Rennes khóc không ra nước mắt lái cơ giáp đứng ở đáy phi thuyền thổi gió, theo thống soái nói thì là cảnh giới, hệ thống cảnh giới của phi thuyền đều là đồ trang trí sao? Còn cần người đến cảnh giới!
Tướng sĩ khác đều thích xem náo nhiệt của hắn, càng tràn đầy ngưỡng mộ với vị phu nhân được thống soái mang theo lên phi thuyền, kinh hồng thoáng nhìn ngày đó đều khắc sâu trong lòng các tướng sĩ, quả nhiên người như vậy mới xứng đôi với thống soái nhà bọn họ chứ!
Lần hành động này là vì thái tử điện hạ nhận được tình báo dẫn quân đến tinh cầu Saren tra xét chuyện dị thú bạo động bị trùng tộc bao vây, còn xuất hiện nữ hoàng trùng tộc, dị thú bạo động chỉ sợ cũng là vì nữ hoàng mà sinh ra.
Thời gian cấp bách, quân đội chọn dùng phương thức nhảy không gian tới tinh cầu đích, người của thái tử điện hạ đã sắp không chống đỡ được.
Mosben điều khiển cơ giáp vọt vào chiến trường, quét ngang một mảnh trùng tộc, đại bộ đội theo sát phía sau gia nhập chiến đấu, tình thế lập tức nghịch chuyển.
Thái tử điện hạ nhẹ nhàng thở ra, bàn tay nắm tay cầm cơ giáp cũng thả lỏng, hắn lần này tuyệt đối là bị người tính kế, mà là ai thì không cần hắn nghĩ, nhất định là nhị đệ tốt còn có mẫu hậu hiện tại của hắn! Thái tử Campbell cắn răng, thù này không báo không phải quân tử!
Đúng lúc này, nữ hoàng trùng tộc vung thân thể cao lớn của nó gia nhập chiến đấu, nó bị đám lặt vặt nhỏ xíu này chọc giận, lại có thể gϊếŧ nhiều con dân của nó như vậy.
Thương Vân nheo mắt lại, trong cơ thể con nữ hoàng kia lại có linh khí dao động, nó là nuốt thứ gì mới dẫn đến lột xác sao? Thương Vân muốn thăm dò đến cùng, thế nhưng bị thứ gì ngăn cách, này thật đúng là lạ, ở loại vị diện này vậy mà có thứ hắn không tra xét được.
Thương Vân nhảy xuống phi thuyền, gia nhập chiến trường, một vệt bóng dáng màu bạc di động về phía nữ hoàng. Mosben đang tác chiến với nữ hoàng nghe được báo cáo quả thật muốn bắt Thương Vân đến đánh mông, tức phụ không nghe lời như vậy hắn vẫn là lần đầu gặp, thư tính á thư nhà ai không phải chim nhỏ nép vào người coi trượng phu bằng trời, nhà mình này lại ngay cả trên giường cũng muốn tranh cao thấp!
Thái tử điện hạ bị thương đã về đến căn cứ, giám sát viên đối diện người trong màn hình nghị luận ầm ĩ.
Đó là một á thư tuyệt mỹ, con ngươi màu tím mang theo loại phong tình khác, bên miệng mang theo mỉm cười, trường đao trong tay một đao một đao chém trùng tộc giống như đang bổ dưa hấu vậy, lại không có một tia máu màu lục nào dính lên trên quần áo. Đây chính là phu nhân của Mosben sao? Thái tử điện hạ ngoắc ngoắc khóe môi, tính toán của phe hoàng hậu hình như lại thất bại, á thư gả thay này có lẽ không dễ bắt bí như vậy, tay không là có thể đối diện chém gϊếŧ trùng tộc, Campbell rùng mình một cái, thư tính như vậy cũng chỉ có Mosben tiêu hóa được.
Thương Vân đã đi đến trước mặt nữ hoàng, lấy roi dài trong không gian ra, vung một phát sang cuốn lấy thân thể nó, ném nó lên cao quay hai vòng trên không trung rồi ném về phía ngọn núi lớn bên cạnh.
