Người đàn ông trung niên còn vô cùng tỉ mỉ mà xé đi lớp bao bên ngoài chai nước khoáng.
Làm như vậy, thì có thể mang chai nước vào phòng thi.
"Cảm ơn nhiều." Ba của Bạch Sương khẽ cười và nhận ba chai nước, hai chai để cho mình và vợ, chai còn lại đưa cho Bạch Sương.
"Sương Sương, không cần căng thẳng, con cứ bình tĩnh, cho dù con có thi được kết quả như thế nào, ba và mẹ đều sẽ ủng hộ con."
Bạch Sương biểu cảm lãnh đạm, nhận lấy chai nước khoáng.
Thi đại học với cô mà nói thì không khác gì với việc thi thử, cô hoàn toàn không có một chút áp lực.
Hiện tại cô còn đang nghĩ, không biết Bạc Nghịch có tới tham gia kì thi hay không?
Bạch Sương và Bạc Nghịch không cùng một trường tổ chức thi, cô không có biện pháp nào để biết được Bạc Nghịch có đi tham gia kỳ thi hay không.
Hi vọng cậu ấy đi.
Hi vọng cậu ấy cũng có thể tiến vào Đế Đại.
Như vậy, cô sẽ có càng nhiều thời gian, và càng nhiều cơ hội, để trong những ngày trôi chầm chậm trong tương lai cô có thể thu phục cậu.
Thời gian đã tới, cổng lớn trường tổ chức thi mở ra, các thí sinh hướng người nhà mình mà tạm biệt.
Ôn Đại Nhi đi giữa đám đông, quan sát Bạch Sương ở cách đó không xa, nhìn cô mang theo chai nước khoáng vào trường thi, liền nở một nụ cười âm hiểm.
Cho đến lúc cô ta ngồi vào vị trí của mình, đến lúc bắt đầu làm bài thi, cô ta đều nhìn chằm chằm vào chai nước khoáng trên bàn, cười một cách đáng sợ.
Hứa Bạch Sương, cô không nghĩ tới chứ?
Một chai nước khoáng miễn phí nhỏ nhoi như vậy, liền có thể đánh cô ngã xuống vực thẳm, suốt đời suốt kiếp không trở lại được.
Ôn Đại Nhi cười, nằm sấp lên bàn trả lời câu hỏi.
Có rất nhiều câu hỏi cô ta đều viết không ra được đáp án, nhưng cô ta cũng không còn để ý tới nữa.
Chỉ cần nhìn thấy Hứa Bạch Sương tiêu đời, thi đại học thì tính là cái gì?
Ôn Đại Nhi nhớ lại những lời Vu Thức nói với cô tối hôm qua, lúc cô ta gặp Vu Thức.
"Đại Nhi, cho dù em có thi đại học thành tích không tốt cũng không sao. Tôi đã đi làm rồi, sau này, tôi có thể nuôi được em."
Nghĩ tới Vu Thức, trong lòng Ôn Đại Nhi nổi lên một trận ngọt ngào.
Lại nhìn đến đề thi làm cho người ta phiền chán, cô ta nhăn mày, đứt khoát bỏ bút xuống, nằm bò trên bàn, tưởng tượng đến sau khi kết thúc kỳ thi, bộ dạng Hứa Bạch Sương thân bại danh liệt.
Kỳ thi kéo dài ngày, mỗi ngày, ông chú trung niên đó đều đến trước cổng trường thi để tặng nước miễn phí, nhận được không ít lời khen ngợi của phụ huynh mang con tới tham gia thi.
Thời đại này, là thời đại của mạng internet.
Phụ huynh học sinh cũng biết chơi tiktok, rất nhiều người đều thu hình người tặng nước này lại, đăng lên trên mạng.
Các chuyên đề về thi đại học bản thân nó đã rất dễ thu hút người xem, những video đại loại liên quan đến kì thi cũng được xem như là nhấc lên một làn sóng nhỏ.
