Thế giới thứ hai
Edit: Reeu
Beta: Hinh, TH
Cầu Cầu: “…”
Nè nè, rất nhiều cô gái thích chàng trai như vậy đấy? Vừa lịch sự lại đẹp trai, cười như không cười lại lộ ra vài phần bất kham. Quả thật chính là kiểu đàn ông điển hình trong thế giới Mary Sue!
Vành mắt của người đàn ông trong gương bị quầng thâm nặng, đáy mắt là một mảng đen. Vừa nhìn đã biết thường ngày hay thức khuya, làm việc và nghỉ ngơi không có giờ giấc. Nhưng ngoài ý muốn là, Tô Cẩn Hồng lại không cảm thấy mệt mỏi. Anh mở vòi nước ra và vỗ một vốc nước lên mặt.
Tô Cẩn Hồng vừa lấy khăn mặt đã được chuẩn bị ở bên cạnh, vừa lau mặt vừa phàn nàn: “Cầu Cầu, sao lại không cho tôi một thân thể cường tráng vậy? Lần trước ở thế giới kia thì còn có thể miễn cưỡng chấp nhận lời giải thích rằng thiếu niên đang ở tuổi dậy thì. Nhưng cái cơ thể thể hiện rõ ràng là thức đêm, miệt mài quá độ này là cái quỷ gì đây?”
“…”
Cầu Cầu cũng rất tuyệt vọng, nó chỉ là một cái hệ thống, nó không có cách nào khác cả!!
Tô Cẩn Hồng đi đến bàn bên cạnh, cầm lấy đơn xét nghiệm trêи mặt bàn, nhìn đủ các loại chỉ tiêu và số liệu, cau mày hỏi: “Đây là cái gì vậy?”
Cầu Cầu hơi mừng khi nhìn thấy người khác gặp họa, nói với Tô Cẩn Hồng: “Đây là giấy kiểm tra sức khỏe của nữ phụ, cô ấy đang mang thai, lần này anh gặp phải phiền toái lớn rồi.”
Tô Cẩn Hồng vừa uống được ngụm nước thiếu chút nữa phun ra: “Khụ khụ khụ, nữ phụ tôi phải cảm hóa ở thế giới này là… Phụ nữ có thai?”
“Hì hì hì ký chủ, anh vẫn nên tự mình xem đi.”
Trong nháy mắt đại não của Tô Cẩn Hồng tiếp nhận câu chuyện của thế giới này.
Lãnh Đan Thu, nữ phụ của thế giới này, vì mẹ lâm bệnh nặng nên cần rất nhiều tiền để chữa bệnh cho mẹ. Dưới tình huống như vậy, cô được một vị con nhà giàu không nghề nghiệp, không học vấn, thừa dịp đưa ra lời mời bao nuôi. Mà sau khi bị bao nuôi, có rất nhiều chuyện Lãnh Đan Thu không thể không nghe theo vị này. Vốn thành tích của cô rất xuất sắc, nhưng vì tin đồn bị người ta bao nuôi nên bị mất học bổng, còn bị các bạn học xa lánh.
Hơn nữa dưới tình huống cô không hề hay biết mình đang mang thai, nên trong một lần cãi lộn với bạn cùng phòng, không cẩn thận bị ngã xuống đất dẫn đến sinh non. Tuy nhiên, chuyện này cũng không thể khơi dậy lòng đồng cảm của tay ăn chơi kia. Sau khi anh ta chơi đùa chán liền đưa cô cho bạn tốt của mình, chính là nam chính Đoạn Hiên Minh. Cô vô tình bị mất trí nhớ rồi mang thai con của Đoạn Minh Hiên, nhưng lúc đó nam chính lại đang yêu nữ chính sâu đậm. Lãnh Đan Thu tự tìm đường chết đi hại nữ chính, trực tiếp bị bắn chết. Mà tay ăn chơi kia cũng yêu thầm nữ chính, lúc trước còn phản bội anh em vì thù hận nên cũng bị nam chính giết chết.
“Cầu Cầu, không phải nói là… Không vào thế giới ngôn tình cẩu huyết tuổi teen nữa à?”
Cầu Cầu vô tội nói: “Đây không phải là thế giới ngôn tình cẩu huyết tuổi teen nha, đây là thế giới Mary Sue.”
Tô Cẩn Hồng như sét đánh ngang tai, thế giới ngôn tình cẩu huyết tuổi teen với thế giới Mary Sue có gì khác nhau sao?
“Không phải là cùng một loại à?”
Cầu Cầu thở dài, đúng là không thể hy vọng ký chủ thẳng nam sắt thép của mình có thể hiểu được sự khác nhau giữa ngôn tình cẩu huyết và tiểu thuyết Mary Sue mà.
Nó bắt đầu giải thích: “Tiểu thuyết Mary Sue có rất nhiều loại, trong đó có một loại là tổng tài tranh đấu với gia tộc hoặc loại nam chính và nam phụ đều là người đẹp trai lại tài năng xuất chúng, sau đó cùng thích nữ chính thanh thuần trong sáng, gia cảnh bình thường nhưng lại không ngừng vươn lên. Thế giới này chính là vế sau.”