Nữ hoàng bị quăng ngã đến thất điên bát đảo, đá trên núi rơi xuống ầm ầm, nữ hoàng mặt xám mày tro gian nan bò lên. Thương Vân nhảy lên lưng nó, một đao đâm vào trong xương sống, vạch xuống phía dưới, nữ hoàng kêu thảm thiết làm cho thái tử điện hạ đứng trước màn hình run cả người, hắn đã có thể dự kiến được kết cục sau khi phe vương hậu tìm đường chết. Đối với người gả thay này chỗ vương hậu khẳng định sẽ có hành động lớn, cho Mosben ngột ngạt, sau đó... Không có sau đó, hung khí hình người này Mosben thật sự đè ép được sao? Thái tử điện hạ lo lắng sâu sắc.
Thương Vân chán ghét nhìn khối tinh thể bốc mùi kia, thì ra là đá không minh, chẳng trách cái con này trực tiếp tiến giai, thứ này rất được hoan nghênh trong nhóm ngự thú sư, có thể giúp đỡ linh thú tiến giai. Bản thân nó không có dao động năng lượng gì, chẳng trách không tra được đến, Thương Vân biết thứ gì, liền không có hứng thú, vừa định rời khỏi nơi ghê tởm này, lại nghĩ đến con thú Kim Thanh trong nhà kia, con mắt chuyển chuyển, cứ coi như tận dụng đồ bỏ đi đi! Dùng linh lực bọc lấy đá không minh, dùng nước trong không gian rửa sạch một lần mới thu lại.
Cơ giáp của Mosben đã sớm chạy đến, tự nhiên cũng nhìn thấy Thương Vân lấy ra một thứ từ trong cơ thể nữ hoàng, nhưng hắn thức thời không hỏi.
Để lại binh lính quét tước chiến trường, mấy người Thương Vân liền vui vẻ về trong căn cứ. Không khí lại có chút không quá đúng, một chút cũng không có mừng rỡ sau khi thoát hiểm.
Rennes chạy đến báo cáo, vừa rồi hộ vệ Mike của thái tử điện hạ làm phản, muốn ám sát thái tử, phó quan Lunar của thái tử thay thái tử cản súng, đã sắp không xong.
Làm phản? Lúc này? Chỉ sợ nữ hoàng kia tiến hóa không đơn giản đâu, một kế không thành lại sinh một kế sao, sử dụng một quân cờ quan trọng như vậy là muốn cho thái tử chết ở nơi này mới được, thuận tiện còn có thể liên lụy Mosben một chút, Thương Vân không khỏi muốn vỗ tay cho một like.
Mosben đẩy nhanh bước chân đi vào phòng chữa bệnh, thái tử điện hạ hốc mắt đỏ bừng trông coi Lunar không chút sinh khí, cả người đều trở nên ủ rũ.
Mosben cùng Campbell còn có bạn chơi của hắn Lunar là lớn lên cùng nhau, lão thống soái chinh chiến khắp nơi, không rảnh chăm sóc Mosben sớm mất mẫu thân, Mosben được bác cả hoàng đế đón vào hoàng cung, mẹ ruột của thái tử, cũng là hoàng hậu lúc ấy đối với ba người bọn họ rất tốt, không có bất cứ khác biệt nào. Đến khi hoàng hậu ốm chết, hoàng đế cưới hoàng hậu hiện tại, bọn họ cũng trưởng thành, mỗi người có chức trách riêng, liên hệ cũng ít đi, nhưng ở trong lòng Mosben, hai người kia vẫn là có chút sức nặng.
Sau này thái tử cùng Lunar yêu nhau, hắn cũng là thật tâm chúc phúc, hai người này thân phận chênh lệch rất xa, con đường này không dễ đi, lúc tất yếu hắn cũng sẽ giúp một chút.
Hiện tại Lunar đã chết, thái tử tâm như tro tàn, đế quốc này nhanh không có hy vọng.
Thương Vân nhìn thái tử chìm trong bóng ma, nghiền ngẫm cười, thì ra thái tử đế quốc Caesar chính là bởi vậy mà yên lặng, Mosben phá hủy đế quốc cũng có chút ý định báo thù đúng không!
Nếu, nếu thái tử còn thật tốt, Quinta kia có lẽ sẽ không dễ dàng nắm giữ được đế quốc Caesar như vậy đâu! Kẻ địch của kẻ địch chính là bằng hữu.
"Này, làm một giao dịch thế nào?" Hắn không thể gϊếŧ Quinta, không có nghĩa là dân bản xứ không thể, không có Quinta này, đối với hoa thố ty() Yuno mà nói thì còn khó chịu hơn là gϊếŧ hắn, liền đạt tới mục đích ngược nhân vật chính.
Mosben quay đầu nhìn Thương Vân, không rõ tình hình, thái tử còn đang ở trong suy nghĩ của mình cách ly với thế giới bên ngoài.