Sau khi hết thúc kỳ thi, Bạch Sương từ bạn học khác mới biết được, bọn họ đã nhìn thấy Bạc Nghịch ở một trường thi khác.
Bạch Sương lộ ra một nụ cười vui vẻ yên tâm, Bạc Nghịch cuối cũng vẫn là tới tham gia kỳ thi rồi.
Đế Đại đối với cậu ấy mà nói, đơn giản giống như một món ăn nhỏ trên dĩa.
Vào ngày có kết quả thi, Bạch Sương còn đang ở trong võ quán Diệu Vũ luyện quyền.
Cô vẫn còn chưa đi tra kết quả, điện thoại của giáo viên chủ nhiệm đã gọi tới.
"Xếp thứ nhất toàn tỉnh, Hứa Bạch Sương, em giỏi quá!" Giáo viên chủ nhiệm kích động đến cực điểm, "Bạc Nghịch là toàn tỉnh xếp thứ hai, chỉ kém em điểm!"
Điện thoại của Bạch Sương để loa ngoài, do đó tất cả mọi người trong võ quán Diệu Vũ đều nghe thấy kết quả của cô, cũng đều vì cô mà cảm thấy vui vẻ từ tận đáy lòng.
"Bữa ăn tối nay tôi mời mọi người cùng nhau đi ăn cơm, cũng để chúc mừng Bạch Sương trở thành thủ khoa!" Quán trưởng hào phóng vung tay.
Những người khác đều la ó huýt sáo, lúc bọn họ cùng nhau tới tiệm cơm, thời điểm bọn họ lấy nước dừa làm rượu cụng ly, weibo cũng bùng nổ.
Một video với tiêu đề "Nghi vấn thủ khoa cao khảo gian lận", nhanh chóng lan truyền trên Weibo và tiktok với sức mạnh như lửa cháy lan trên đồng cỏ.
Trong đoạn Video, có một người cầm trên tay một chai nước khoáng trên mặt bị làm mờ che đi, hướng về phía mọi người giải thích, đây là một loại công cụ gian lận công nghệ cao.
Chỉ cần người gian lận mặc kính sát tròng được làm bằng chất liệu đặc thù, rồi nhìn vào chai nước khoáng được làm từ chất liệu đặc thù cùng loại này, thì cũng giống như lên mạng vậy, cô ta muốn tìm kiến thức gì, đều có thể nhìn thấy.
Đoạn video được lan truyền ở trên mạng chưa bao lâu, lực lượng cảnh sát liền tới khống chế người trong video.
Trải qua kiểm tra, phát hiện những lời hắn nói là sự thật.
Vào lúc này, Video có người đứng phân phát nước suối miễn phí trong thời kỳ thi đại học còn có cả hình ảnh Bạch Sương đang ở tại cổng trường thi, bị cư dân mạng lật lên lại.
Thủ khoa thi đại học, chai nước khoáng.
So sánh từng điểm quan trọng này lại, cư dân mạng tưởng chừng như không thể tin nổi.
Người đó rõ ràng chính là âm mưu khó lường, cố ý tới để bôi nhọ Bạch Sương.
Hắn ta chỉ mở miệng nói, thì đã có thể chứng minh Bạch Sương mang kính áp tròng chất liệu đặc thù sao?
Đám hắc tử (người đi bôi nhọ người khác) bác bỏ, vậy có chứng cứ chứng minh Bạch Sương không mang theo kính áp tròng có chất liệu đặc thù, không gian dối không?
Ông nói ông có lý, bà nói bà có lý, trong một thời gian ngắn, trên mạng nghị luận sôi nổi.
Sức ảnh hưởng của cư dân mạng rất lớn, làm cho đích thân hiệu trưởng trường Trung học Nhất Trung Ổ Thành phải tìm Bạch Sương để nói chuyện.
