- Tâm nguyện chỉ mong muốn có một cuộc sống tốt đẹp hơn? Dù không làm gì nhưng vẫn chết thảm như vậy, không lẽ không muốn trả thù, khiến kẻ đó sống không bằng chết, hưởng thụ địa ngục trần gian cho đến cuối cuộc đời sao? Thật khó hiểu.
[... ] Người khó hiểu phải là kí chủ đó, tâm nguyện của linh hồn ủy thác thế nào thì cứ làm đi, suốt ngày chém chém giết giết, trong đầu toàn mấy cảnh bạo lực máu me. Chắc vì vậy nên lúc còn sống mới bị nghiệp quật sml mà chết chỉ vì nghẹn thức ăn.
Hắt xxiii... Móe, bị cảm lạnh sao, đang giữa mùa hè và mùa xuân cơ mà? Chẳng nhẽ có kẻ cả gan nói xấu sau lưng ta! Hừm, phải chém, không thì đánh để răn đe.
- Mà nói mới nhớ, trong tình tiết ghi có vị hôn thê, vậy chẳng phải là Tử Văn đó sao. Éc, vậy là tiểu thụ đáng yêu mình vất vả nuôi, tẩm bổ đến mập mạp hồng hào là kẻ gián tiếp hại chết linh hồn ủy thác, kẻ mà mình luôn tránh xa. WTF, giờ hối hận có kịp không? Ta không muốn làm điều gì ngu ngốc đâu.
Úp mặt xuống gối, Giai Hy hận tại sao moi chuyện lại thành ra như vậy, cô cũng chỉ là muốn thủ cảm giác dưỡng một bé thụ rồi hàng này coi phim đen tối miễn phí thôi mà. Ông trời có cần cua gắt vậy không? Than trời than đất than thân, Giai Hy bực tức đấm đấm mấy phát vô gối, gương mặt đỏ hồng không biết vì khóc hay tức giận nữa.
" Tiểu Hy, em làm gì vậy? Mau nằm xuống đi, vết thương mới khâu vẫn chưa làng hẳn, nhỡ rách ra thì khổ. " Tử Văn từ ngoài xách đồ ăn vào, nhìn thấy hành động của cô liền vôi vàng lôi kéo cũ gối ra đặt lại vị trí cũ rồi dìu cô nằm xuống giường. Thường ngày vẫn quen với hành động này của Tử Văn rồi nhưng khi biết được bí mật, dù có thể đã bị thay đổi nhưng Giai Hy vẫn cật lực giảm sự tiếp xúc. Dường như Tử Văn cũng nhận ra sự né tránh của cô, không khỏi kinh ngạc, gượng gạo thu xếp đồ đạc bừa bộn quanh đó.
Bước ra khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại, mặt Tử Văn trở nên thâm trầm đáng sợ, đôi mẳ tràn đầy âm u nhìn xuống nền đất. Tiểu Hy né tránh mình, tại sao lại như vậy, rốt cuộc kẻ nào dám làm Tiểu Hy đối xử với mình như vậy. Tiểu Hy của hắn, cô luôn là nhóc bám dính không buông hắn cơ mà... Nếu như biết kẻ nào dám đồn thổi linh tinh về hắn trước mặt Tiểu Hy, vậy thì đừng trách hắn ta độc ác!!!
Còn Tiểu Hy, em không nên đối xử lạnh nhạt như vậy với anh, anh thích em cười, thích cảm giác ấm áp mỗi khi em cười với anh, tựa như nắng ban mai vậy, anh đã quyết nhất định phải đối xử tốt với em, cung phụng em như nữ hoàng cao quý. Nhưng nếu em không nghe lời, chỉ cầnđợi đến khi anh có trong tay đủ quyền lực rồi, anh sẽ bẻ gãy đối cánh của em, trói buộc em bên cạnh anh mãi mãi, Tiểu Hy à. Hạn thì sao, cả đời này em chỉ có thể là cô gái của Bạch Tử Văn này.
Ý nghĩ tiêu cực, ghê rợn đó dần ăn mòn lấy tâm trí Tử Văn, đêm hôm đó, hắn không ngừng nhớ đến hình ảnh cô, miệng gọi tên Tiểu Hy không ngừng, hai tay không rảnh di chuyển lên xuống hạ bộ sưng, trướng to tới đau của mình cho đến khi chất lỏng trắng đặc sệt bắn ra, Tử Văn mới nhặt ảnh Giai Hy cất đi, thu dọn phòng mình sạch sẽ, gọn gàng rồi vào phòng tắm tắm rửa lại cơ thể.
( Tác giả: Sói còn trong sáng lắm, tả mỗi tí cảnh này thôi mà run gần chết. Nói thật á, bình thường Sói chẳng dám coi mấy cái này đâu, thi thoảng mới đọc trúng vào cảnh ngắn thôi, chủ yếu là đọc cảnh giương chiếu của đam mỹ. Mà sợ nam chủ thật, đến cả khi chị nhà vẫn còn là một đứa trẻ tuổi cũng có thể suy nghĩ mà thẩm du đêm khuya)
Sánh hôm sau, các vết thương trên người Giai Hy đã hồi phục hoàn toàn nên được bác sĩ cho xuất viện, tìm nhanh một quán ăn nổi tiếng, cô đánh chén no say những món thịt khác nhau từ thịt kho tàu, thịt quay, thịt luộc, thịt xào rau củ,... v... v... v... và vô số các món khác nữa.
Ợ, no quá, xoa cái bụng nhỏ căng tròn, Giai Hy thoải mãn hưởng thụ nhưng vẫn khá tiếc nuối nhìn đồ ăn còn thừa trên bàn ; nếu không phải thân thể này còn bé, không ăn được quá nhiều, cô sẽ xử lí hết sạch đống này còn muốn ăn thêm mấy đĩa điểm tâm tráng miệng nữa a~. Nhưng cũng đừng nói cô ăn nhiều, ai bảo từ khi nằm viện tĩnh dưỡng, cả ngày toàn ăn cháo trắng, thịt được mỗi tí chả bõ dính kẽ răng, đã vậy còn phải ăn liên tiếp hơn một tuần, với một con người thích ăn thịt như cô thì đây chẳng khác nào địa ngục cả. Vậy nên vừa xuất hiện là phải đi ăn ngay để hồi tưởng lại mỹ vị.