Editor: Uyên
Sau khi Đoạn Giai Tỷ và Lục Tư Nhụy rời đi, cả trường quay ăn ý chìm vào im lặng, tuy lửa giận của đạo diễn Nhiếp vẫn còn nhưng đã tiêu tan không ít, lúc này ánh mắt ông nhìn Lê Tử Ngôn ngược lại có hơi phức tạp.
Những người khác cũng giống như vậy, quan hệ ngày thường giữa Lê Tử Ngôn và Đoạn Giai Tỷ quá thân mật, hai người một A một O, rất môn đăng hộ đối nên theo bản năng đã cảm thấy hai người là một đôi, nhưng sự xuất hiện của Lục Tư Nhụy ngày hôm nay đã làm cho bọn họ hoảng hốt, cũng làm cho bọn họ tỉnh táo lại, nhưng lo lắng nhất vẫn là Lê Tử Ngôn.
Thái độ và cách xưng hô của Lê Tử Ngôn vừa rồi với Đoạn Giai Tỷ cũng đã thay đổi, nhất định là tức giận rồi...
Trong lòng Tiểu Vương cũng gào thét, y đã đi theo Đoạn Giai Tỷ nhiều năm rồi, ông chủ của mình có ý với ai y vẫn có thể nhìn ra, nên hiểu người trước mặt sẽ trở thành bà chủ tương lai của y đang tức giận, hiện tại y cũng không biết phải làm sao. Hơn nữa từ sau khi Lục Tư Nhụy xuất hiện, ánh mắt của Tiểu Khả khi nhìn về phía y đã không đúng lắm, làm cho y cảm giác cả trong lẫn ngoài mình không còn là người nữa.
"À, thầy Lê, anh Đoạn có chuẩn bị bánh đậu xanh cho anh, anh có muốn ăn thử rồi quay tiếp không?"
"Không cần, quay phim quan trọng hơn, tôi không muốn làm phiền Đoạn tiền bối."
Thái độ của Lê Tử Ngôn vẫn ôn hòa như trước nhưng ý cười trên khóe miệng lại nhạt đi vài phần, ngay cả ánh mắt cũng có chút ảm đạm, làm cho trái tim của Tiểu Vương cũng bị co thắt theo, giống như người đàn ông phụ lòng kia chính là mình vậy.
"Thầy Lê, anh Đoạn..."
"Tiểu Lê à, tôi thấy đoạn vừa rồi cũng không tệ lắm, chúng ta tiếp tục quay tiếp đi, trước tiên quay xong phân cảnh của hai người rồi buổi chiều các cậu cứ nghỉ ngơi."
Đạo diễn Nhiếp cắt ngang lời nói của Tiểu Vương, chuyện này ông còn chưa cho qua đâu, huống chi ông còn giữ trong lòng, tuy ông sẽ không trách Đoạn Giai Tỷ nhưng nếu Đoạn Giai Tỷ thật sự có quan hệ hỗn loạn như thế, ông thân là bậc cha chú thì tất nhiên phải đưa Lê Tử Ngôn thoát khỏi "biển khổ vô biên".
Làm sao thì làm, không thể bởi vì bộ phim này của ông mà khiến Lê Tử Ngôn rơi vào cái bẫy tình yêu được.
Đạo diễn Nhiếp hừ một tiếng, chỉ đạo các nhân viên tiếp tục quay phim, Tiểu Vương đứng tại chỗ xấu hổ mỉm cười, đúng là cả trong lẫn ngoài đều không còn là người, y muốn nói chuyện với Tiểu Khả nhưng Tiểu Khả lại thất vọng thở dài một hơi.
Tiểu Vương: ...
Ở phía bên kia, Đoạn Giai Tỷ đi theo Lục Tư Nhuỵ ra khỏi trường quay, ở đây rất khó tránh khỏi gặp phải theo dõi và chụp ảnh, nói chuyện trước mặt mọi người nhất định là không an toàn, Đoạn Giai Tỷ tốt xấu gì cũng đã ra mắt một quãng thời gian, ngay cả khả năng nhận thức việc này không phải không có. Vẻ mặt bình tĩnh dẫn Lục Tư Nhụy vào phòng nghỉ cách trường quay không xa.
"Sao cô lại ở đây?"
"Anh Giai Tỷ, em đến tìm anh mà, sao anh lại hung dữ vậy!"
Lục Tư Nhụy không vui bĩu môi, muốn đưa tay nắm lấy cánh tay Đoạn Giai Tỷ nhưng đã bị đối phương né tránh, "Anh Giai Tỷ, tháng sau em sẽ tổ chức sinh nhật, anh đến chơi với em được không?"
"Tôi còn phải quay phim, không rảnh."
"Tại sao! Anh đến với em đi! Anh không đến tiệc sinh nhật của em sao?"
Lời này của cô cũng không có gì phải thiệt thòi, lúc Đoạn Giai Tỷ tổ chức sinh nhật cô cũng đâu có tới, đừng nói đến chúc mừng hắn, quà cáp gì cũng không có.
(truyenwiki.com UynUyn)
Nhưng Đoạn Giai Tỷ cũng không để ý đến chuyện này, quan hệ giữa hắn và Lục Tư Nhụy thật ra rất phức tạp, hai nhà là thế giao, bọn họ một nam A, một nữ O, ai nhìn vào cũng thấy môn đăng hộ đối, nhưng Đoạn Giai Tỷ không biết có phải do tính cách của mình hay không mà ngay từ nhỏ hắn đã chướng mắt Lục Tư Nhụy.
