Sau cơn mưa khiến không khí mang theo từng tia ẩm ướt,nước mưa hoà lẫn dòng máu đỏ tươi chảy dọc tạo thành từng vũng nước đỏ nông do chân ngựa dẫm qua để lại,gió nhẹ thổi qua cuốn theo hơi đất và mùi máu tanh nồng sộc thẳng lên mũi khiến người khó chịu.
Nhưng rất nhanh hướng đông mặt trời ló dạng sau đám mây khiến xung quanh dần dần sáng rõ,nhuốm thêm tầng màu đẹp đẽ tươi sáng,chiếu lên từng khoả xác chết nằm la liệt rải rác trên mặt đất tạo thành cảnh tượng kì dị vô cùng.
Trong xe ngựa gỗ mun rộng lớn thiêu mùi đàn hương trợ người tĩnh tâm thư thả,nam nhân cẩn thận dùng khăn lụa lau đi vết máu dính trên bội kiếm,mím môi im lặng mí mắt khẽ nâng vô cảm chăm chú nhìn động tác trên tay mình.
Bên ngoài phó tướng và tiên phong đang chỉ huy đám binh lính dọn dẹp hiện trường,người đông thế mạnh hàng chục người dồn đào một hố,rất nhanh đã chôn cất song suôi.
Phó tướng chạy tới báo cáo tình hình nhưng y chỉ lãnh đạm khẽ "ừ" một tiếng,rồi phất tay để họ rời đi.
Thức thời cung kính lui ra bởi hiểu tướng quân hiện tại đang cực kì tức giận,những lúc thế này nên để y an tĩnh một mình lắng xuống cơn giận vốn đã lên tới đỉnh điểm kia.
Đoàn người trầm mặc tiếp tục chỉ huy thúc ngựa lên đường,mong có thể kịp tới kinh thành khi trời tối.
Tạ Huyền Diệp nâng ly trà ấm mà uống cạn một hơi,yết hầu khô khốc lúc này mới dễ chịu hơn chút nhưng hai hàng chân mày cau chặt,minh chứng tâm trạng phẫn nộ của y.
Đưa mắt nhìn tấm lệnh bài nhuốm máu màu vàng kim đặt trên bàn kia,khoé miệng câu lên khinh miệt hừ lạnh một tiếng,ta rõ ràng đã tuân chỉ ngươi trở về kinh thành rồi vẫn không yên tâm sao?nhất quyết phải sinh tử chiến đến mức ngươi chết ta sống,đợi ta mồ yên mã đẹp mới bằng lòng buông tha?
Ngồi trên ngai vàng hưởng thụ an nhàn sung sướng qúa lâu,nên quên mất ai là người đã giúp ngươi đánh giặc bảo vệ giang sơn rồi?hoàn toàn không nhìn ra được chút khí chất quân vương nào,người có tầm nhìn hạn hẹp lòng dạ ích kỷ hẹp hòi như vậy làm sao bảo vệ phát triển giang sơn?
Bản thân không đủ khả năng nên lo sợ muốn qua cầu rút ván rồi?ha nghĩ cũng đừng nghĩ!
Ngã lưng dựa thành xe ngựa an tĩnh dưỡng thần chờ đợi thời gian nhàm chán chậm chạp trôi qua,đợi y lần nữa mở mắt ra thì bên ngoài loáng thoáng truyền tới đủ thứ thanh âm ồn ào huyên náo,ám đạo khó chịu nơi đáy mắt loé qua một vạt không kiên nhẫn.
Cẩn thận nghe ngóng sẽ hiểu nội dung bọn họ đang nói chính là y,nhận ra xe ngựa phủ tướng quân nhưng không một ai to gan dám đứng ra ngăn cản.
Đành cách xa xe tụ lại cùng nhau bàn tán chỉ trỏ mà thôi!
Những lời a dua nịnh nọt sớm đã nghe đến chai tai,nhưng đường đến phủ tướng quân bắt buộc phải băng qua hai con đường xầm uất nhất kinh thành,lúc này Tạ Huyền Diệp bỗng dững có chút hối hận vì quyết định tới kinh thành của mình,qủa thật phiền chán ồn ào muốn chết rồi!!
Ngoài thánh chỉ ra còn kèm theo bức tâm thư nhỏ thổ lộ nổi lòng của Hoàng Đế dành cho y,nội dung trăm bộ cũ rích bảo tới kinh thành cứ việc nghĩ ngơi qua cho khoẻ rồi hãy vào cung diện thánh.