"Anh giúp tôi gϊếŧ một người, tôi cứu mạng anh ta, thế nào?" Thương Vân đầy mặt cười tà.
Cái này thái tử ngược lại nghe được, lập tức nhào lại đây, "Cậu có thể cứu em ấy?!"
Mosben không kịp ngăn cản, Thương Vân nhấc chân đá hắn ra thật xa, vỗ vỗ bụi không tồn tại trên người, "Cách tôi xa một chút, bẩn chết được."
Thái tử không để ý lễ nghi, đứng lên đi đến trước mặt Thương Vân, rất kích động, nhưng không dám động vào Thương Vân, "Cậu thật sự có thể cứu em ấy?"
"Anh nghe không hiểu tiếng người sao? Một mạng đổi một mạng." Thương Vân trợn trắng mắt.
"Tôi đồng ý, em muốn gϊếŧ ai?" Mosben không nhìn nổi nữa, bóp trán nói.
"A, anh không hỏi xem tôi muốn gϊếŧ ai sao? Anh có thể gϊếŧ được không?" Thương Vân khiêu khích nhìn Mosben.
"Em có thể nói ra chứng minh tôi có thể làm được." Tuy rằng Mosben tiếp xúc với Thương Vân chưa nhiều lắm, nhưng vẫn là có hiểu biết nhất định với hắn.
"Trở về tôi sẽ nói cho anh là ai." Thương Vân cảm thấy hiện tại gϊếŧ Quinta một chút ý tứ cũng không có, còn là một thị vệ thấp kém tầm thường, sau khi hắn cùng Mosben đăng ký kết hôn nhị ca hắn liền mang theo người về phủ thủ tướng. Người phải bò lên càng cao ngã mới sẽ càng đau.
Thái tử không quản muốn gϊếŧ ai, ai chết cũng được, hắn chỉ cần Lunar sống! "Không quản cậu muốn gϊếŧ ai, tôi chỉ muốn Lunar sống, ai chết cũng được, cậu muốn mạng của tôi cũng cho cậu!"
"Gϊếŧ phụ thân anh cũng được?" Thương Vân cảm thấy thú vị, cái thứ tình yêu này thật sự làm người trầm mê như vậy sao?
Thái tử nghẹn họng, cầu cứu nhìn Mosben, Mosben hắc tuyến, nhìn tôi làm cái gì, tôi cũng không nói được Aura! Đều đã xảy ra quan hệ thân mật nhất, lại vẫn là không đáng nói, biết được điểm ấy làm Mosben rất tức giận.
Thương Vân nở nụ cười xấu xa, hắn đi đến trước người Lunar, Lunar đã không có biểu tượng sinh mệnh, Thương Vân cầm một viên hồi xuân đan ra, nhét vào trong miệng Lunar, vỗ vỗ tay, "Được rồi, chờ xem!"
"Cứ như vậy?" Campbell có chút lơ mơ, đây quả thật là trò đùa.
Thương Vân như cười như không nhìn hắn, "Anh nghi ngờ tôi." Là câu khẳng định, không phải câu nghi vấn.
"Không không không," Campbell vội vàng vẫy tay, thật ra lời vừa ra khỏi miệng hắn liền hối hận, "Làm sao có thể nghi ngờ cậu, Lunar cứ nằm như vậy? Có cần thứ gì khác không?"
Vẫn là có chút nghi ngờ, Thương Vân hừ lạnh một tiếng, rời phòng chữa bệnh, đánh nửa ngày với trùng tộc hắn cũng thấy đói bụng! Thương Vân tuy đã sớm không cần ăn cái gì, nhưng mà mỹ thực() cũng là một yêu thích lớn của hắn, các loại giáo dục ân cần về tạp chất trong đồ ăn không có lợi cho tu luyện linh tinh kia đã sớm quên ở sau đầu. Cái dạng như hắn này có thể sống mấy ngày còn không biết đâu? Nghĩ nhiều như làm cái gì, lúc dạng linh cái gì cũng không thể làm, muốn ăn cũng chỉ có thể nhìn, hiện tại tự nhiên là ăn thoải mái mới vui chứ!
Thương Vân đi đến nhà ăn, một người cũng không có, mọi người đều vội vàng thu dọn sau chiến tranh, Thương Vân cảm thấy tâm tình rất không tốt, đi ra ngoài cửa bắt một tiểu chiến sĩ, "Tìm đầu bếp của các người đến."
