vàng đuổi theo bóng dáng cô đang đi ở phía trước.

- -

Khu tập trung của nơi truyền tống, đệ tử các môn phái đều đứng ở đây, trên người mặc thống nhất trang phục của từng phái một. Riêng chỉ có một người là khác biệt, người nọ mặc áo choàng đen phủ kín từ đầu đến chân và đeo chiếc mặt nạ bạc che nửa mặc. Nhìn từ vóc dáng thì có thể đoán sơ sơ được đây là một nữ tử.

- Chậc, nữ chủ Linh Lan thế mà lại xuất hiện ở đây. Không phải là muốn tranh Thần Khí với nam chủ chứ.

Giai Hy ngồi vắt vẻo trên một cái cây gần đó, trông cô rất nổi bật trong y phục đỏ diễm lệ nhưng lại không một ai chú ý đến cả vì xung quanh khu vực đó đều đã bị bao phủ bởi trận pháp che mắt cổ cao cấp.

[ Có vẻ như hiệu ứng cánh bướm đã xảy ra khiến nam nữ chủ gặp nhau sớm hơn ban đầu. ]

- Ha, cũng không biết trong bí cảnh này sẽ xảy ra những chuyện thú vị gì đây. Mà quả trứng này không biết ăn kèm với thịt nướng có ngon không nhỉ.

Tung tung trứng nhỏ vài vòng trên không trung, Giai Hy nghiền ngẫm suy nghĩ.

Ong - oong - ong ( Ta giờ hối hận liệu còn kịp.)

Nó bây giờ cực kì sầu não a. Từ lúc còn ở đầm lầy đến bây giờ cô ta đã có ý định ăn nó tổng cộng là lần rồi đó. Đáng sợ quá mà! Nó mới chỉ là một quả trứng thần thú mười vạn năm chưa hiểu sự đời thôi, chưa có muốn chết đâu.

Truyện Chữ Hay