Nếu Càn Đức đã nói vậy thì Tạ Huyền Diệp không việc gì phải tự hành hạ bản thân lập tức vào cung cả,thích thì để cứ để gã đợi đi.
- ---------------
Chính ngọ dâng cao từ lúc bãi triều đã hơn hai khắc trôi qua,bên trong ngự thư phòng Hoàng đế với Thừa tướng đang cùng nhau bày mưu tính kế chèn ép Tạ Huyền Diệp,hoặc Thẩm Uy nói Càn Đức nghe thì đúng hơn.
"Học Minh trẫm chỉ có ba vị công chúa ngươi nghĩ nên ban hôn ai cho Tạ Huyền Diệp mới thích hợp đây?"
Thẩm Uy trên thân vẫn mặc triều phục,hắn cung kính cúi thấp người đáp "Bàn về tài mạo song toàn tri thư đạt lễ ba vị công chúa ai ai cũng giỏi,để lựa ra người xuất sắc nhất cũng không khó,nhưng nếu lúc ban hôn Tạ tướng quân từ chối thì danh tiếng công chúa cùng bệ hạ phải làm sao bây giờ?vậy nên thần kiến nghị nên tổ chức cung yến lấy lý do ăn mừng chiến công"
"Chẳng cần chiêu cáo cũng sẽ khiến thiên hạ hiểu hoá ra bệ hạ vẫn luôn quan tâm giang sơn xã tắc,mặt khác chọn ra các thứ nữ yếu kém của thế gia kinh thành ra so tài cùng ba vị công chúa,là châu ngọc đá qúy hay cát sỏi bờ xa khi ấy chắc chắn sẽ hiện ra rõ ràng,Tạ tướng quân xem ai nhiều nhất Bệ hạ người liền trực tiếp hạ chỉ ban hôn,nếu dám từ chối trước mặt bách quan thì càng tốt chứ sao?"
"Một mũi tên trúng hai con nhạn,đồng ý y liền là người của hoàng thất Càn gia,từ chối tức kháng chỉ bất tuân có lý do rồi muốn lăng trì hay xử tử y đơn giản chỉ cần ý niệm của bệ hạ người mà thôi.
"
Thật ra hắn còn tính mưu đồ khác chính là khiến Càn Đức trực tiếp đắc tộc với thế gia kinh thành,thứ nữ dù không trân trọng yêu thương nhưng đó cũng là con họ,lôi con người khác ra làm bình phong hạ bệ dẫm đạp nhằm nâng cao danh tiếng bản thân,quan lại thế gia mất hết mặt mũi,trừ phi đầu óc có bệnh bằng không chắc chắn sẽ ghi hận Hoàng Đế.
Toàn bộ ý kiến hắn ra nhưng người thật sự truyền lệnh ban chỉ lại là ai nha?thân là hắc thủ sau màn giật dây thao túng,lợi hắn hưởng còn nồi hay ai muốn trả thù trực tiếp tính sổ bối lên đầu Hoàng Đế chẳng phải song?ta nói thôi mà có làm cái gì đâu ha?
- ---------------
Ba ngày sau khi Tạ Huyền Diệp trở về kinh thành Hoàng Đế liền tuyên bố muốn tổ chức cung yến,sẵn tiện thả ra phong thanh muốn thay Tạ tướng quân tìm mối lương duyên tốt,đám quan lại thế gia nghe vậy vội vàng sốt sắng cả lên,mặc kệ trong nhà có con gái đã xuất giá hay hứa hôn hay chưa,nếu không vẫn ráng tìm kiếm lấy người thích hợp tỉ mỉ trau chuốt đem ra tranh đua,ai biết lỡ Tạ tướng quân nhắm trúng con gái hay chất nữ nhà họ thì sao?
Thấm thoát trôi nháy mắt đã tới ngày thứ ba,cung yến được tổ chức vào buổi tối trời quang mây tạnh tinh tú ngập trời và trăng tròn lên cao,soi sáng cả khoảng trời đêm.
Khâm thiên giám dự báo là vậy nhưng hiện tại mặt trời chỉ vừa mới lặn,khác biệt với bầu không khí tươi vui bên ngoài ở cung "Trúc" Mễ Lạc Tranh ủy khuất bị mẫu phi cuốn nguyên bộ y phục màu đỏ trên người,đỉnh đầu lô tóc nhỏ xíu cặp má bánh bao hồng hào phúng phính và cái bụng tròn vo,mặc dù mềm mại như bột nhưng làm gì có nam nhân nào hứng thú với đứa trẻ tuổi còn thơm mùi sữa chứ?
