Cuối cùng ——
Tiểu cảnh sát đáng yêu của ngài: Ấm áp nhắc nhở, phần mềm phòng hacker nha, mong các bạn trên mạng tôn trọng riêng tư của người khác, chớ thả tin +.
Bạn trên mạng:......
Đây có thể nói là quá trâu bò rồi.
Kỳ thật trừ bỏ không được ngôn ngữ nhằm vào, nhân thân công kích, lời nói mang tính hắc ám ra, viết status diss vẫn có thể.
Nhưng mà luôn có những người không khống chế được chính mình.
Đặc biệt là trong khoảng thời gian toà án Internet đang đợi kích hoạt, đủ loại hành vi phóng đãng, các loại thả bay chính mình.
Đối với những người này, cảnh sát mạng của toàn dân q bản ở toàn net mở ra hình thức bỏ phiếu bầu, cũng phơi bày ra hành vi ác liệt của một số người.
Trước từ tiểu thẩm phán q bản ra hình phạt, sau lại bắt đầu đếm phiếu để quyết định người này có nên tăng thêm hình phạt hay không.
Hơn nữa, còn dùng thao tác cao cấp cấm xoát phiếu.
Phần mềm này, đối với internet mà nói, có thể nói là tương đương với toà án trong hiện thực, trọng điểm của nó là phòng ngừa bạo lực trên Internet
Ngoài ra còn tăng cường tính bảo mật riêng tư của hệ thống nữa.
Tóm lại đủ loại thao tác trong đó đều rất trâu bò.Mộ Ngôn nói đi sớm về trễ, đúng là đi sớm về trễ thật.
Bởi vì Lâm Dịch trên cơ bản đều không thấy được người của Mộ Ngôn.
Quen người bạn gái, trừ bỏ điểm nào đó rất ấm lòng ra, những lúc khác, đều cảm giác như không có bạn gái vậy.
Vì thế Lâm Dịch bình thường đều đi đến phòng game chơi.
Lâm Dịch là tuyển thủ chuyên nghiệp, trong phòng game đại đa số đều là chiến đội của Lâm Dịch.
Hôm nay, các đồng đội thần thần bí bí đến gần Lâm Dịch.
"Lão đại, cái người thường xuyên đánh với anh Vương Giả, Trẫm Thiên Hạ là ai a."
"Cảm giác hình như rất ổn trọng, anh xem có thể bốc vào phòng game của chúng ta hay không."
"Trận đấu cuối nếu bị thua mà nói, chúng ta khuôn mặt già còn biết để vào đâu."
Phải biết rằng, Hứa Thanh chiến đội vốn dĩ cũng chỉ là một chiến đội không nổi danh.
Cố tình sau khi Hứa Thanh gia nhập, giống như một con hắc mã, giết thẳng đến trận chung kết.
Có thể nói, Hứa Thanh đồng đội kỹ thuật chẳng ra gì.
Toàn dựa vào Hứa Thanh một mình chống đỡ.
Một người mang bốn người, còn đánh trận chung kết, có thể nghĩ, kỹ thuật và thao tác, lối đi mạnh mẽ cỡ nào mới có thể làm đến loại tình trạng này.
Lâm Dịch liếc liếc mắt đồng đội một cái, không nói lời nào.
"Lão đại, nói đi nói đi."
Đồng đội đẩy đẩy Lâm Dịch.
Vẻ mặt hắc hắc cười, "Tuy rằng tên đó đẳng cấp không cao, nhưng mà kỹ thuật cũng không tệ lắm."
Lâm Dịch nhìn phần mềm ở trong di động, môi mỏng mím mím, giọng nói lạnh lùng, "Câm miệng."
Đồng đội kia hoảng sợ, hậm hực tránh ra.
Lão đại tâm trạng hình như không được tốt.
"Gần nhất cái phần mềm cảnh sát mạng của toàn dân này, chơi khá vui nhe."
"Tỉ lệ lộ diện cao, cũng không biết người thiết kế là ai, thật con mẹ nó đắc nhân tâm."
"Đúng vậy, bị người dỗi ở trên mạng cũng đáng sợ lắm."
"Bạn trên mạng hung lên, tổ tông đã làm gì cũng đều phải bị bới ra một lần."
"Hình như bối cảnh hơi mạnh, gần nhất thì tất cả hệ thống đều bị cưỡng chế cập nhật."
Phòng game, bọn họ một bên thao tác một bên mắng mỏ.
Chỉ có Lâm Dịch, nhìn chằm chằm di động như đang ngẩn người.
Đã có mười ngày chưa nhìn thấy Mộ Ngôn.
Nhớ.
Thất thần một lát như vậy, Lâm Dịch thế nhưng bị người giết.
"Lão đại, anh đang làm gì?!"
Bên kia đồng đội rống lên một tiếng, Lâm Dịch nháy mắt hoàn hồn, cúi đầu nhìn di động.
Mộ Ngôn mười ngày này cơ hồ chạy khắp cả nước.
Mở các loại họp, tiếp thu các loại phỏng vấn.
Làm một cái tốt nghiệp chuyên ngành như Mộng Trạch Ưu, có thể làm được đến trình độ này, khiến cho rất nhiều người đều hoài nghi.
Đối mặt với những nghi vấn đó, Mộ Ngôn tất cả đều dùng phương thức có lệ cho qua.
"Có một số người ở trên phương diện này chính là thiên tài, rất không khéo, tôi chính là thiên tài đó."
Người đang ngồi: "......"
Tin cô tà, thần con mẹ nó thiên tài.