Chúa tể hệ thống thấy kí chủ tiểu tỷ tỷ của nó dạo gần đây nghẹn đến khó chịu, mắt thấy liền muốn phản công, không nghĩ tới tiểu tỷ tỷ cự nhiên còn cấm dục như vậy.
Mộ Ngôn nhíu nhíu mày, "Bị hắn thượng?"
Chúa tể hệ thống thấy EQ của Mộ Ngôn thật sự là quá thấp, cũng không biết nguyên nhân có phải hay không là do bị thiếu mất bảy hồn gây ra.
Chúa tể hệ thống cười hắc hắc, nó không ngại làm một kẻ trợ công.
Xem một hồi nam nữ (nam) đông cung sống cũng được nha.
【 tiểu tỷ tỷ, Vưu Tư bò giường cô biểu hiện thực rõ ràng chính là muốn cho cô thượng hắn. 】
【 nhưng là cô không thượng, Vưu Tư khả năng liền sẽ phản thượng cô. 】
【 đã không có công cụ gây án, cô còn phản công như thế nào? 】
Chúa tể hệ thống cảm thấy này cũng không phải là tật xấu nha, kí khế ước cùng với Mộ Ngôn, cũng chỉ có chỗ này tốt, cũng chính là mỹ nam Mộ Ngôn tự mang bên thân này nha.
Mà mỹ nam còn là nửa đường nhặt được, lại còn không cần phải phụ trách.
Hết thảy tất cả nhiệm vụ bên trong vị diện, đối với người ta mà nói bất quá chỉ là một giấc mộng hoàng lương.
Ai nha!
Nó như thế nào thông minh như vậy đâu.
Vừa không phải lo lắng ký chủ sẽ có tình yêu sâu đậm, yêu đương xong liền không đi làm nhiệm vụ, lại không cần lo lắng đi tìm mỹ nam thỏa mãn nhu cầu của ký chủ.
Mấy cái lời hứa chúa tể hệ thống đã từng nói đó cũng không phải là nói giỡn.
Thời điểm mới vừa kí khế ước, lời kịch của chúa tể hệ thống --
【 muốn mỹ nam như mây sao. 】
An bài của chúa tể hệ thống trong tương lai chính là chờ Mộ Ngôn hoàn thành mấy cái nhiệm vụ, sau đó giúp Mộ Ngôn tìm mấy mỹ nam giải buồn.
Xuyên qua hàng tỉ vị diện cũng không phải là nói giỡn, hàng tỉ năm thời gian, rất nhiều người sẽ chịu không nổi, cảm thấy nhàm chán, sau đó tự sát.
Chúa tể hệ thống xem qua quá nhiều người như vậy, đương nhiên không nghĩ làm tiểu ký chủ của chính mình biến thành như vậy.
Thích hợp thì nói chuyện tình yêu, tăng thêm lạc thú tồn tại.
Làm một hệ thống thì phải chiếu cố tam quan của ký chủ, còn muốn thời thời khắc khắc chú ý xem ký chủ có phạm tội hay không, lại còn phải xen vào chuyện tình ái của ký chủ, ngẫu nhiên còn phải làm trò tiêu khiển cho ký chủ giải buồn..
Quả thực không cần quá tuyệt vọng.
Nhưng mà, chúa tể hệ thống hoàn toàn không có ý thức được, đại bộ phận thời gian, đều là nó mạnh mẽ đường dây bận, Mộ Ngôn cũng không thèm để ý đến nó.
Hệ thống đại khái không biết ký chủ của chính mình có bao nhiêu tự hạn chế.
Nghe hệ thống nói, Mộ Ngôn chỉ là hai mắt sâu thẳm, híp híp mắt.
Bỗng nhiên, khóe miệng Mộ Ngôn nhếch lên lộ một tia cười ý vị, "Như vậy a, vậy được rồi."
·
"Rầm rầm."
Vưu Tư ngốc lăng nhìn người trước mắt đang dựa sát vào người hắn, theo bản năng nuốt nuốt nước miếng.
Người trước mắt một thân áo bành tô chỉnh tề tinh xảo, thân hình cao lớn thon dài, khóe môi treo lên ý cười nhàn nhạt.
Mà lúc này, Vưu Tư dựa vào sô pha phía sau lưng, ngốc lăng nhìn "hắn".
Nam nhân một tay tùy ý đáp ở sô pha bên cạnh hắn, hơi hơi cúi người, thanh hương trên người nhàn nhạt cùng với mạch đập lưu động làm khát vọng trong người hắn trỗi dậy.
Thập phần muốn cắn phá lớp da thịt kia.
Cằm bị Mộ Ngôn nhẹ nâng, nam nhân trước mắt mang theo nụ cười ôn hòa nho nhã, chậm rãi ngồi xổm xuống.
Quỳ một gối xuống đất, hơi hơi nghiêng đầu, tiếng nói thuần hậu có vẻ từ tính vô cùng.
"Thỉnh ngài hưởng dụng."
Vưu Tư không nói thêm gì, nháy mắt bổ nhào vào trên người Mộ Ngôn, nghiêng đầu, răng nanh thật dài vươn ra.
Tóc bạc thật dài buông xuống ở đầu vai Mộ Ngôn, Vưu Tư đôi tay bám vào Mộ Ngôn, nhẹ nhàng cắn phá da thịt.
Thanh âm nam nhân nhẹ nhàng kêu rên, mùi máu tươi tanh ngọt tức khắc tràn ngập khoang miệng, đôi mắt Vưu Tư lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được nhanh chóng chuyển hồng.
Mộ Ngôn đuôi lông mày hơi hơi nhăn lại, bên trong thân thể truyền đến từng đợt tê dại, một chút một chút khuếch tán đến toàn thân.
Chỉ là một lát, trên gương mặt tái nhợt dần dần hiện lên một trận ửng đỏ.
Cô thậm chí có thể nghe được thanh âm nhẹ nhàng nuốt vào của Vưu Tư.
Bên trong đôi mắt Mộ Ngôn lướt qua một tia quang mang, khóe môi nhẹ nhàng giơ lên.
Duỗi tay, đầu ngón tay thon dài nhẹ nhàng gảy gảy sợi tóc của Vưu Tư.