Khó chịu bĩu môi lên án hệ thống "Ta không biết đâu lỡ y hứa hôn với người khác thì làm sao bây giờ?tất cả cũng tại ngươi không,tìm đâu không tìm lại bỏ ta vào thân xác đứa nhóc thúi này! aiza chán chết ta rồi! "
Hệ thống im lặng không dám lên tiếng phản bác,nó còn chưa báo cho cậu biết nguyên nhân vụ này chính là do vị Thẩm thừa tướng kia bày mưu chủ trương,sợ cậu tức giận quăng gánh không làm thì nguy.
Dù có tức nhưng mặt ngoài vẫn tỏ ra thiên chân vô tà,ngoan ngoãn tựa đầu vào người mama theo sau mẫu phi cùng nhau ra ngoài dự cung yến.
Thật sự muốn tìm cách trốn nhưng bọn họ bảo hộ qúa chặt,một con ruồi còn khó bay ngang chớ đừng nói là bỏ mặc cậu,trừ phi chán sống muốn bị chém đầu thì cứ việc.
Trước sân đại điện được trang hoàng hết sức lộng lẫy,dưới đất là thảm lông màu đô hồng trải rộng bao phủ khắp sân,các quan lại thế gia từ ngũ phẩm trở lên đều có mặt mang theo gia quyến đi cùng.
Đặc biệt là các tiểu thư chưa chồng đương tuổi cập kê được phụ mẫu cẩn thận chuẩn bị ganh đua một phen,trăm hoa oanh yến đua thắm bởi muốn được thể hiện mặt tốt bản thân.
Bởi hiếm khi có cơ hội vào cung diện thánh,biết đâu bản thân trổ tài lại được vương tôn hoàng thất thưởng thức đồng ý thu nạp thì sao?
Các chổ ngồi khác sớm đã đầy ắp duy chỉ sót hàng phía bên cùng và hai bên tả hữu,rất nhanh Hoàng Đế Càn Đức ăn mặc long bào uy nghiêm dẫn theo phi tần cùng các hoàng tử công chúa đi tới,đám người cung kính hành lễ đợi nghe hai chữ "bình thân" mới dám ngẩng đầu thẳng lưng lên nhìn.
Càn Đức một mình ngồi ở ngai vàng trên cao khí thế hôm nay đặc biệt cương liệt mạnh mẽ,thời gian đã tới trời cũng đã đen và cung yến bắt đầu nhưng Tạ Huyền Diệp vẫn chậm chạp chưa tới.
Khiến Càn Đức có chút không vui,nhưng nghĩ tới mục đích thật sự hôm nay lại bày ra vẻ mặt hoà ái tươi cười.
Nhìn Thẩm Uy khẽ gật đầu một cái rồi chuyển hướng qua phía tay trái,nơi chổ người bên cạnh Hoa phi mẫu thân ruột thịt của Đại công chúa Càn Ngọc Huệ,năm nay đến tuổi cập kê vừa tròn vẻ ngoài thanh tú khả ái cười đến đẹp đẽ vô cùng ngọt ngào,là đứa con đầu tiên tính tình ôn nhu hiểu chuyện chưa bao giờ gây rối khiến gã phiền lòng.
Tốt đến vậy nên Tạ Huyền Diệp chắc sẽ không có cớ từ chối đi?
Con của trẫm chẳng lẽ còn không xứng với ngươi sao?
Yến tiệc ca múa bắt đầu,từng dải lụa hồng của vũ nữ phiêu hoà theo nhạc trong đêm tạo nên cảnh tượng hết sức đẹp đẽ,nhưng mọi người ai cũng không có tâm trạng thưởng thức,nóng lòng thi thoảng ngoái đầu ra nhìn xem Tạ tướng quân đã tới hay chưa?cũng may ngay khi bài múa đấu tiên chấm dứt thì thanh âm lanh lãng của thái giám vang lên
"Tạ tướng quân Tạ Huyền Diệp tớiiiii.
"
Nam nhân nương theo thông báo trầm ổn bước vào,hắc y vải gấm thêu kỳ lân đồ nhẹ nhàng lay động theo gió,cả người cao lớn chân dài vai rộng eo hẹp hữu lực và đặc biệt là khuôn mặt tuấn mỹ vô song kia,khí tràng toàn thân kết hợp qủa thật lệnh người hít thở không thông.