Nhưng hắn rốt cuộc vẫn là con trai, ít nhất phong độ thân sĩ vẫn phải có, tôn trọng cùng lễ tiết đều hiểu rõ, nhưng có một vài việc phải làm rõ ràng, tuyệt đối sẽ không để xảy ra tình huống mập mờ.
Ví dụ như từ lúc hắn hiểu chuyện, người trong nhà đã không ngừng nói qua chuyện của hai người, nhưng lúc đó Đoàn Giai Tỷ còn nhỏ nên không để ý tới, chờ sau này hắn lớn hơn đã nói rõ ràng với người trong nhà là hắn sẽ không ở cùng với Lục Tư Nhuỵ, người trong gia đình rất cởi mở nên đều ủng hộ quyết định của hắn.
Chẳng qua khi hắn vừa nói như vậy thì vị đại tiểu thư này lại không yên tĩnh được, thường xuyên tới tìm hắn, nói dù sao cũng là từ nhỏ cùng nhau lớn lên, còn có nguyên nhân trong nhà nên Đoạn Giai Tỷ không có khả năng dứt khoát, nhưng ngược lại thì quan hệ giữa hai người vẫn không tiến thêm một bước nào.
Tình huống ngày hôm nay cũng không phải là lần đầu xảy ra, trước kia Lục Tư Nhuỵ cũng từng tới tìm hắn, nhưng lần này không hiểu sao lại khiến Đoạn Giai Tỷ cảm thấy buồn bực, nhớ lại ánh mắt không lạnh không nóng cùng với xưng hô xa cách vừa rồi của Lê Tử Ngôn, Đoạn Giai Tỷ lập tức cảm thấy hoảng sợ.
"Cô có biết trong quá trình quay phim không được làm ồn không?"
"Tại em không biết mọi người đang quay phim mà, hơn nữa em đã nói rồi, cùng lắm thì làm lại một lần thôi mà!"
Lục Tư Nhuỵ kiêu ngạo ương ngạnh quen rồi nên đó giờ không ai dám phản đối cô, nhưng Đoạn Giai Tỷ tất nhiên sẽ không làm theo tính cô.
Lê Tử Ngôn đã quay cả buổi sáng rồi, vừa rồi hắn còn nhìn thấy môi cậu hơi khô, Lục Tư Nhuỵ quấy rầy thế này thì còn không biết phải quay đến khi nào.
"Lục Tư Nhụy, lúc trước tôi đã nói rồi, chúng ta chỉ vì hai nhà là bạn bè quen thuộc, tôi không phải là ba mẹ cô nên sẽ không làm theo tính cô, sau này nếu còn tiếp tục ảnh hưởng đến công việc của tôi thì đừng trách tôi không nể tình."
Dù Lục Tư Nhuỵ lớn lên trong sự chiều chuộng thì Đoạn Giai Tỷ cũng không nhường một phân, huống chi trong nhà hắn A nhiều O ít nên hắn không phải là người biết thương hương tiếc ngọc, không hề để ý đến sắc mặt Lục Tư Nhị đã tối đen.
"Đoạn Giai Tỷ! Sao anh có thể làm thế với em? Rõ ràng, rõ ràng anh đã nói sau này anh sẽ cưới em!"
"Đó là chuyện khi còn bé, hơn nữa cũng không phải tôi nói."
"Em mặc kệ, dù sao cũng đã nói rồi, sau này anh chỉ có thể ở bên em!"
Lục Tư Nhị giở chứng đại tiểu thư thì không ai có thể ngăn cản, thật ra trong lòng Đoạn Giai Tỷ hiểu rõ vị đại tiểu thư này hoàn toàn không thích hắn, chỉ là bởi vì Đoạn Giai Tỷ là người đầu tiên nói không thích cô nên trong lòng không thể chấp nhận được, quá kiêu căng ngạo mạn nên mới có thể cố chấp đến vậy.
Tuy nhiên có lẽ cũng có cảm xúc thích nhưng cái thích đó quá hời hợt, không thể chống đỡ được cuộc sống sau này của bọn họ.
"Lục Tư Nhụy, cô là con gái, là Omega, cuộc sống sau này của cô sẽ rất tốt, sau này cô cũng sẽ có hạnh phúc, nhưng chuyện đó không liên quan đến tôi, hơn nữa tôi đã có người mình thích rồi, cô đừng có dây dưa với tôi nữa, cũng đừng quấy rầy cuộc sống của tôi."
Nói xong Đoạn Giai Tỷ lập tức xoay người rời đi, không quay đầu lại nhìn Lục Tư Nhụy một cái. Cảnh tượng như vậy không chỉ xảy ra một lần, chỉ là lúc trước Đoạn Giai Tỷ không dứt khoát thế này, Lục Tư Nhuỵ cắn môi nhìn ly nước trên bàn, cầm lấy ném lên cửa.
Thủy tinh đập vào cánh cửa gây ra tiếng động rất lớn, sau đó rơi xuống đất biến thành từng mảnh vỡ.
Khuôn mặt của tiểu trợ lý ở bên cạnh bị dọa đến trắng bệch, không dám lên tiếng.
"Người anh ấy thích, người anh ấy thích....anh ấy chỉ có thể thích tôi! Không ai có thể cướp được anh ấy, không ai có thể nghĩ tới!"
Lục Tư Nhụy cắn răng, tay nắm chặt thành quyền, trong ánh mắt mang theo không cam lòng cùng tàn nhẫn.
Thật ra Đoạn Giai Tỷ phân tích rất đúng, Lục Tư Nhuỵ đúng là không cam lòng, nhưng hắn đã quên mất, không cam lòng cùng ghen tị có thể khiến một người làm ra những chuyện không bình thường.