Editor: Tieen
Học sinh bị lừa cuối cùng đã rơi vào tay ai?
Là Tần gia!
Những học sinh này, lần đầu tiên sẽ được cung cấp cho những cái người gọi là lãnh đạo cấp cao kia, Tần gia dùng phương thức như vậy, đồng thời đánh vào chính trị, từ đó bắt được bí mật của những người này làm nhược điểm, nắm trong tay để sau này sử dụng...
Sau đó, nếu hữu dụng, sẽ liên tiếp bị lợi dụng, vô dụng sẽ giống như lời nói bên trên "bỏ học"."
Tra được đến đây, tâm tình Thiên Qua càng thêm nặng nề.
Em gái anh, đã trải qua những gì...
Anh gặp qua sóng to gió lớn, các loại thủ đoạn khát máu, cũng không dám tưởng tượng.
Thiên Qua nói với Tô Mộc giữ lại đám người Tần gia kia cho anh, chính là người cuối cùng làm nhục em gái anh.
A...
Nụ cười của Thiên Qua khát máu.
Không chỉ có người Tần gia, còn những người dính vào việc này... Tất cả đều phải chết!
Sát ý tràn lan, Tô Mộc cảm nhận được, nhưng cũng không có làm ra phản ứng khác.
Bởi vì đối với chuyện này, cô cũng có cảm giác tương tự.
Cùng làm người, cá lớn nuốt cá bé không đáng sợ.
Đáng sợ chính là bị người khống chế nhân sinh, sinh ra giống như con rối...
Sống không bằng chết...
Cô gần như cùng Thiên Qua đồng thời tra ra, chỉ là cô biết nhiều hơn so với Thiên Qua, kết quả cuối cùng của những học sinh kia, mỗi một học sinh... và gia đình họ...
Mà những thứ này, cô đem tất cả tổng kết lại, gửi cho Ninh lão.
Ninh lão bởi vậy tức giận đến suýt chút nữa thở không thông, càng thêm kiên định hành động muốn nâng Tần Kiêu lên vị trí, hơn nữa bắt đầu điều tra đám người cấp cao liên quan đến chuyện này.
Ninh Trạch gần đây tiếp xúc với Tô Mộc, cũng không chỉ vì cùng cô tiến thêm một bước, còn là mượn cơ hội này che dấu một ít chi tiết anh ta trao đổi với Tô Mộc về chuyện này.
Vì suy nghĩ cho thân thể Chu lão gia tử, Tô Mộc cũng không nói cho ông biết, Ninh lão cũng tỏ vẻ đồng ý.
Khoảng thời gian này, Tần gia, lãnh đạo nước Z, Trường học Thanh Việt, Tô Mộc vây quanh ba địa phương này hao tâm tổn sức hoạt động.
"Mạnh Tịch, nếu có thể, tôi thật sự muốn đưa em ra nước ngoài." Thiên Qua cười nói, một thân khát máu lãnh lẽo lúc nhìn cô đều dập tắt.
Chuyện này liên quan rất rộng, cuối cùng có thể bọn họ bị tiêu diệt cả đoàn, cho nên anh muốn đặt cô ở vị trí an toàn nhất.
"Không có khả năng." Chuyện này, đối với Tô Mộc mà nói, đã không chỉ là muốn giúp anh tìm kiếm chân tướng, mà còn là cái gai cô muốn nhổ tận gốc.
Cái gai này, ở nơi đó nhiều năm, hiện giờ sinh rễ, cô chỉ có thể đem rễ loại trừ trước.
Ký ức trở về thế giới của cô, chạm vào một quá khứ đen tối, cô cúi đầu.
Thiên Qua cười khẽ, anh biết, cô không phải con chim nhỏ trốn dưới khuỷu tay người khác che mưa chắn gió, mà là hùng ưng có thể cùng anh bay lượn.
Đây là cô gái mà anh coi trọng.
"Nếu có nguy hiểm, Mạnh Tịch, tôi hy vọng, người đầu tiên em nghĩ đến, sẽ là tôi."
Là sát thủ đẳng cấp thế giới, Diệp Nhất cũng không phải là đối thủ của cô, thực lực của cô, anh phải thừa nhận.
Chỉ là anh luôn có chút thấp thỏm, không hiểu sao lại lo lắng...
Tô Mộc không trả lời.
Thiên Qua cũng không miễn cưỡng.
Nhà hàng mà Thiên Qua đưa cô đến là một nhà hàng lẩu đặc sản mà cô ăn nhiều hơn ở những nơi khác.
Anh nhớ rõ cô sẽ gắp thêm một hai đũa thức ăn, biết những món ăn này ở trong khái niệm của cô, xem như là món ăn yêu thích.
Nghe anh gọi đồ ăn, ánh mắt Tô Mộc lóe lên, cúi đầu nhìn dòng chữ Tần Kiêu gửi tới trên điện thoại.
"Tất cả đã sẵn sàng."
Tô Mộc nhìn một hồi lâu, không có hồi âm, đem điện thoại đặt ở một bên, ngước mắt nhìn Thiên Qua gọi đồ ăn.
Nhìn người đàn ông bên ngoài đẹp trai như ánh nắng mặt trời, bên trong ẩn giấu một linh hồn nguy hiểm của bóng tối.
☆☆☆☆☆
//