Y vừa bước vào tức khắc đã khiến tất cả dồn sự chú ý,các vị tiểu thư nhà quan và công chúa thì đỏ mặt xấu hổ cúi đầu,người gì đã đẹp đến cả thanh âm cũng! trầm khàn lạnh lùng khiến người say mê.
Hoàng Đế ngồi ở trên cao khuôn mặt mỉm cười hoà ái phất tay miễn lễ cho Tạ Huyền Diệp,y sỡ dĩ không qùy bởi vì năm xưa Tạ lão có công cứu giá được Tiên đế đặc cách ban ân,sau này gia chủ Tạ gia thấy thánh không qùy cho phép đứng để tiếp chỉ.
Tạ Huyền Diệp ngồi ở bàn phía bên tay phải ngay dưới Hoàng Đế một bậc,cao nhất trong các đại thần nhưng không hề có ai ý kiến hay tỏ vẻ bất mãn.
Mễ Lạc Tranh nhìn chằm chằm y hai mắt loé ra từng tia si mê nóng bỏng,khoé miệng khẽ hé rồi mím chặt môi nước bọt nuốt liên tục không ngừng.
Si đến nổi hệ thống nhìn không nổi lên tiếng ngăn cản [Ký chủ làm ơn cất ánh mắt thèm thuồng ấy đi,kẻo người ta thấy người ta đánh giá.
]
"Ồ rồi sao nữa?bộ có ai cấm em bé tuổi không được mê trai à?"
[!.
] nó nghĩ vẫn nên giữ im lặng thì tốt hơn.
Nhạc công hân hoan từng vị tiểu thư công chúa đua nhau khoe sắc trổ tài,từng mảng dãi lụa rực rỡ tung bay theo gió,ai ai cũng muốn bản thân ở trước mặt y là người thể hiện xuất sắc nhất.
Nhưng kết qủa thật sự khiến họ thất vọng rồi,Tạ Huyền Diệp từ lúc an toạ luôn trầm mặc cúi đầu thần sắc lãnh đạm,nhìn không ra chút hứng thú nào với đám oanh yến rực rỡ sắc màu kia cả.
"Huyền Diệp năm nay cũng sắp tròn lễ nhược quán rồi nhỉ?"Càn Đức nhẹ giọng hỏi,đôi mắt lẳng lặng nhìn y bày ra thần sắc lo lắng hỏi.
"Bẩm bệ hạ đúng là như vậy"Tạ Huyền Diệp ngữ khí bình tĩnh đáp.
"Bằng tuổi khanh năm xưa trẫm đã thành gia lập thất,nhìn khanh hằng ngày phòng không gối chiếc qủa thực khiến trẫm phiền lòng lo lắng,một lang quân tốt nên có được nương tử xứng đáng"
Y cười nhạt đáp "Bệ hạ nói rất đúng!"
Ở giữa không trung gã và hắn âm thầm trao đổi nháy mắt với nhau,ánh mắt Càn Đức trung chuyển dẫn đến nụ cười trên môi nở càng thêm sâu.
Cung yến thật ra vì ăn mừng chiến công của y nên tổ chức,trong lòng có qủy Hoàng Đế quay đầu thì thầm vào tai thái giám,chờ nhạc hết mới khiến gã rút ra thánh chỉ mà lớn giọng tuyên bố "Phụng thiên thừa vận Hoàng đế chiếu viết,Đại tướng quân Tạ Huyền Diệp công lao hãn mã đánh đuổi ngoại xâm,phò tá trẫm gìn giữ giang sơn hi sinh thân mình vì nghiệp lớn khiến ta tự hào.
Nay trẫm mạn phép ban hôn Đại công chúa Càn Ngọc Huệ cho Tướng quân Tạ Huyền Diệp làm chính thê,cùng nhau se duyên tơ hồng nối sợi chỉ đỏ,khâm thử!!!"
Ngoại trừ chính bản thân y và đám Mễ Lạc Tranh thì còn lại ai cũng đều kinh ngạc hoảng sợ ngước mắt lên nhìn,vẫn chưa tin vào những gì mình vừa nghe thấy.