Mặt tiểu chiến sĩ kia đỏ lên, co quắp gật đầu, vội vàng chạy đi.
Thương Vân ngồi ở trong phòng ăn, thưởng thức khối đá không minh đã sạch sẽ lóe sáng kia, không biết tên ngốc kia ăn cái này sẽ biến thành dạng gì, rất xấu mà nói liền nhân đạo hủy diệt đi, đau mắt.
"Phu nhân thống soái, ngài muốn dùng cái gì?" Đầu bếp trưởng cười đến nở hoa, năng lực của vị phu nhân này đều truyền ra trong quân đội của thái tử, á thư có thể không cần dùng cơ giáp liền đi chém gϊếŧ trùng tộc, từ cổ chí kim đây là người đầu tiên.
"Làm anh sở trường nhất đi!" Thương Vân không kiêng ăn gì, chỉ cần là mỹ thực đều thích.
Jan nấu ăn rất tốt, chỉ chốc lát sau đã ngửi thấy được mùi thịt, một phần thịt dê rán mềm() liền bưng lên bàn.
Thương Vân hít sâu một hơi, cầm lấy dao nĩa cắt một khối đưa vào miệng, không thể không nói, thịt những dị thú hoang dại này ăn ngon hơn so với những loại nuôi trong nhà trước kia nhiều, thịt rất có độ mềm dai, thêm hương liệu đặc thù, thật là mỹ vị khó được, có loại mỹ vị này không ăn lại nhất định muốn uống thuốc dinh dưỡng, không biết hưởng thụ sinh hoạt.
Mosben không biết hưởng thụ sinh hoạt hắt xì một cái, ai đang mắng hắn sao!
"Lunar, Lunar," Lunar vừa vặn chậm rãi mở mắt, Campbell kích động cầm tay hắn, "Em tỉnh rồi!"
Lunar có chút mơ mơ màng màng, không phải hắn chết rồi sao? Ngực trúng đạn, làm sao lại không có việc gì, đưa tay sờ sờ ngực, không có vết thương! Chẳng lẽ hắn nằm mơ? Kia cũng quá chân thật.
"Lunar, em không sao thật tốt quá!" Campbell gắt gao ôm Lunar, suиɠ sướиɠ vì mất mà có lại chiếm cứ trái tim hắn.
"Điện hạ, không phải em..." Lunar không tiếp tục nói, đau đớn trên ngực giống như còn dư âm, kia tuyệt đối không phải mơ.
Bên kia Thương Vân đang ăn một khối bánh mì sữa đặc, thơm thơm mềm mềm, cũng không phải rất ngọt, rất hợp khẩu vị của Thương Vân.
Jan cũng rất vui vẻ, bình thường các chiến sĩ đều thích thuốc dinh dưỡng nhanh chóng tiện lợi, tay nghề của hắn không có đất dụng võ, cuối cùng có tri âm, tự nhiên là lấy chiêu thức toàn thân ra.
"Xin chào," Lunar nghe đầu đuôi câu chuyện, nhất định muốn đến tự mình nói lời cảm ơn, dù sao cũng là ân nhân cứu mạng, "Tôi có thể ngồi xuống chứ?"
Thương Vân không nâng mi mắt, khi dùng cơm mà bị người quấy rầy tâm tình sẽ không rất tốt, "Tùy tiện."
Lunar có chút xấu hổ, mọi người ngồi bên cạnh Thương Vân, "Ăn ngon không?"
Thương Vân nheo mắt lại, "Rất mỹ vị, Jan, còn bánh mì không?"
Jan cười tủm tỉm bưng một cái đĩa đến, "Muốn ăn có thể lại nướng, nếm thử cái này trước, bánh dâu tây, nhân lúc nóng ăn."
Thương Vân nhét miếng bánh mì cuối cùng vào miệng, xoa xoa tay, một khối bánh dâu tây đã cắt sẵn đặt ở trong đĩa của hắn, "Cẩn thận nóng."
Biểu tình của Campbell cùng Lunar giống như gặp quỷ, Mosben bị quỷ bám lên người sao? Giọng điệu sủng nịch kia là cái gì?
Thương Vân xiên bánh dâu tây lên, nhẹ nhàng thổi thổi, đưa vào trong miệng, mùi dâu tây nồng đậm dào dạt ở toàn bộ khoang miệng, "Jan, anh đúng là một thiên tài."
