Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

chương 371: tiên tôn thỉnh tự trọng (25)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Editor: Tieen

Một số tiên nhân vốn dĩ muốn xem Tư Mệnh xấu mặt, nhìn thấy Tư Mệnh vẫn như trước xinh đẹp động lòng người ngẩng đầu lên, một bộ dáng không bị ảnh hưởng chút nào, giống như người trong đề tài kia, căn bản không phải là nàng.

Hừ, ngươi cứ giả bộ bình tĩnh đi, ai không biết ngươi mất hết mặt mũi.

"Tiên Tôn, Vân Thanh Thiển cũng không ở Tiên giới, nhưng thuộc hạ từ trong động phủ của nàng phát hiện ra nhiều lưu âm cầu."

Thanh Diệp nhìn mấy lưu âm cầu trên tay tiểu tiên trở về, ngón tay giật giật, mấy lưu âm cầu bay về phía hắn.

Rót linh lực vào.

Một giọng nói lạnh lùng truyền đến: "Tiên Tôn, ngài có biết vì sao tiểu tiên vẫn luôn tôn xưng ngài không? Bởi vì ngài đang ở trong trái tim của tiểu tiên."

Chúng tiên: !?

Tiên Đế: !?

...

Một sự im lặng.

Hắn, bọn họ nghe thấy cái gì!?

"Tiên Tôn..." Lưu âm cầu kế tiếp đều bị Thanh Diệp bóp nát, không truyền ra âm thanh nữa.

Thanh Diệp khẽ cười, lười biếng hỏi: "Tiểu Địa Tiên này đối với bản tôn ý đồ bất chính, còn không mau đi tìm nàng."

Không thấy người? Trong động phủ còn lưu lại nhiều lưu âm cầu như vậy? Chứng tỏ nàng đã sớm chuẩn bị chạy trốn.

Sao có thể để cho nàng ấy chạy?

"Vâng, Tiên Tôn." Tiểu tiên nói.

"Chờ một chút." Tiên Đế gọi tiểu tiên muốn đi tìm người, hắn hiện tại mới phản ứng lại, Thanh Diệp Tiên Tôn nói tìm Vân Thanh Thiển, chính là nữ tử hôm qua cùng Hồ Trúc Tiên Tôn trục xuất Phàm giới.

Tiên Đế nhỏ giọng nói.

"Thanh Diệp Tiên Tôn, Vân Thanh Thiển hôm qua đã cùng Hồ Trúc Tiên Tôn bị trục xuất xuống Phàm giới."

Giỏi cho ngươi Hồ Trúc Tiên Tôn, bị trục xuất xuống Phàm giới cũng không quên lưu lại cái nồi cho bổn đế, thật sự là hay lắm!

"Ồ? Nếu đã đi Phàm giới, thôi vậy, đợi nàng trở về, bản tôn lại gọi nàng." Thanh Diệp nói.

"Vâng, Tiên Tôn." Tiên Đế nói.

Yến hội hoan nghênh Thanh Diệp Tiên Tôn trở về, cuối cùng biến thành đại hội thanh minh, sau đó trở thành đề tài bát quái cho chúng tiên.

Tiểu Địa Tiên tên Vân Thanh Thiển cùng Thanh Diệp Tiên Tôn kia, dường như có quan hệ không bình thường.

Nghe một chút, đó là lời một tiểu Địa Tiên nên nói với Tiên Tôn sao?

Thật không biết xấu hổ!

Còn nữa Tiên Tôn tuy rằng ngoài miệng nói muốn hỏi tội, nhưng giọng điệu kia, rõ ràng cất giấu sự cưng chiều, có gian tình!

Thanh Diệp Tiên Tôn và Tư Mệnh không có bất kỳ quan hệ gì, ngược lại cùng một tiểu Địa Tiên... Thật đúng là điên rồ.

Chỉ tiếc Địa Tiên kia bị trục xuất Phàm giới, nếu không không biết có bao nhiêu tiên đến vây xem.

-

Mà Tô Mộc lúc này, phi hành qua mấy thị trấn, đặt chân tại trấn nhỏ vị trí của Lạc Nhan.

Khi Lạc Nhan được Uyên Hề Tiên Tôn đưa xuống Phàm giới, nhờ một nông hộ nuôi dưỡng, hai lão nông hộ lúc đầu đối xử với nàng cực tốt, chỉ là sau này có con của mình, liền xem nhẹ nàng.

Lạc Nhan mười lăm tuổi bởi vì cãi nhau với con gái nông hộ, bỏ nhà đi, một mình mưu sinh.

Giữa chừng gặp phải một số tu chân giả, ngược lại bắt đầu tu chân, thiên phú không tệ, hiện giờ vừa mới bước vào Trúc Cơ kỳ.

Không có bất kỳ môn phái nào, dưới tình huống tự mình tìm tòi, nàng rời nhà nhiều năm, lăn lộn thăng cấp, trái lại vô cùng gian nan.

Tô Mộc đặt chân ở khách điếm nơi Lạc Nhan sắp đến, gọi chút đồ ăn, ngồi ở đại sảnh, chờ Lạc Nhan đến.

【 Ký chủ, toàn bộ lưu âm cầu chuẩn bị đã bị phát hiện, Thanh Diệp Tiên Tôn người ta đều làm hỏng. 】 Cửu Thiên Tuế có chút ủy khuất.

Thanh Diệp Tiên Tôn bóp nát những thứ kia, nhưng nó ghi lại.

Sự thật là như thế này, sau khi Tô Mộc ghi âm hai cái, đáy lòng nổi lên buồn nôn, da gà rơi đầy đất, nghẹn một hồi lâu...

Ngươi có thể tưởng tượng Tô Mộc luôn mặt không gợn sóng, banh mặt, bên môi đối với lời nói tình cảm trên quyển bách khoa toàn thư kia, bất luận như thế nào cũng không phun ra được chữ.

Tâm trạng giống như ăn trái cây ăn được một nửa, nhìn thấy nửa còn lại có nửa con sâu.

Cuối cùng Tô Mộc bỏ ra ba tích phân để Cửu Thiên Tuế thay cô ghi lại trên lưu âm cầu.

Dựa theo quy tắc, Cửu Thiên Tuế không thể để cho người của thế giới nhiệm vụ nghe được giọng của mình, nhưng nó bị ký chủ hiếm khi chịu bỏ ra ba tích phân mua chuộc.

☆☆☆☆☆

//

Truyện Chữ Hay