Tô Cẩn Hồng: … Vậy mà lại cảm thấy rất có lý, không thể phản bác được.
Tuy Tô Cẩn Hồng vẫn chưa làm gì cả, nhưng vừa nghĩ đến mục tiêu ở thế giới này đã có người mình thích lập tức cảm thấy mệt tim. Nghĩ đến tình hình hiện tại lại càng đau đầu hơn.
Một thanh niên tốt luôn giữ mình trong sạch, thậm chí còn chưa nói chuyện yêu đương bao giờ như anh lại đột nhiên có một đứa con???
Đúng vậy, Tô Cẩn Hồng chính là gã con nhà giàu, ăn chơi trác táng, không học vấn không nghề nghiệp, lại còn hay đùa bỡn người khác kia.
“Đúng rồi Cầu Cầu, tôi có một câu hỏi, sao tôi xuyên đến thế giới nào nguyên chủ cũng đều tên là Tô Cẩn Hồng vậy.”
Cầu Cầu tự hào nói: “Hì hì hì đây là vì chúng tôi đã điều chỉnh một chút khi anh xuyên vào để hỗ trợ nhiệm vụ của anh đó, cũng chỉ là một cái nhấc tay thôi, không cần cảm ơn tôi đâu.”
“…”
Bỏ đi bỏ đi, vẫn nên lo xem phải làm thế nào bây giờ.
Anh cố gắng tìm một tia hy vọng trong tuyệt vọng: Đã được làm cha rồi, phải vui lên.
Tô Cẩn Hồng nỗ lực thuyết phục bản thân chấp nhận thân phận mới này. Dù sao anh vẫn phải dùng thân thể này, nhưng… vẫn rất tức giận. Đây không phải là nuôi con cho người khác à? Thở dài một hơi, vỗ vỗ đầu, cố gắng xua đi mọi suy nghĩ lộn xộn để chuẩn bị sẵn sàng làm nhiệm vụ.
Đi nhìn xem nữ phụ của thế giới này trước đã!
Tô Cẩn Hồng xuống lầu, những người hầu đang làm việc ở tầng một của biệt thự đều dừng công việc trong tay, kính cẩn cúi đầu chào: “Chào cậu chủ!”
Tô Cẩn Hồng không biểu cảm gật đầu, trong lòng nói với Cầu Cầu: “Đột nhiên tôi lại thích thế giới Mary Sue này.”
Cầu Cầu: Đồ đàn ông hay thay đổi.
Khi nhìn thấy đủ các loại xe thể thao trong gara, tâm trạng Tô Cẩn Hồng vọt cao lên như núi: “Đây là thế giới Mary Sue??? Ha ha ha sao lại thấy có hơi thích nhỉ! Nhiều siêu xe chưa kìa.”
Anh vừa nhìn lướt qua gara đã thấy vài kiểu xe mình rất thích. Từ lúc nhìn thấy chiếc xe đầu tiên, anh đã sắp xếp xem mấy ngày sau mình sẽ dùng xe nào rồi.
Tô Cẩn Hồng chọn một chiếc xe Lamborghini để đi ra ngoài, nhìn khung cảnh ven đường vụt về phía sau, tâm trạng vô cùng sung sướиɠ, vừa lái xe vừa huýt sáo. Mở miệng khoe với hệ thống: “Cầu Cầu, anh xem, không phải con người thật là thảm mà, tôi rất muốn chia sẻ với anh ~ đáng tiếc ngay cả một cơ thể anh cũng không có. Đồng ý với tôi, kiếp sau làm người được không?”
Cầu Cầu: … Phiền phức, tôi tự đóng lại.
Rất nhanh đã đến trường học của Lãnh Đan Thu. Xe chậm rãi tiến vào, cuối cùng dừng ở dưới phòng của Lãnh Đan Thu.
Các sinh viên đi ngang qua đều bị chiếc siêu xe này hấp dẫn, họ đều bước đi chậm lại và âm thầm suy đoán xem người ngồi trong chiếc xe này là ai? Các nam sinh thì hưng phấn thảo luận giá cả và tính năng của chiếc xe này, nữ sinh thì thì thầm to nhỏ. Hy vọng chủ nhân chiếc xe này không phải là một người trung niên đầu hói bụng bự, tốt nhất là một người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai, nhỡ đâu anh ta lại yêu mình ngay từ cái nhìn đầu tiên thì sao?
Trong sự suy đoán của mọi người, cửa xe mở ra, một người đàn ông cao lớn với đôi chân dài bước ra khỏi xe. Áo sơ mi tùy ý một nửa ở trong quần, bộ quần áo được cắt may chỉnh tề càng làm tôn lên đôi chân dài của anh. Ngoại hình đẹp trai, cười như không cười mang theo vài phần khí chất xấu xa, vóc dáng cao lớn và đôi chân dài thu hút sự chú ý của tất cả mọi cô gái. Các sinh viên xung quanh càng xôn xao hưng phấn hơn.