Bộ trưởng bộ giáo dục Ổ Thành, cũng đi tới nhà Bạch Sương để hỏi thăm tình huống.
Sau khi thành tích kỳ thi đại học được công bố, giáo viên trường Đế Đại vỗn dĩ có dự định sẽ gọi điện thoại cho Bạch Sương, nói về vấn đề tuyển chọn cô vào.
Nhưng khi sự kiện này vừa xuất hiện, bọn họ đã do dự.
Khoanh tay ngồi nhìn thảo luận trên mạng càng ngày càng mạnh mẽ, Đế Đại từng được Bạch Sương công khai muốn gia nhập trên truyền hình, không thể chịu đựng được sự tấn công của mọi người trong khu bình luận của bọn họ, đã đăng một bài lên Weibo.
Ý chính chính là, trước khi làm sáng tỏ sự kiện hiềm nghi gian lận, bọn họ sẽ bảo lưu quyền lợi được nhận vào của Bạch Sương.
Lúc Ôn Đại Nhi nhìn thấy tin tức này thì cô đang ăn đồ nướng ở bên ngoài, ngay lập tức cười đến run rẩy, co lại trong lòng Vu Thức.
"Bảo bối, nhìn thấy cái gì mà cười vui đến thế?" Vu Thức bón cho cô ta một miếng thịt.
Ôn Đại Nhi đưa điện thoại cho hắn ta xem, vui sướng nói: "Đúng là ác giả ác báo, cô ta luôn luôn khoe khoang, xem đi, đây chính là báo ứng!"
Vu Thức không quan tâm đến những thứ này, đối với mấy việc này cũng không có hứng thú.
Hắn để điện thoại qua một bên, nhẹ nhàng nói: "Bảo bối, thi đại học chỉ là một giai đoạn trong cuộc đời, em làm không tốt, không cần thấy buồn. Anh đã nói rồi, anh sẽ nuôi em."
Kết quả thi đại học của Ôn Đại Nhi, chỉ có thể đỗ vào các trường cao đẳng rác, học ra cũng không có tương lai gì.
Lời nói của Vu Thức làm cô ta cảm động không thôi, nhanh chóng ôm lấy hắn.
"Bảo bối." Thanh âm của Vu Thức đầy ắp mê hoặc dụ dỗ, "Anh ở một mình, nấu ăn và dọn dẹp quá cực khổ đi, hay là, em dọn qua cùng ở với anh đi. Đợi qua hai năm nữa, em đến tuổi kết hôn rồi, anh liền đi tới nhà em đề thân (hỏi cưới). "
"Được." Ôn Đại Nhi ngại ngùng gật đầu.
Khu biệt thự nhà giàu.
Trong căn phòng đen tối, không có một chút ánh sáng nào được bật lên, chỉ có ánh sáng lạnh lẽo trên màn hình máy tính hất ra.
Bạc Nghịch với một khuôn mặt âm u ngồi trước máy tính, nhìn hướng dư luận hoàn toàn bất lợi đối với Bạch Sương.
Đáng chết!
Đây là thằng khốn nạn nào có ác ý bôi nhọ cô ấy!
Cho rằng trốn sau internet, thì không có người nào tìm ra được phải không?
Bạc Nghịch cong khóe môi, cười vừa hung ác vừa lạnh lẽo.
Đôi tay cậu như bay múa trên bàn phím, một đống dãy mã ký tự, chạy trên màn hình máy tính như mây trôi nước chảy.
Ai cũng không biết Bạc Nghịch còn có một thân phận khác là Hacker.
Lúc trước khi Bạch Sương bị giáo viên dạy toán nhục mạ, nhưng đoạn video trên camera giám sát lại bị xóa, chính cậu là người đã lợi dụng kỹ năng hack cao siêu của mình để khôi phục lại.
Hiện tại, cậu lại một lần nữa lợi dụng kỹ năng hack của bản thân để tìm ra kẻ đứng đằng sau bức màn này.