Nhìn đôi môi đỏ mọng ấy, Quân Hàn bất giác lại hôn trộm lúc Khả Lạc ngủ.
Vành tai anh đỏ ửng lên, quay đầu đi nơi khác.
Khóe miệng Khả Lạc lúc này có chút cong lên, sau đó nhanh chóng hạ xuống, " con mồi vào bẫy ".
Lúc tỉnh dậy, Khả Lạc mở mắt từ từ, vươn vai, ngắm nhìn Quân Hàn từ hướng này.
Quân Hàn cũng cảm nhận được ánh mắt của cô, anh cười:
- Dậy rồi.
- Um.
Quân Hàn nhìn về phía đồng hồ, bây giờ cũng đã hơn giờ, anh hỏi cô:
- Cậu đói bụng không? Để tớ nấu món gì đó ăn.
Khả Lạc thắc mắc hỏi:
- Không đợi chú với dì về ha?
- Nay công ty có dự án lớn, ba và mẹ có thể ở lại công ty qua đêm, nên chúng ta phải ở nhà một mình rồi.
Quân Hàn trả lời, Khả Lạc nghe vậy thì xoa xoa bụng, nhìn Quân Hàn:
- Tớ đói.
Anh xoa đầu cô:
- Vậy để tớ đi làm cơm chiên.
- Um.
Nói rồi Quân Hàn rời sofa, bước xuống bếp, anh khoác chiếc tạp dề rồi chuẩn bị chiên cơm.
Nghe tiếng động nhà bếp vang lên, Khả Lạc ngẩn người một tí rồi cũng nhanh chân chạy xuống bếp.
Nhìn Quân Hàn đang thái rau củ, cô từ đằng sau bước đến gần, thò đầu nhìn anh làm, Quân Hàn cười nói:
- Cậu ra sofa ngồi đợi đi, làm xong tớ bưng ra cho.
Khả Lạc lắc lắc đầu:
- Để tớ phụ cậu, cậu có cần giúp gì không?
Quân Hàn thấy Khả Lạc nhất quyết muốn giúp đỡ, anh đưa con dao qua cô:
- Vậy cậu giúp tớ thái cà rốt đi, tớ đi lấy trứng rồi chiên cơm.
- Um um.
Hai người sau một hồi hì hục, cùng nhau nấu ăn thì cuối cũng đã hoàn tất bữa ăn, Quân Hàn bưng hai dĩa cơm chiên ra bàn.
Khả Lạc thấy anh còn đang mặc tạp dề liền lại gần, giúp anh cởi chiếc tạp dề ra, Quân Hàn nói câu cảm ơn.
Trên bàn ăn, hai người trò chuyện vui vẻ, chợt nhớ ra một chuyện, Khả Lạc hỏi Quân Hàn:
- Đợt thi lúc trước cậu lọt top toàn khối phải không Hàn?
- À đúng, lần đó hình như là hạng .
Khả Lạc buông cái muỗng đang ăn cơm xuống, vỗ vỗ tay, khen ngợi:
- Không hổ danh là học bá Hàn.
- Cũng không cao lắm đâu.
Khả Lạc kéo kéo tay Quân Hàn, có chút nịnh nọt:
- Có thể kèm tớ học không? Hàn, Tiểu Hàn~
- Hửm, để tớ suy nghĩ.
Quân Hàn nói xong, nhìn gương mặt Khả Lạc dần tụt mood, anh phì cười, xoa tóc cô:
- Được mà, tớ đương nhiên sẽ kèm cậu học rồi.
Khả Lạc hớn hở, vui vẻ nói:
- Vậy lát tớ đem bài qua phòng cậu nha.
- Được.
......................
Đang họp trực tuyến thì Quân Hàn nghe tiếng gõ cửa, người bên kia hỏi:
- Có chuyện gì sao, Quân tổng.
Quân Hàn nói:
- Dừng cuộc họp tại đây.
Nói rồi, anh tắt chiếc laptop lại, xoa xoa thái dương, anh bây giờ phải xây dựng hậu đài cho riêng mình, càng mạnh mẽ thì mới đối phó được với Dương Phong Triệt, việc của quá khứ anh sẽ không để nó diễn ra lần hai.
Quân Hàn đi đến mở cửa phòng, nhìn Khả Lạc trong bộ pijama hình chú vịt vàng siêu cute, tay cô ôm mấy cuốn sách toán và lí, thấy anh, Khả Lạc nài nỉ:
- Tớ không hiểu toán và vật lí cho lắm, giúp giúp tớ.
- Vào đi.
Quân Hàn nhường lối cho Khả Lạc vào phòng, cô đi lại bàn học của anh.
Hai người ngồi vào bàn học, anh giảng bài cô chăm chú lắng nghe, chỗ nào khó hiểu thì nhờ anh giảng chi tiết hơn, Quân Hàn cũng không chê phiền, nghiêm túc chỉ dạy cho Khả Lạc.
Giọng anh trầm ấm, lại du dương, Khả Lạc phải công nhận nam phụ này có nhan sắc có tài năng nhưng lại bị hào quang nam chủ che khuất.
Ngắm góc nghiêng của Khả Lạc, thấy tóc cô rũ xuống, Quân Hàn lấy tay vén tóc cô ra sau vành tai, giờ anh mới phát hiện là Khả Lạc rất ít khi đeo bông tai, có chút thắc mắc, anh hỏi cô:
- Tớ nghĩ con gái rất thích đeo hoa tai chứ?
Khả Lạc sờ sờ tai mình, cô cười nói:
- Hì hì, tại tớ không quen đeo, nhưng những lúc quan trọng tớ vẫn đeo đấy.
Quân Hàn gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, anh giao cho cô làm một số bài tập để củng cố lại kiến thức.
Khả Lạc ngồi làm bài tập một cách chăm chú, đến khi hoàn thành hết bài tập, ngước lên cô thấy Quân Hàn đang xoay rubik.
Quân Hàn thấy cô hào hứng nhìn cục rubik trên tay mình, anh đặt nó lên bàn, hỏi cô:
- Đã làm hết bài tập chưa?
Khả Lạc nhanh nhảu nói:
- Xong hết rồi này.
Quân Hàn kiểm tra lại toàn bộ đáp án của cái bài tập cô làm, khen cô:
- Kết quả đúng hết.
Khả Lạc vui sướng, ánh mắt sáng bừng nhìn cục rubik, cô hỏi anh:
- Cậu biết xoay rubik hả?
- Một chút.
Quân Hàn lấy cục rubik đặt vào tay cô, nói:
- Cậu chơi thử xem sao.
- Um.
Khả Lạc tập trung giải cục rubik vừa bị Quân Hàn phá, nỗ lực xoay mọi mặt, thậm chí Khả Lạc còn chơi bẻ góc nhưng vẫn không xếp xong cục rubik.
Có chút thất vọng, cô nâng mắt nhìn Quân Hàn, phát tín hiệu cầu cứu:
- Giúp tớ, cục rubik này tớ giải mãi không ra.
Quân Hàn đi vòng qua đằng sau lưng cô, áp sát vào lưng cô, tay anh đặt lên tay cô, dẫn dắt cô xếp lại cục rubik..