Editor: Tieen
Nghe Tô Mộc phân tích mà sửng sốt, Lạc Nhan có cảm giác đá trúng sắt lại rất chua xót.
"Cho nên, mỹ nhân tỷ tỷ, ta phải nói như thế nào mới có thể đả động ngươi?"
"Đối với người lý trí, ngươi cần phải đem một lượng lớn thông tin ra, chứng minh tính chân thật của lời nói ngươi trình bày, hơn nữa, vận dụng ngôn ngữ khéo léo, tích thủy bất lậu mô tả nhu cầu của ngươi..." Tô Mộc nhàn nhạt nói, phân tích cho Lạc Nhan.
Tích thủy bất lậu (không giọt nước nào bị rỉ): Tả lời ăn tiếng nói, công việc rất tỉ mỉ, kỹ lưỡng, không chê vào đâu được, hoàn hảo.
Lạc Nhan nghiêm túc lắng nghe, vẻ mặt chuyên chú, dường như đang ghi nhớ tất cả những gì Tô Mộc nói.
Mấy đại hán nghe được gật đầu, nói đúng.
Chưởng quầy nghe được cũng gật đầu, ánh mắt khôn khéo nhìn Tô Mộc giống như phát hiện ra bảo tàng.
Tô Mộc nói xong, vẻ mặt Lạc Nhan mê muội: "Mỹ nhân tỷ tỷ, ta sùng bái ngươi, ngươi có thu đồ đệ không?"
Có phải hôm nay nàng gặp được đồng nghiệp? Không, đây là lão đại của đồng nghiệp, trình độ của nàng ấy ở trên cao.
"Không nhận, cám ơn." Cô không cảm thấy mình có thể là một giáo viên giỏi.
【 Ký chủ, thì ra cô biết mình là một giáo tài phản diện. 】
Cửu Thiên Tuế vừa mới bị lời nói của ký chủ chấn động đến sửng sốt, rất ít khi được nghe ký chủ nói nhiều như vậy, lúc nhiều lời đều là ký chủ phân tích một số ý kiến bất đồng với cô, còn có chính là đối với tình huống như Lạc Nhan.
Cô cũng không phải muốn mọi người dựa trên những gì cô nói mà làm, cô chỉ bày tỏ ý kiến của riêng mình.
Ký chủ, là một người rất thông thấu, dung nạp ý kiến của người khác, nhưng suy nghĩ của mình cũng sẽ không dễ dàng thay đổi.
Thế giới xinh đẹp nhiều màu sắc chính bởi vì nhiều loại bất đồng va chạm lẫn nhau.
Đối với những điều không hiểu, giỏi học hỏi, tự tìm tòi.
Thật ra...
Ký chủ rất đáng yêu.
Tha thứ cho hệ thống sử dụng từ nông cạn, nhưng đó là lời thiệt tình của nó giờ phút này.
Bởi vì nhiều lúc, vì ký chủ mà nó tức giận đến mức giậm chân, không muốn thừa nhận sự xuất sắc của cô.
"Có lẽ..." Giáo tài phản diện sao? Có lẽ cuộc sống của cô là một 'tài liệu giảng dạy phản diện'."
Lạc Nhan thấy Tô Mộc không chịu thu đồ đệ, lại một trận cuồng oanh loạn tạc, bức thiết biểu đạt mình muốn bái sư.
Mấy tên đại hán: !?
Chờ đã...
Trong giọng nói của Lạc Nhan, mấy người đột nhiên phục hồi tinh thần lại.
"Tiểu nha đầu, tinh thạch của chúng ta ngươi có trả hay không?"
Tại sao chủ đề này lại lệch lạc như vậy...
Mấy tên đại hán tuyệt vọng.
Cửu Thiên Tuế tỏ vẻ đau lòng cho đám đại hán một giây.
Lạc Nhan vội vàng dây dưa với Tô Mộc, không nói hai lời từ trong một cái túi không gian khác móc ba mươi viên tinh thạch trung cấp ra giao cho bọn họ, lại vội vàng tiến đến trước mặt Tô Mộc muốn bái sư.
Mấy tên đại hán: "..."
Nhìn ba mươi viên tinh thạch trung cấp trên tay, có cảm giác hôm nay trôi qua giống như chuyện khôi hài.
Ba mươi viên tinh thạch trung cấp = ba trăm viên tinh thạch cấp thấp.
Đám đại hán cầm tinh thạch rời đi.
Bất luận Lạc Nhan nói như thế nào, Tô Mộc đều không hề động tâm, điều này làm cho Lạc Nhan đặt ra một mục tiêu.
Nàng nhất định phải thuyết phục được nàng ấy!!!
Cửu Thiên Tuế: Đứa trẻ này đã không cứu nổi...
"Hai vị cô nương, quấy rầy." Chưởng quầy tới cắt ngang tiếng ồn của Lạc Nhan.
Lạc Nhan nhìn thoáng qua chưởng quầy, ánh mắt không có ý tốt.
Đến cướp sư phụ với nàng!?
"Vân cô nương, vừa rồi nghe được lời nói của ngài, tại hạ rộng mở thông suốt, không biết có vinh hạnh nói chuyện với ngài hay không, trong khách điếm của chúng ta, đang thiếu..." Chưởng quầy tỏ vẻ muốn chiêu nàng.
"Chưởng quầy ra bao nhiêu tinh thạch thuê ta?" Tô Mộc hỏi.
Chưởng quầy sửng sốt, hắn cho rằng với thực lực và hiểu biết như Tô Mộc, nên coi tiền tài như cặn bã, hắn cho dù tiến lên hỏi cũng sẽ bị cự tuyệt, hắn dựa vào thái độ lại đây thử một lần, cũng muốn cùng nàng nói chuyện một phen.
☆☆☆☆☆
//