Mộ Ngôn đưa mắt dừng trên màn hình, huyết săn huân chương thành tựu, mười hai huân chương.
Thành tựu thứ nhất, tỷ phú.
Thành tựu thứ hai, xử lý một huyết tộc quý tộc.
Thành tựu thứ ba: Xử lý một trăm huyết tộc trở lên.
...
"......"
"Cậu hiểu lầm gì rồi." Thật lâu sau, Mộ Ngôn mới chậm rãi mở miệng, "Tôi chưa bao giờ cảm thấy tôi ưu tú cả."
【 không, tôi biết cô ưu tú là được. 】 trâu choá đến lủi thẳng lên trời, lủi trời nữa đi, tiếp tục nha.
Mộ Ngôn chậm rì rì click mở thanh thuộc tính của mình, cô nghĩ thanh thuộc tính hẳn đã trở lại bình thường.
Tay Mộ Ngôn điểm điểm trong hư không, mặt trên hiện lên mấy chữ to, ánh vàng lấp lánh.
Sức chiến đấu cọng bún bằng .
Mộ Ngôn: "Mấy chữ này, đọc hiểu đi."
【 không có việc gì, ký chủ tôi tin tưởng cô! Đến đây đi, để chúng ta cùng nhau bước lên đỉnh cao của huyết săn đi! 】
Chúa tể hệ thống nói nói, lại bắt đầu tiện lên, 【 hơn nữa, nam nhân của cô là huyết tộc vương, hậu trường vững mạnh nha tiểu tỷ tỷ, tôi cảm thấy trận này chúng ta có thể nằm thắng. 】
Mộ Ngôn sựng lại, vừa định phản bác, nhưng cô thắng lại kịp.
Được đi, trước khi giải quyết xong khế ước, hắn là của cô.
Hôn cũng hôn rồi, chẳng lẽ còn không định chịu trách nhiệm?
Mộ Ngôn ngậm miệng, của cô thì của cô đi, dù sao trên người người ta cũng đã có tiêu chí của cô rồi.
Bất quá ——
"Cậu sợ là có hiểu lầm gì với tên ngốc đó rồi." Nằm khỉ chứ nằm, là vương giả thì không thể nằm.
Đang nghĩ đến đó, bỗng dưng một bóng người nho nhỏ đã đứng ở ngoài cửa phòng của Mộ Ngôn.
Cô ngưng thần nhìn sang thì chạm phải một đôi con ngươi thâm trầm màu hổ phách.
Bạn nhỏ đứng chưa cập gối của Mộ Ngôn, khuôn mặt nhỏ xinh như ngọc mài thành trông có vẻ thản nhiên, mái tóc bạc xoã sau lưng, thân hình nho nhỏ mặc một chiếc áo choàng có hoa văn lạ nét.
Hắn vừa xuất hiện, nhiệt độ trong phòng đột ngột giảm đi vài độ.
Nhìn nhau trong giây lát.
Ánh mắt Mộ Ngôn quá sức bình tĩnh, nhưng thật ra để cho bạn nhỏ quay mắt đi trước.
Tiếng bạn nhỏ thanh đạm vang lên, "Lại đây."
Nói xong, bạn nhỏ xoay người đi thẳng.
Tuổi hiện tại của Đường Kha không quá mười tám tuổi, vẫn còn dáng vẻ thiếu niên ngây ngô.
Mộ Ngôn không nhanh không chậm đi theo bạn nhỏ ra ngoài.
Nơi phòng khách đang đứng không ít huyết tộc, trông thấy một thiếu niên nhân loại đi theo đằng sau Vương đáng kính của bọn họ, cả đám ánh mắt đều lộ rõ vẻ ngạc nhiên.
Nhưng, lập tức, mấy huyết tộc lại bị một mùi máu thập phần quyến rũ hấp dẫn.
Cả đám nhe ra răng nanh, lại thấy thiếu niên nhân loại đứng ở đằng sau người huyết vương nho nhỏ của họ.
Ánh mắt chẳng mảy may sợ hãi, môi đã vậy còn ngậm nụ cười nhàn nhạt, nhìn thẳng vào mấy huyết tộc.
Bạn nhỏ cử chỉ thanh nhã, khí chất ở mặt nào đó thế nhưng khá giống với Mộ Ngôn.
Uy áp của huyết vương khiến một đám huyết tộc cúi thấp đầu, không dám nhìn loạn.
Những huyết tộc này đều là vampire quý tộc, trang phục trên người họ, đã tinh xảo lại phong nhã.
Không có huyết tộc khó coi, dùng vẻ ngoài mị hoặc và cuốn hút để che khuất đi nội tâm tham lam và dơ bẩn của họ.
"Hắn, đã đánh dấu của bổn vương."
Thật lâu sau, mới nghe giọng trẻ con rét mướt và âm u đó nói.
"Là người của ta."
Bạn nhỏ nói xong những lời ấy, cả đám huyết tộc đều kinh ngạc ngẩng phắt đầu lên, nhìn về thiếu niên đứng ở sau huyết vương.
Thiếu niên thấy những ánh nhìn kinh ngạc của nhóm huyết tộc, chậm rãi nhoẻn môi, gương mặt tuấn tú trông có vẻ ôn nhu và nho nhã nở rộ một nụ cười.
Huyết tộc: Vương, ngài xem hắn cười đắc ý kìa!
Nhân loại nên hút đi thôi!
Nhưng mà, bạn nhỏ cũng chả màng đến suy nghĩ của họ, chỉ tuyên bố thân phận của Mộ Ngôn mà thôi.
Và lúc này, trong lâu đài to lớn, cũng chỉ có Mộ Ngôn và bạn nhỏ đáng yêu, tinh xảo với nét mặt nhàn nhạt ở trước mặt.
Bạn nhỏ ngồi trên ghế cao, ánh mắt dửng dưng không gợn sóng nhìn Mộ Ngôn.