Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

chương 318: thầy giáo không nghe lời (27)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Editor: Yenncuteee_

Beta: Tieen

Hôm nay là lần đầu tiên nhìn thấy cô, cho dù là một cô gái, thì vẫn là một học sinh!?

Bây giờ các học sinh đều mãnh liệt như vậy sao?

Lý do gặp mặt, không có gì khác, chỉ bởi vì hắn tò mò.

"Nếu đã tới, anh cứ ở chỗ này nghỉ ngơi." Tô Mộc nói xong, từ trong túi lấy ra một cây bút ghi âm.

"Nghỉ ngơi? Hai giờ tối còn phải làm việc, làm sao tôi dám nghỉ ngơi? Tần Kiêu cười nhạo, công việc của hắn hiện tại đều là do cô an bài.

"Do đó cho anh nghỉ ngơi, nhanh đến thời gian lại rời đi."

"Đây là ý gì." Tần Kiêu nhìn bút ghi âm trên tay cô đưa tới.

"Đại lễ hợp tác." Tô Mộc nói xong, lại bổ sung một câu, "Lúc nghỉ ngơi, nghe được động tĩnh, nhớ lưu lại bản sao. "

Tô Mộc xoay người rời đi, tắt đèn đóng cửa lại.

Tần Kiêu nhìn bút ghi âm trên tay, có chút sững sờ, đại lễ hợp tác.

Mở bút ghi âm ra, nghe một đoạn, sắc mặt hắn có chút tái mét, tay run rẩy, là về Tần gia...

Bộ dáng vốn mềm nhũn đột nhiên ngồi thẳng: "Mạnh Tịch này..."

Tuy rằng mới bắt đầu đã dùng thủ đoạn hợp tác như vậy, nhưng hắn cũng không thiệt thòi.

Nhưng Tần Kiêu cảm động không quá nửa tiếng, nghe được cửa mở ra, ngay sau đó chính là một trận thanh âm "Ư ư ư a a ~".

"Đừng, sẽ có người đi lên." Giọng nữ thẹn thùng.

"Tiểu tâm can của anh, cửa và đèn đều đã đóng, làm sao có người đi lên, tất cả mọi người đều đang tham gia bữa tiệc, nơi này chỉ có anh và em." Giọng nam nóng nảy vội vàng.

Tần Kiêu: "..."

Cái quái gì vậy không phải là để cho hắn ghi lại cái này chứ?

Khẩu vị của Mạnh Tịch nặng bao nhiêu? Nghe phát lại hiện trường?

"Thầy ơi, anh chậm một chút..."

"Anh nhớ em muốn chết rồi, anh không thể chờ đợi thêm, làm sao chậm, hử, tiểu tâm can, ngoan nào, nằm xuống."

"Thầy này, anh hư quá ~ sau này người ta sẽ đi theo anh có được không?"

"Được được được, đi theo anh, tiểu tâm can, nghĩ đến thôi tim anh đều run lên, nhanh..."

...

Tần Kiêu rất muốn cút đi, bên kia tuy rằng rất hương diễm, nhưng đối thoại lại kỳ lạ, hắn đành chịu đựng ấn ghi âm lại bản sao.

Hôm nay hắn đến... Thật đúng là thời điểm thích hợp.

Luôn cảm thấy vì lòng hiếu kỳ của mình nên chạy tới, cuối cùng đến làm lao động chân tay, tuy rằng chiếm được thứ hắn vẫn luôn muốn, nhưng...

Cách đó không xa có âm thanh như âm thanh nổi D...

Tầm mắt dời xuống, nhìn tiểu huynh đệ mình đứng lên...

Chịu tội a...

-

Tô Mộc trở lại bữa tiệc, ngồi ở góc lướt điện thoại di động.

【 Ký chủ, Tần Kiêu bất quá chỉ là một đứa con riêng của Tần gia, bị ném vào một xó, cô tìm hắn hợp tác, còn đi moi bí mật mờ ám của Tần gia, chờ Tần gia phát hiện, một câu là có thể tiêu diệt Tần Kiêu, cô đây không phải là uổng phí công sức sao? 】

"Hệ thống, mi nên đi thăng cấp."

Hiển nhiên là ghét bỏ chỉ số thông minh của Cửu Thiên Tuế.

Cửu Thiên Tuế giận dữ.

【 Ký chủ, cô chờ đó! Bổn hệ thống phải chứng minh chỉ số IQ của bổn hệ thống! 】

Cửu Thiên Tuế nói xong, lập tức chạy đi phân tích dữ liệu chi tiết.

Tô Mộc thanh tịnh, tiếp tục nhìn xem điện thoại di động.

"Lần này, chúng tôi còn đặc biệt mời tiến sĩ Triệu của nhà động vật học đến đây, tiến sĩ Triệu là nhà động vật học có thẩm quyền nhất trong nước..." Người dẫn chương trình phát biểu một tràng lời mở đầu, tất cả đều là tâng bốc tiến sĩ Triệu.

"Phía dưới, chúng ta xin mời tiến sĩ Triệu tiến lên sân khấu."

Tiếng vỗ tay thưa thớt.

Rõ ràng là bên dưới có rất nhiều học sinh đến nghe chỉ để hoàn thành nhiệm vụ.

Nhưng sau khi tiến sĩ Triệu lên sân khấu, màn hình PPT phía sau lại làm mọi người xôn xao.

Tiến sĩ Triệu bởi vì đưa lưng về phía màn ảnh, vẫn đang nói chuyện.

Hình ảnh trên màn hình, từng tấm đều là tiến sĩ Triệu đang giao tiếp với vật thể bẩn thỉu kia.

Mọi người ở đây đều biết, đó là Mạnh Tịch.

☆☆☆☆☆

//

Truyện Chữ Hay