Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

chương 299: thầy giáo không nghe lời (8)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Editor: Tieen

Cảm giác được em gái không thích Mạnh Doanh, sau khi Tô Mộc lên xe, một mình Mạnh Nghiêu uyển chuyển nói chuyện với Mạnh Doanh một chút, để tài xế đưa cô ta đến trường như cũ.

Mạnh Doanh tuy không cam lòng, nhưng vẫn giả vờ một bộ dáng hiểu chuyện tạm biệt Mạnh Nghiêu và Tô Mộc, nhìn Mạnh Nghiêu lái xe rời đi, sau khi được ba mẹ Mạnh trấn an, mới đi học.

"Ông này, Tịch Nhi làm sao vậy? Cảm giác giống như trở thành người khác, đối với Doanh Nhi như có chút không thích, lúc trước còn cả ngày dính lấy nhau." Mẹ Mạnh nhíu mày nói.

"Tôi cảm thấy Tịch Nhi như vậy khá tốt, thân thiết với Nghiêu Nhi tốt hơn, chung quy cũng là anh trai ruột." Ba Mạnh càng hài lòng hai anh em thân thiết, con trai có thể thay ông bù đắp cho con gái.

"Ông nói lời này, chẳng lẽ Doanh Nhi sẽ hại Tịch Nhi sao? Doanh Nhi có thể ở bên cạnh chúng ta nhiều năm như vậy, cũng là duyên phận ông trời sắp đặt, tạm thời không truy cứu ai tráo đổi hai đứa nhỏ, nhưng mười mấy năm nay, Doanh Nhi là một tay tôi nuôi lớn, tính tình con bé chúng ta còn không hiểu rõ sao?"

"Phu nhân, tôi đương nhiên không phải ý này, Doanh Nhi và Tịch Nhi đều là con gái của chúng ta, tôi đều yêu thương, nhưng Tịch Nhi chịu khổ nhiều năm như vậy, tôi muốn thương con bé nhiều hơn, Doanh Nhi là đứa bé hiểu chuyện, sẽ hiểu cho chúng ta."

...

Trên xe Mạnh Nghiêu.

Mạnh Nghiêu sợ em gái nhà mình nhàm chán, cũng biết cô không thích nói nhiều, liền đem máy tính bảng của mình cho cô chơi đùa.

Nếu thư ký Mạnh Nghiêu nhìn thấy, chắc ngã vỡ mắt kính.

Đồ vật của Mạnh đại tổng tài, khi nào cho người khác chạm vào, chứ đừng nói là máy tính bảng chứa nhiều hợp đồng cơ mật này, ở đó mà đưa cho cô chơi đùa, Mạnh đại tổng tài chính là muội khống, giám định hoàn tất.

Khi Tô Mộc cầm máy tính bảng, nhìn thấy Mạnh Nghiêu còn chưa đóng tin tức kinh tế tài chính, rất có hứng thú nhìn xem.

"Xem một lát nên nghỉ ngơi chút, đừng tổn thương đôi mắt." Mạnh Nghiêu ôn nhu nhắc nhở nói.

"Dạ." Tô Mộc tốc độ cực nhanh lướt xem tin tức kinh tế tài chính, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, cũng đã biết rõ cục diện kinh tế.

Mãi đến trường học, Mạnh Nghiêu thấy cô vẫn ôm máy tính bảng xem vô cùng nghiêm túc.

"Thích như vậy sao? Chờ đến buổi tối anh đón em tan học đi mua một cái." Đồ vật cô thích, Mạnh Nghiêu hận không thể đều cho cô.

"Cảm ơn anh." Tô Mộc mở miệng.

"Ngoan, công chúa nhỏ của anh, đến trường học rồi, anh đưa em vào trường."

Mạnh Nghiêu che chở, hận không thể nâng cô trong lòng bàn tay.

Dẫn Tô Mộc đến văn phong giáo viên, vừa bước vào cửa, liền thấy một người đàn ông đi đến trước mặt.

Thân hình cao ráo, ngũ quan thâm thúy, con ngươi màu xanh ngọc mê người mà thần bí, dường như có thể bị anh hút vào trong mắt bất cứ lúc nào; khóe môi luôn treo lên nụ cười, giống như tầng mây âm u bị ánh mặt trời chiếu sáng, ôn hòa tự nhiên, thấm đẫm lòng người.

Ăn mặc thời trang như ánh dương quang, giống như anh trai thân thiết nhà hàng xóm cách vách.

Anh và Tô Mộc gặp thoáng qua, hơi nghiêng đầu, ánh mắt lơ đãng lướt qua gò má Tô Mộc, đi về phía trước, vỏn vẹn chỉ là đi ngang qua.

【 Ký chủ chú ý, mục tiêu nhiệm vụ phụ xuất hiện. 】 Âm thanh nhắc nhở của Cửu Thiên Tuế phát ra.

Tô Mộc ngước mắt, quay đầu lại nhìn thoáng qua bóng dáng cao dài hoàn mỹ kia.

Đối tượng nhiệm vụ phụ: Thiên Qua.

Trường học Thanh Việt từ nền giáo dục quốc gia nước M đặc biệt tuyển dụng giáo viên, bối cảnh giáo dục cực kỳ cường thế, thế giới cũng chỉ có vài người như vậy.

Tư liệu về đối tượng nhiệm vụ phụ chỉ có nhiêu đó.

Cửu Thiên Tuế yên lặng không nói lời nào, nó cũng muốn biết nhiều thông tin hơn, nhưng phía trên cấp tư liệu có nhiêu đó, nó muốn biết nhiều hơn thì phải tiêu tích phân của hệ thống, ký chủ tuyệt đối không chịu bỏ tiền, nó cũng không muốn phí tích phân.

☆☆☆☆☆

//

Truyện Chữ Hay