Edit: Reeu
Beta: Xanh bị thúc deadline.
Tô Cẩn Hồng cầm hộp đồ ngọt bỏ vào trong ngăn bàn của Lâm Miên Miên, sau đó chạy như bay về phía nhà ăn.
"Sao anh giờ mới đến? Chúng em ăn xong rồi!" Lý Ngọc An lớn tiếng phàn nàn.
Tô Cẩn Hồng vừa ăn ngấu nghiến vừa trả lời mơ hồ với Lý Ngọc An: "Có chút việc." Trong lòng lại có chút lo lắng phản ứng của Lâm Miên Miên khi nhìn thấy tờ giấy nhớ.
Trong phòng học, Lâm Miên Miên chuẩn bị lấy quyển sách ngữ văn từ ngăn bàn ra để học thuộc một chút, tay ở trong ngăn bàn đang mò mẫm...
Ô, cái gì vậy?
Lâm Miên Miên nhìn vào trong ngăn bàn, là một túi đồ ngọt, bên trong có ba hộp nhỏ, ở mặt trên còn dán một tờ giấy nhớ.
Nhìn chữ viết quen thuộc trên tờ giấy nhớ ghi lời xin lỗi ngắn gọn, trong lòng Lâm Miên Miên rất phức tạp không biết nên tức giận hay nên vui vẻ.
Nói cậu ta không có tâm nhưng vẫn còn biết đưa đồ ngọt, nói cậu ta có tâm nhưng lời xin lỗi chỉ viết đúng từ? Trong đó từ là tên của mình và cậu ta...
Quên đi, nếu đồ ngọt đúng loại mình thích thì mình sẽ chấp nhận lời xin lỗi của cậu ta. Lâm Miên Miên quyết định thuận theo ý trời.
Vừa mới ăn một miếng, eo ơi! Vị sầu riêng!
Lâm Miên Miên vẻ mặt đau khổ, vội vàng nuốt xuống, cô gắng làm cho thời gian cái mùi này ở trong miệng ngắn lại.
Tô Cẩn Hồng! Cậu ta đang chơi mình sao! Cậu ta sẽ không mua tất cả đều là vị sầu riêng chứ!!
Lâm Miên Miên định ném cả ba hộp đi nhưng nghĩ đi nghĩ lại, nhỡ đâu Tô Cẩn Hồng không cố ý thì sao? Cho cậu ta thêm một cơ hội, nếu hộp thứ hai vẫn là sầu riêng thì từ nay về sau... Sẽ không bao giờ để ý đến cậu ta nữa!
Đôi khi cuộc sống chính là như vậy, khi bạn nghĩ nó rất tồi tệ thì ngược lại kết quả lại rất tốt.
Lâm Miên Miên nếm thử một miếng, vị kem! Cô không khỏi vui sướng mở to hai mắt! Cô thích nhất chính là bánh kem vị này.
Hương vị ngọt ngào trong nháy mắt ngập tràn khắp khoang miệng, Lâm Miên Miên hạnh phúc nheo đôi mắt lại. Được rồi, tạm thời tha thứ cho cậu ta!! >_