Bọn họ biết y sẽ được trọng thưởng hậu hĩnh nhưng ai nghờ lại "dầy" tới mức này đâu?suy nghĩ lại càng cảm thấy bản thân đang bị dắt mũi làm nền,chiếu chỉ đã chuẩn bị sẵn lại lôi nữ nhi họ ra làm nền,hòng gây khiến công chúa trở nên nổi bật.
Hoá ra tất cả bọn họ ngay từ đầu đã bị Hoàng Đế tính kế a!
Tạ Huyền Diệp đầu ngón tay vân vê chén trà gõ ba nhịp,trong ánh mắt mong chờ của tất cả mọi người mới từ từ ngẫng nhìn gã ngữ khí bất đắc dĩ đáp "Thứ cho thần không thể phục mệnh,xin bệ hạ thu hồi thánh chỉ đã ban.
"
"TO GAN!!"
"Tạ Huyền Diệp ngươi dám kháng chỉ bất tuân sao?" Càn Đức tức giận nhìn chằm chằm y rống giận quát.
Tính kế y là thật nhưng Ngọc Huệ nhà trẫm tài sắc vẹn toàn,biết bao thanh niên tài tuấn mơ ước thú nàng mà không được,ban hôn cho y chính là phước đức ba đời vậy mà lại dám từ chối?bắt gã thu hồi thánh chỉ sau này mặt mũi biết bỏ ở đâu? Tạ Huyền Diệp coi bản thân mình là ai chứ?
"Tạ tướng quân,xin hỏi Ngọc Huệ có chổ nào làm không tốt khiến ngài phật ý sao?"Trưởng công chúa bất nghờ đứng lên run giọng hỏi.
Hành động của nàng khiến gã giật mình nhưng cũng không ra tay ngăn cản,thật sự ông cũng muốn biết rốt cuộc vì lý do gì y lại từ chối?
Đáp lại nàng chỉ là cái nâng mắt ngữ khí lạnh lùng của Tạ Huyền Diệp "Công chúa rất tốt nhưng ta rất tiếc,bản tướng quân không thể thú cô về nhà làm nương tử được.
"
Nghe câu trả lời khiến trưởng công chúa sắc mặt trắng bệch,cả người thoáng chốc run rẫy nhưng vẫn ráng giữ kiên cường tiếp tục hỏi "Vì cái gì chứ?ngài nói ta biết được không?"
Tạ Huyền Diệp trong lòng phiền chán cực độ,sớm biết Hoàng Đế tính kế nhưng vẫn lao đầu vào bẫy,kết qủa phái ngươi điều tra cuối cùng vẫn chưa có hỏi y làm sao dám trả lời đây?
Đúng lúc này vị phó tướng trở về nhanh chóng đi tới bên cạnh cúi xuống thì thầm vào tai y,Tạ Huyền Diệp khoé môi bất giác nở nụ cười nghiền ngẫm nhưng rất nhanh phai nhạt,nhìn thẳng vào Trưởng công chúa bất đắc dĩ đáp "Thần là đoạn tụ chỉ thích nam nhân,trưởng công chúa chẳng lẻ muốn vào nhà thủ qủa sống suốt đời sao?"
"Ngài!!!"
Toàn bộ khách nhân thậm chí đến cả Hoàng Đế đều trố mắt ngạc nhiên,bọn họ thật sự không nghe lầm đấy chứ??Tạ tướng quân nói y thích nam nhân sao???
Thu hết phản ứng vào mắt khiến y vui vẻ,chẳng phải muốn tính kế ta sao?bản tướng đã nói tới mức này để xem các ngươi còn dám sao nữa?Tạ Huyền Diệp đương thời đắc thắng giả vờ trấn định,nào ngờ bắp đùi bị vật gì ôm cúi xuống xem xét hoá ra là tiểu bao tử vẻ ngoài linh lung khả ái,toàn thân mặc y phục đỏ chót hai mắt toả sáng nhìn y kinh hỉ nói "Ca ca không thích tỷ tỷ vậy ta thì sao?hay ngài suy nghĩ thú ta vào cửa đi được không?"
Tạ Huyền Diệp "????" cái cục màu đỏ hôi sữa này là ai đây?
Hoàng đế,Trưởng công chúa "?????"
Sớm đã ngất xỉu Bạch Liên Hoa "! "
Sắc mặt xám xanh Thẩm thừa tướng "!!!!" nê mã thằng nhóc này là con trai ruột của hắn mà?? Tạ tướng quân ngươi ngàn vạn lần không cần để ý nó a!!!.