Chỉ thấy người đàn ông tùy ý tháo kính râm xuống treo ở cổ áo sơ mi, rút điện thoại ra và bắt đầu gọi điện. Sinh viên xung quanh đều dựng lỗ tai lên nghe.
“Xuống dưới, tôi đang ở dưới phòng của cô.”
Trong lớp học.
“Ring ring ring.”
Lãnh Đan Thu đang nghĩ đến kết quả xét nghiệm, không tập trung nghe giảng. Di động trong ngăn kéo đột nhiên rung lên khiến các bạn xung quanh đều quay ra nhìn. Cô ngượng ngùng gật đầu xin lỗi mọi người, vội vàng lấy di động ra và thấy tên người gọi: Cậu Hồng.
Lãnh Đan Thu hơi ngây người: “Anh ta… tại sao lại tìm mình? Anh ta muốn đưa cô… đi phá thai sao?
Ánh mắt các bạn học xung quanh càng lộ rõ vẻ ghét bỏ, cô không dám chần chừ liền cúi xuống, dùng mặt bàn che đi tầm mắt của giảng viên, nhỏ giọng nghe điện thoại. Đầu kia truyền đến giọng nói của Tô Cẩn Hồng.
Cô dè dặt trả lời: “Cậu Hồng, tôi đang ở trong lớp học không đi ra được.”
Lần đầu tiên anh ta hứng trí đến dưới ký túc để đón cô, thế mà lại vồ hụt, chắc chắn sẽ rất tức giận. Lãnh Đan Thu xiết chặt di động, chuẩn bị nghênh đón cơn lửa giận dữ dội của Tô Cẩn Hồng.
Điện thoại im lặng một lúc, chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở. Lãnh Đan Thu căng thẳng xiết chặt di động. Qua vài giây, người bên kia điện thoại hiếm khi không nổi cáu mà lãnh đạm hỏi cô: “Còn bao lâu nữa?”
“Còn năm phút nữa.”
“Được, tôi ở dưới kí túc xá chờ cô, nhanh lên!”
Chuông tan học vừa mới vang lên, Lãnh Đan Thu lập tức lao ra khỏi đám người. Bạn cùng phòng cô ở phía sau hô to: “Thu Thu, cậu đi đâu vậy? Có cần bọn tôi mua cơm cho cậu không?”
Lãnh Đan Thu vừa chạy vừa đáp: “Không cần mua hộ tôi đâu, mọi người nhanh đi ăn đi.” Cô thầm thở dài trong lòng: Thảm rồi, lần này để Tô Cẩn Hồng đợi lâu như vậy, không biết điều gì đang chờ cô nữa.
Vừa đến dưới lầu, nhìn một vòng người vây quanh, Lãnh Đan Thu càng thêm lo lắng, bị người khác vây quanh lâu như vậy Tô Cẩn Hồng nhất định sẽ rất tức giận.
Dưới ánh mắt của đám đông, Tô Cẩn Hồng không kiên nhẫn ngồi chờ trong xe chờ, ngón tay có tiết tấu gõ gõ tay lái. Từ đằng xa, xuyên qua cửa sổ theo hướng xe đậu có một cô gái đang chạy tới. Tô Cẩn Hồng không tự chủ được nhíu mày, không biết có phải là ảo giác hay không nhưng anh cứ có cảm giác cô gái này mặt mày có vài phần giống với Lâm Miên Miên.
Anh lắc đầu, nhất định là do chưa quen với sự rời đi của cô nên sinh ra ảo giác.
Tô Cẩn Hồng mở cửa xe đón lấy Lãnh Đan Thu đang chạy đến, trách móc bên tai cô: “Đã mang thai còn không cẩn thận một chút!”
Các sinh viên đang vây xem xung quanh càng thì thầm to hơn, đã có người nhận ra người Tô Cẩn Hồng đang đợi chính là nữ sinh đứng thứ nhất khoa tài chính, Lãnh Đan Thu. Trong lúc nhất thời, những tiếng suy đoán ác ý ngày càng nhiều.
Lãnh Đan Thu có chút đau khổ nhìn chằm chằm mặt đất, tay cô trắng bệch.
Xong rồi, bây giờ tất cả mọi người đều biết là cô bị bao nuôi. Cô cắn đầu lưỡi, cố gắng khống chế cảm xúc. Nếu lúc ấy đã chọn con đường này, về sau bị người khác biết rồi khinh bỉ xa lánh cũng là điều bình thường. Cô đã sớm chuẩn bị tâm lí, nhưng không ngờ tới ngày ấy lại đến nhanh như vậy.
Không ngờ lúc này lại nghe được giọng nói của Tô Cẩn Hồng: “Phiền mọi người tránh đường một chút, lát nữa xe mà không ra ngoài được thì bạn gái tôi lại trách tôi không được việc mất.” Nói xong, Tô Cẩn Hồng phong độ mở cửa xe sau cho Lãnh Đan Thu.
–
TH: Tôi hơi ám ảnh với nụ cười như có như không rồi…
Đã sang thế giới thứ , lại sẽ set pass chương cuối như cũ cho thế giới này nhé.