Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

chương 226: trêu chọc tận thế (12)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Editor: Tieen

Tô Mộc lười thảo luận với Cửu Thiên Tuế vấn đề cô có phải người hay không, cẩn thận kiểm tra bản đồ một lần, thêm những địa điểm cần bổ sung vào.

Sau khi Chu Tử Nghiên dựa theo yêu cầu lấp đầy không gian, cô ấy trở về nhìn thấy một bản đồ tinh tế thì rất kinh ngạc.

"Chị Tô Mộc, đây là chị vẽ sao!?" Là dạng người gì thế? Có thể vẽ cả một bản đồ!?

"Ừ, có nơi nào muốn đi không?" Tô Mộc ngước mắt hỏi.

Chu Tử Nghiên suy nghĩ một chút rồi lắc đầu.

Người nhà thân thích đều đã ly tán, không biết nên đi nơi nào? Tại mạt thế này, có thể sống sót là tốt rồi.

Khi hai người ra khỏi cửa, nhìn thấy trên đỉnh chiếc xe jeep, chính là con Husky trong tiệm sửa xe đang nằm bò...

Tô Mộc nheo mắt lại, Husky nhút nhát sợ sệt lùi lại, sau đó trượt chân, "Rầm" một tiếng, từ đỉnh xe rớt xuống.

"Oẳng oẳng ~" Husky ăn đau kêu ư ử.

Vốn dĩ Chu Tử Nghiên có chút sợ hãi, nhưng nhìn thấy một cảnh tượng như vậy liền cười khúc khích, Husky quả nhiên là Husky.

Tô Mộc để Chu Tử Nghiên lên xe chờ, sau khi cô gϊếŧ một con tang thi, dùng côn sắt thử đào, phát hiện cũng không có tinh hạch, nghĩ lại, hẳn là tang thi còn chưa thăng cấp, cho nên tinh hạch tạm thời chưa hình thành.

Mà Husky tận mắt thấy toàn bộ quá trình, thời điểm Tô Mộc xoay người, rụt đầu quỳ rạp trên mặt đất, nhân loại này thật tàn bạo...

Đồng thời nhìn thấy còn có đám tang thi ở trạm xăng dầu một đường đi theo sau xe Tô Mộc...

May mắn bọn họ không đắc tội cô, nếu không, bọn họ liền thành thịt vụn.

Tô Mộc lái xe lên đường, Husky nhìn xe đi xa, giãy giụa một hồi mới đi theo.

Tô Mộc từ kính chiếu hậu thấy được Husky đi theo phía sau, bởi vì biến dị, nó cao cỡ mét , thân thể cao lớn chạy tới, nhìn vô cùng hung ác.

Xe dừng lại, Tô Mộc yêu cầu Chu Tử Nghiên luyện tập dị năng hệ thủy, Chu Tử Nghiên mới biết mình vậy mà còn có một cái dị năng như vậy, về sau không bao giờ lo lắng không có nước uống.

Chỉ là...

Dị năng này có phải quá râu ria hay không, một chút lực sát thương cũng không có, chẳng lẽ cô cũng chỉ có thể mỗi ngày phóng ra chút nước uống sao?

Dị năng lúc đầu, mỗi ngày cô sử dụng dị năng phóng nước, bất quá cũng chỉ được một bình nước khoáng nhỏ, sau khi chậm rãi luyện tập một khoảng thời gian, đã được hai bình nước khoáng...

Husky đi theo phía sau kia, mới đầu đi theo từ xa, rồi chậm rãi tới gần, đến bây giờ, lúc các cô nghỉ ngơi, tiến đến trước mặt cô tìm nước uống.

Chỉ là ánh mắt Husky vẫn bán đứng nó, nó rất chú ý động tác của Tô Mộc, chỉ cần Tô Mộc vừa động, thân mình nó run rẩy nhảy ra xa mấy mét, nhìn thấy Tô Mộc không phải muốn xuống tay với nó, nó mới lại đến gần.

"Lại đây." Tô Mộc vặn nắp chai nước, nhìn thoáng qua Husky.

Husky nhìn trái phải, ngơ ngác nhìn Tô Mộc, không dám xác nhận là cô kêu mình, vươn chân trước ra, hướng về phía Tô Mộc đi một bước nhỏ, phát hiện cô không có động tác gì, ngay sau đó lại di chuyển một bước nhỏ.

Cứ như vậy di chuyển trong một phút, mà chưa đến mét.

"Lại đây." Đột nhiên Tô Mộc lại nói, Husky sợ hãi đến mức nhảy lùi về sau mấy mét.

Ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt Tô Mộc, xác nhận cô kêu mình, tròng mắt xoay chuyển, như đang suy xét có nên tiến lên hay không.

Cuối cùng nó vẫn đi về phía Tô Mộc.

Ngoan ngoãn ngồi trước mặt Tô Mộc, không dám nhúc nhích.

"Mi muốn đi theo chúng ta." Môi mỏng khẽ mở, thờ ơ nói.

Husky sửng sốt một chút rồi gật đầu.

☆☆☆☆☆

//

Truyện Chữ Hay