Editor: Tieen
Cuối cùng, Thổ Địa công công vẫn không thể ngăn cản được sự cám dỗ.
Cám dỗ này. Đối với lão muốn thăng cấp nhiều năm quả thật một kích trí mạng.
Hơn nữa cô thật sự bởi vì ăn đan dược trực tiếp thăng tiên, hiệu quả của đan dược dù mạnh hơn nữa, ngoại trừ trường hợp này, chưa từng nghe nói qua có thể đem người từ một tu tiên giả bình thường trực tiếp đút ăn đến thăng tiên.
Không chỉ Thổ Địa công công cảm thấy thần kỳ, Phàm giới cũng bởi vì ví dụ này, đối với Vân gia sinh ra hứng thú cực lớn, thế nhưng Vân gia đã bị diệt tộc, Vân Thanh Thiển duy nhất còn lại chính là người khiến cho một phen oanh động này.
Hiện giờ ở Phàm giới, địa chỉ của Vân gia, đã trở thành một bảo tàng mà đông đảo người đi tìm kiếm, tuy rằng bọn họ cái gì cũng không tìm được, nhưng bọn họ chính là kiên quyết tin tưởng, nhất định có thể tìm được bí mật có thể làm cho Vân Thanh Thiển thăng tiên.
Thổ Địa công công lập tức tích cực đi tìm nguyên liệu, lão cũng không sợ cô lừa gạt mình, mọi người ở dưới tay lão, nếu dám lừa gạt lão, vậy sẽ khiến cô đẹp mặt.
Được Thổ Địa công công đặc biệt chiếu cố, Tô Mộc không cần phải đi quét dọn nữa.
Thổ Địa công công tuy rằng đẳng cấp không cao, nhưng ở Tiên giới này là lão đại của vườn trái cây, là nơi cung cấp hoa quả chuyên biệt, chưởng quản ba tiểu Địa Tiên quét dọn, còn có ba Địa Tiên hái hoa quả.
Một vị Địa Tiên hái hoa quả, tên là Sở Y. Quan hệ với nguyên chủ rất tốt.
Sở Y này, là một trong những nữ phụ độc ác, sau khi nữ chính Trịnh Mạch Nhi thăng tiên, bản thân vẫn luôn được tiên yêu thích vì nàng ta mà khuất phục, Sở Y cảm thấy không công bằng, đối đầu với nữ chính, nhưng cuối cùng chết dưới hào quang nữ chính.
"Thanh Thiển, có phải ngươi đắc tội với Thổ Địa công công hay không." Sở Y vừa hái hoa quả về, trên tay còn mang theo một cái giỏ, nhẹ nhàng bay xuống bên cạnh Tô Mộc.
Nàng nghi hoặc nhìn Tô Mộc ngồi ở chỗ Thổ Địa công công ngày thường nghỉ ngơi uống trà.
"Không có." Tô Mộc trả lời, rót cho nàng một tách trà.
Thổ Địa công công hiện tại đang vội vàng tìm nguyên liệu, để cho cô nghỉ ngơi thật tốt, những thứ ăn ngon uống ngon này cứ việc dùng, cô cũng nhàn nhã.
"Ngươi điên rồi, đây là lá trà của Thổ Địa công công, chúng ta làm sao có thể uống được?"
Tuy ngoài miệng nói như vậy, nhưng mỗi ngày nhìn Thổ Địa công công ngồi bên này uống trà giống như giám thị, nàng đã sớm muốn thử nước trà này.
Một chén xuống bụng, không biết có phải là nguyên nhân tâm lý hay không, luôn cảm thấy nước trà này đặc biệt ngọt ngào, còn mang theo linh khí.
"Nếu làm sai chuyện, ngoan ngoãn nhận sai với Thổ Địa công công, đừng bởi vì tính tình bướng bỉnh, mất đi phần công việc này, nếu được phân lại, còn không biết gặp phải tiên nhân gì, nói với ngươi..."
Sở Y phổ cập cho Tô Mộc một chút bát quái nàng nghe được, vị Địa Tiên nào được phân đến nơi nào, cuối cùng bị giày vò đến điên rồi, còn có vị nào không chịu nổi vũ nhục, tự bạo...
"Ta không sao." Tô Mộc thấy nàng nói nhiều quá, lại rót cho nàng một tách trà.
Sở Y nghe cô nói không sao, cũng không hỏi nhiều, đôi mắt như nước trong veo nhìn bốn phía, phát hiện không có ai nhìn bên này, tay nhanh chóng từ trong giỏ lấy một quả đào nhét cho Tô Mộc, "Mau cất đi, giữ lại ăn."
Hoa quả trong vườn trái cây dùng linh khí dưỡng đều là cung phụng cho tiên nhân đẳng cấp cao, những Tiểu Địa Tiên như bọn họ cũng không có khẩu phúc này, nhưng thừa dịp không chú ý vụиɠ ŧяộʍ ăn một hai quả như vậy, không bị phát hiện cũng không phải là vấn đề lớn.
"Sở Y, đi thôi, chúng ta phải đem hoa quả đưa đến chỗ Nam Hải Tiên Quân." Bên kia từ vườn trái cây truyền ra một giọng nói thanh thúy.
"Aizz, tới đây." Sở Y trả lời, nhìn thoáng qua Tô Mộc.
"Thanh Thiển, chờ ta trở về lại tìm ngươi." Nói xong liền trở lại vườn trái cây.
☆☆☆☆☆
//