Nhưng những chuyện đó đều để nói sau, bởi vì tầm quan trọng của việc cập nhật phần mềm.
Nên còn đề cập đến pháp luật, yêu cầu đệ trình đến bộ môn liên quan để xét duyệt.
Thời gian xét duyệt phải mất bao lâu chưa rõ.
Vì thế cũng chỉ có thể chậm rãi chờ.
Đương nhiên, Mộ Ngôn sung túc thời gian thừa, trừ bỏ chơi game chính là chơi game
Giải League chuyên nghiệp.
Đám đông chen đúc, trên lối đi giành riêng cho tuyển thủ.
Đoàn người đang chậm rãi đi tới, người dẫn đầu mặc trang phục tuyển thủ xanh đỏ giao nhau.
Chàng trai thân hình cao dài, khí chất xuất chúng, mặt mũi tinh xảo lạnh nhạt, khóe môi treo vẻ lười nhác.
Chỉ nhan sắc thôi, đã khiến các fan một trận hò reo điên cuồng.
"A a a! Đại thần! Đại thần!"
"Đại thần, em muốn sinh khỉ cho anh!"
"Đại thần của em thật con mẹ nó soái!"
Chàng trai đi ở giữa đúng là Lâm Dịch.
Anh nhướng mắt, nhìn lướt qua các fan, khóe môi nhoẻn lên một cái, xem như cùng các fan chào hỏi.
Giống người từ trong truyện tranh đi ra vậy, nhất cử nhất động đều dắt díu tim người khác.
Đã vậy kỹ thuật còn đặc biệt cấp đại thần nữa!
Lâm Dịch fans, nhiều khiến người tưởng tượng không xuể.
Mặc kệ là nam hay là nữ.
Từ sau giải league chuyên nghiệp lần trước, anh nhạt ra khỏi tầm nhìn của mọi người trong một tháng.
Đương nhiên, cũng sẽ không rớt fan, ngược lại nhờ giải league lần trước, đã tăng thêm không ít fans.
Có lẽ một tháng đó do đau dạ dày, cùng Lâm Dịch thân thiết, mới biết được anh tính cách cũng không lạnh lùng như vẻ bề ngoài.
Thậm chí có chút mơ hồ.
Đương nhiên, này chỉ giới hạn là Lâm Dịch ở trong mắt của Mộ Ngôn thôi.
Ở trong mắt những đồng đội của Lâm Dịch, vị này chính là đại lão của phòng game.
Mộ Ngôn nhìn thấy động tĩnh bên đó, ghé mắt nhìn sang.
Vừa lúc cũng nhìn thấy chàng trai đã sắp sửa đi vào trong.
Khoé môi cô nhoẻn lên, sau đó đi theo Tiêu Thầm đến thông đạo vip.
Vừa lúc thì nhìn thấy Hứa Thanh nghênh diện mà đến.
Đôi mắt cô ta to lung linh như phủ kín một màng sương, thoạt nhìn trong suốt vô ngần.
Nhưng ai biết được, dưới vẻ trong suốt đó ẩn dấu cái gì chứ.
Hứa Thanh đang ở cùng bạn ở bên cạnh nói đùa nhau.
Nhìn thấy Tiêu Thầm đi tới, cô kêu lên một tiếng anh.
Hứa Thanh cùng Tiêu Thầm cũng không phải cùng một cha sinh.
Cùng mẹ khác cha.
Nhưng việc này cũng không ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai người...
Quan hệ mặt ngoài.
Khi tầm mắt Hứa Thanh nhìn thấy Mộ Ngôn đi cạnh Tiêu Thầm, nụ cười trên môi hơi đơ đi một chút.
Ngay cả động tác tứ chi cũng cứng lại.
Mộ Ngôn hướng Hứa Thanh nhàn nhạt cười, mặt mũi ôn hòa.
Ánh mắt của Hứa Thanh trong chớp mắt rời khỏi Mộ Ngôn, lông mày cô ta cau lại.
Gương mặt tươi cười ban nãy đã không còn, lạnh lùng hướng Tiêu Thầm nói vài câu, rồi lập tức đi ngay.
Không ai phát hiện, bước chân của cô ta nhanh hơn bình thường một chút.
Mộ Ngôn chậm rãi nhìn theo hình bóng của cô, "Cô ta còn chưa thành thục."
【 chưa thành thục? Còn cần bao nhiêu thành thục? Sớm một chút gom góp hồn phách của cô, tôi cũng không cần phí nhiều tâm tư định vị vị diện nữa a!! 】
Nếu qua bảy cái thế giới có thể giải quyết xong xuôi thì không còn gì tốt hơn nữa.
Vạn nhất ký chủ tụ tập đủ viên ngọc rồng xong, có thể từ một tên rác rưởi thực lực yếu ớt nghịch tập sang rác rưởi hình thức chiến đấu, cuồng duệ khốc huyễn, điêu nỗ trời thì sao?
Đương nhiên, chúa tể hệ thống rõ ràng suy nghĩ nhiều.
Bởi vì Mộ Ngôn nói một câu không vội.
Cô tạm thời còn chưa tìm được phương pháp để thu thập linh hồn.
Nên cứ để đó trước đã?
Bất quá ——
Mộ Ngôn ánh mắt ngưng lại, "Lúc trước cậu nói, cô ta đối với Lâm Dịch có ý?"
【 đúng, đúng vậy, nhắc nhở độ hảo cảm biểu hiện ra như vậy. 】
Sau đó, chúa tể hệ thống tức thì cảm giác được nụ cười âm trầm biến thái đến từ Mộ Ngôn.
Không biết Mộ Ngôn như vậy là có ý gì.
Nhưng chỉ biết, không phải ý gì tốt là được.
Xuất phát từ lương tâm.
Chúa tể hệ thống vẫn nói, 【 ký chủ, giết người phạm pháp a. 】
【 nghĩ trong bụng thôi cũng có chút đáng khinh nữa, cô ngàn vạn lần đừng suy nghĩ không thông. 】