Hổ trắng từ xa chạy đến, miệng nó ngậm một túi vải lớn, bên trong là những loại quả với hình dáng và màu sắc khác nhau nhưng đều có điểm chung là tỏa ra nồng đậm linh khí.
" Ngươi kiếm mấy quả này ở đâu vậy? " Cầm một quả lên nhìn, Giai Hy hỏi.
Gừ - gr ( Ở cái cây to to nằm giữa rừng.)
Trả lời xong nó liền thả túi xuống rồi nhanh chóng phi đến chỗ để thịt nướng, ngoan ngoãn như mèo nhỏ đợi cô cho ăn.
Bên cô có vẻ no ấm, bình yên thì đám người bị trói bên kia hoàn toàn ngược lại. Cảm giác đói bụng không ngừng sôi trào, lại thêm mùi hương quyến rũ này khiến người ta thèm thuồng, bụng dạ đều cồn cào hết cả.
Nhưng nếu như chỉ ăn thịt nướng thì không làm sao, cớ gì lại cầm linh quả gặm như gặm táo thế hả. Có biết một quả đó đem ra bán thì ngàn vàng cũng khó cầu không hả!
Nhìn hổ trắng cùng Giai Hy thoải mái ăn uống, thỉnh thoảng lại lấy vài quả trong túi gặm mấy miếng. Đám người lúc này gần như đều có cùng suy nghĩ.
" Biết vậy đã chẳng đến... "
- -
Đang nằm nghỉ ngơi trên tảng đá, bỗng Giai Hy ngồi dậy, khuôn mặt lạnh tanh cầm thánh khí đánh về phía ngọn cây cách nơi đây một khoảng.
Xoạt, bóng người từ ngọn cây phi ra, giơ chưởng muốn đánh cô nhưng bị cô dùng nội lực thổi bay ngược lại, do dùng thân mình cố gắng chống đỡ nên may chỉ lùi ra sau mấy chục bước.
Giai Hy kinh ngạc nhìn kẻ vừa tập kích mình. Mặc dù đã cải trang che kín hết mặt nhưng kĩ thuật này vẫn còn rất vụng về, cô nhìn liền phát hiện ra ngay người sau lớp màng che lụa.
Nữ chủ sao lại ở đây?
[ Nhiệm vụ: Khiến cho nữ chính trọng thương nặng, tu vi tổn hại. Hoàn thành thưởng điểm năng lượng và
tích phân. ]
Còn đang kinh ngạc về chuyện của Linh Lan thì hệ thống đột ngột nhảy ra thông báo nhiệm vụ mới khiến cho cô giật mình.
- Tại sao lại thông báo nhiệm vụ đột ngột vậy?
[ Do tình tiết bị biến đổi triệt để, ban lãnh đạo của tổng bộ quyết định thay đổi và ban hành thêm một số nhiệm vụ để người chấp hành vừa có thể kiếm thêm một khoản lại vừa có thể áp chế những Thiên Đạo có tự chủ riêng muốn tạo phản. ]
Nghe hệ thống giải thích, cô bán tín bán nghi nhưng rồi vẫn lựa chọn chấp nhận nhiệm vụ để kiếm thêm tích phân đổi đồ dùng. Dù sao chỉ cần không can thiệp vào việc làm và lợi ích của cô thì ai muốn làm gì đều tùy.
Lựa chọn chấp nhận nhiệm vụ, Giai Hy tạo kết giới xung quanh để ngăn không bị người khác làm phiền rồi nhìn nữ chủ đang ôm vết thương trước mặt.
" Vệ Giai Hy!!! " Linh Lan gằn từng chữ, ánh mắt ác độc nhìn chằm chằm cô.
" Lâu rồi không gặp. " Cô mỉm cười dịu dàng, nhưng nụ cười ấy trong mắt Linh Lan chẳng khác nào nụ cười châm biếm, mỉa mai cả.
Tại sao ngươi không chết mục xác trong cái bí cảnh đó. Tại sao luôn phá đám cuộc đời của ta... năm trước, ngươi có khoảng thời gian tốt đẹp như vậy rồi. Tại sao không nhường nốt số thời gian còn lại chứ...
Những suy nghĩ độc ác không ngừng hiện hữu, cô ta ghì chặt thanh kiếm trên tay sau đó lấy một tấm bùa đen vẽ bằng máu.
Nếu như đã không chết, vậy thì bây giờ ta sẽ tiễn ngươi lên đường.
Thần sắc cô ta u ám, miệng lẩm nhẩm một bài ca cổ xưa rồi lấy tấm bùa đen đốt đi. Tấm bùa đen sau khi khi bị đốt liền hình thành một trận pháp cấm dùng để triệu hồi ác quỷ.
Trận pháp này mặc dù không mạnh bằng cái năm đó cô ta triệu hồi nhưng uy lực không kém là bao. Những vật nằm trong phạm vi m xung quanh đều bị hắc khí làm cho héo rũ, trở thành vùng chết chóc.
" Dùng mạng của sinh linh chỉ để giết ta, thậm chí khi thất bại có thể sẽ phản phệ khiến tu vi mất hết. Cô ta trả một cái giá cũng lớn nhỉ. " Giai Hy đứng một bên nhìn, mặc dù biết nếu như hủy trận pháp ngay lúc này thì khả năng hoàn thành nhiệm vụ nhưng cô lại không muốn làm vậy.
Khiến cho cô ta cảm nhận sự tuyệt vọng khi mà cái thứ bàn tay vàng luôn làm cho cô ta kiêu ngạo lại bị ta nhẹ nhàng đạp nát. Cảm giác ấy chẳng phải sẽ tuyệt hơn sao.