"Jan, có muốn đến quân đoàn Ám Liệt không?" Mosben một chút cũng không cảm thấy đào góc tường trước mặt ông chủ nhà người ta là có cái gì không đúng.
"Mosben, cậu đủ a!" Campbell không nhìn nổi nữa, người này thật sự là không nhìn hắn sao, tốt xấu giả vờ làm dáng chút chứ!
Thương Vân mùi ngon thưởng thức bánh dâu tây của hắn, cái khác một mực không nghe, không biết.
"Cái kia, tuy rằng nói đây là một giao dịch, tôi vẫn là muốn chính diện cảm ơn cậu, nếu không có cậu thì tôi đã..." Lunar nắm chặt tay Campbell, không đến thời khắc sinh ly tử biệt là không cảm nhận được phần đau lòng cùng không tha kia.
"Cho nên, phương thức báo đáp của anh là đến phá khẩu vị sao?" Thương Vân liếm liếm ngón tay, tiết mục phiến tình thật sự không thích hợp hắn.
"Không phải, tôi không có ý đó..." Lunar nóng vội, không biết nên nói như thế nào.
"Cái gì cũng không cần nói, tôi thay đổi chủ ý, đi gϊếŧ người này, chúng ta liền thanh toán xong." Thương Vân lấy ảnh chụp Quinta cho ba người xem, "Hắn gọi Quinta, là thị vệ kiêm người yêu của nhị ca tôi, tôi muốn mạng hắn." Thương Vân không chút để ý nói, Lunar là một người ôn nhu thiện lương không sai, đáng tiếc khí tràng không hợp với hắn, thái tử bảo vệ hắn quá tốt, muốn làm thái tử phi thậm chí là hoàng hậu, hắn còn chưa đủ tư cách.
"Em muốn gϊếŧ hắn dễ như trở bàn tay." Mosben không rõ giao dịch này có lợi gì cho Thương Vân.
"Trên đời này luôn có một số người anh muốn gϊếŧ lại không ra tay được." Thương Vân nói lời thật, hắn mà có thể ra tay thì đã sớm làm.
"Em thích hắn?" Mosben nghĩ đến loại khả năng này, gắt gao nắm bàn tay cầm quang não của Thương Vân, nghiến răng trợn mắt.
Thương Vân bị đau, một chân đá vào bụng Mosben, vung ghế dựa bên cạnh nện lên cánh tay hắn, ghế dựa theo tiếng nát vụn, một loạt trạng huống này xảy ra quá nhanh, Campbell cùng Lunar đều chưa kịp phản ứng lại.
Mosben biết bản thân phản ứng quá độ, vẫn duy trì tư thế đứng kia, không phản kháng.
Thương Vân nghiền ngẫm nhìn Mosben, vừa rồi hắn dùng lực không nhỏ, Mosben còn có thể đứng, không hổ là thần bảo vệ đế quốc Caesar sao, có chút tài năng.
Thương Vân cất quang não của mình đi, "Mosben, anh phải hiểu rõ tình hình, đừng tưởng rằng bò giường của tôi là có thể quản chuyện của tôi, nam nhân dùng tốt không chỉ có một mình anh." Thương Vân chỉnh chỉnh cổ áo Mosben, sờ mặt hắn nói, mỉm cười, đi về phòng mình.
"Mosben, cậu khỏe chứ?" Campbell cẩn thận hỏi, chuyện lớn rồi, á thư này thật là... Hai người bọn họ rốt cuộc ai mới là á thư chứ?!
Mosben liếc mắt nhìn Campbell một cái, trong mắt lóe tia sáng như dã thú, "Đây là chuyện của tôi." Ý tứ chính là Campbell đừng xen vào chuyện của người khác, á thư này rất mẹ nó hợp khẩu vị của hắn, đã bao lâu hắn không có nhiệt huyết sôi trào như vậy rồi.
Mosben sải bước rời đi, giống như vừa rồi bị đánh mặt không phải bản thân hắn vậy.
Campbell cảm thấy hai người bọn họ thật sự tuyệt phối, vậy đừng đi tai họa người khác, lôi kéo Lunar vỗ vỗ trái tim nhỏ đi cầu an ủi.
() Hoa thố ty: một loài thực vật một năm, thân cỏ, sống ký sinh, ý chỉ người sống phụ thuộc vào người khác (?)
() Mỹ thực: các món ăn ngon
() Thịt dê rán tiêu mềm (raw: 炸的焦嫩的小羊排): thật sự không biết dịch nó như thế nào nữa