năm sau
Hiện tại, Cổ Phong đã nắm giữ ba thức đầu của Phong Thần Kiếm Pháp. Tuy chưa luyện được viên mãn đệ nhị thức, để có thể chém ra bão, nhưng cơ sở vẫn là nắm giữ thuần thục. Mỗi lần kiếm gỗ đâm thẳng là có luồng gió sắc bén cắt thẳng về phía trước mét.
Đệ tam thức, đã có thể làm được tường gió vô hình dài mét trước bản thân để chặn các vật thể. Đây là một trong các thức cần sự sáng tạo để có thể hiện ra độ thực dụng của kĩ năng. Có thể coi đây là một thần kỹ chuyên chống lại những thứ như ám khí của Đường Tam.
Đệ nhất thức thì không phải nói, cứ qua một thời gian nhất định xung quanh Cổ Phong sẽ tạo nên một cái khiên gió hình tròn vô hình bao quanh bản thân hắn. Nếu như chịu một lượng sát thương quá giới hạn cho phép, nó sẽ vỡ ra nhưng đồng thời cũng chặn lại đòn đánh. Rồi từ từ nó sẽ tự tích tụ lại.
Dù ba tuyệt kĩ có chút hơi khác, nhưng Cổ Phong cũng không cần tìm hiểu vì hắn đã quá quen thuộc.
Đang nằm trên tảng đá ngậm cỏ, cảm thụ gió, bỗng dưng hắn mở mắt ra vì hắn cảm nhận được gió xung quanh có chuyển động lạ.
“Đường Tam, lại dậy sớm lên núi rèn luyện hả?”
“Cổ Phong, ngươi phát hiện ta?” Đường Tam đang thi triển Quỷ Ảnh Mê Tung bỗng dừng lại. “Đáng lẽ ra hắn không nên phát hiện ta mới đúng, có lẽ do cơ thể bé quá nên chưa thi triển được Quỷ Ảnh Mê Tung thuần thục”
“Dù người có di chuyển nhanh cỡ nào biến ảo cỡ nào, người cũng không thể lừa được gió” Cổ Phong cười mỉm nói
“Ồ, vậy sao!” Thân ảnh Đường Tam bỗng dưng biến mất chỉ còn tàn ảnh
“Haha, người định so tốc độ với gió?” Cổ Phong cũng bỗng dưng biến mất khỏi tảng đá
Phụt
Cả thân ảnh dùng các quỹ đạo di chuyển không giống nhau cùng xuất hiện trên đỉnh núi.
“Ta vẫn nhanh hơn ngươi một bậc” Cổ Phong ngậm cọng cỏ cười cười nói
“Thật không ngờ ta vẫn thua” Đường Tam gãi đầu mặt hơi mỉm cười nói
Thật ra Đường Tam không dùng toàn lực, dù sao cũng là đấu với trẻ con nên hắn không hơn thua, nhưng cũng phải ngạc nhiên với tốc độ của Cổ Phong. Một đứa bé bình thường là không thể làm được. Chắc chắn có huyền cơ.
“Cổ Phong, làm sao ngươi lại di chuyển nhanh đến vậy” Đường Tam ngại ngùng hỏi, dù sao mỗi người đều có bí mật, hắn cũng vậy.
“Từ bé ta đã cảm nhận được gió đối với ta không có bài xích mà còn rất chào đón nha” Cổ Phong huâ huâ tay nói dối cho qua.
Đường Tam rất ngạc nhiên vì thế giới trước của hắn không có chuyện như vậy, thế giới này hoàn toàn mới lạ, vì chưa ra khỏi thôn lần nào nên hắn cũng không biết kể cả như Cổ Phong nói thì trên đại lục cũng không có. Hắn còn đang buồn phiền chưa tìm ra lý do vì sao Huyền Thiên Công không thể đột phá. Bí mật về nó Đường Tam chưa bao giờ nói cho ai kể cả cha mình.
Bắt đầu ngồi xuống hấp thụ ánh mặt trời tu luyện Tử Cực Ma Đồng.
Cổ Phong thấy Đường Tam tu luyện nên cũng không làm phiền. Lần nữa hắn biến ảo trở về chân núi. Có được tốc độ như vậy hoàn toàn là nhờ vào cơ thể của hắn. Thức thứ hắn còn đang lĩnh ngộ đây, nên hiện tại vẫn chưa có bộ pháp nào. Xuống núi tiếp tục lĩnh ngộ thức còn lại.
năm sau
“ thức cuối ta đã tạm thời lĩnh ngộ được cơ sở, giờ chỉ cần viên mãn là xong” Cổ Phong tự nói với bản thân
Đệ nhị thức, tam thời Cổ Phong coi như lĩnh ngộ đại viên mãn, vì sao? Hắn đã có thể gắng sức tích ra một luồng bão vây quanh cơ thể rồi chém ra một cơn bão nhỏ.
“Cổ Phong, ta tới” Đường Tam chạy tới chỗ khu luyện tập sau làng của Cổ Phong
“Hôm nay ngươi nghĩ kĩ chiến thuật đánh bại ta nha?” Cổ Phong cười nham hiểm hỏi
Một năm qua, người cũng hay luyện tập thực chiến cùng nhau, nên đã thân còn càng thân. Thỉnh thoảng Cổ Phong vẫn hay qua nhà Đường Tam nấu những món lạ đãi.
“Nếu người không dùng tường gió thì ta thắng chắc nha” Đường Tam móc trong áo ra những viên đá con con. Thật sự Đường Tam quá mẹ nó đau đầu với cái tường gió vô hình, nếu kĩ năng này có ở kiếp trước hắn chắc Đường Môn khóc cạn nước mắt quá. Trong chiến đấu làm gì có chuyện cấm đối thủ dùng bản sự của mình, nhưng cái tường này quá mẹ nó nhức trứng không chịu được. Xạ thủ xả ám khí như đúng rồi mà không có tác dụng xong bị phản sát xem có tức không.
“Được, vậy hôm nay ta không dùng nó” Cổ Phong rút thanh kiếm gỗ ra, đứng như một lãng khách
“Quy củ cũ, khi hòn đá rơi xuống thì trận đấu bắt đầu” Một tay Đường Tam tung một hòn đá lên
Hòn đá vừa chạm đất.
Bỗng nhiên cả hai bên chỉ nghe tiếng phụt.
Đường Tam thi triển cả Quỷ Ảnh Mê Tung và Tử Cực Ma Đồng để tìm góc chết của Cổ Phong và né các cú đâm sắc bén của Cổ Phong.
Thấy Đường Tam có thể né được Bão Kiếm của bản thân, Cổ Phong tăng dần tốc độ thi triển.
Rất chuẩn xác, Cổ Phong căn được quỹ tích di chuyển tiếp theo của Đường Tam, hai cái Bão Kiếm đang lao đến với tốc độ quá nhanh. Đường Tam ngay lập tức thi triển Khổng Tước Cầm Long làm lệch đi quỹ đạo của nó.
“Ám Khí Bách Giải” Đường Tam liên tục tung ra những viên đá nhằm vào chỗ hiểm
“Hasagi” Cổ Phong bình tĩnh xuất chiêu
Tất cả các viên đá đều bị cơn lốc chặn lại và xoay theo chiều gió cơn lốc.
Đường Tam lợi dụng cơn lốc cản tầm nhìn, dùng tốc độ nhanh nhất tiến đến đá Cổ Phong. Hắn biết sẽ có một cái khiên gió vô hình ngăn hắn lại. Đường Tam định mượn lực đẩy để bật ra xa và tung ám khí kết thúc trận đấu.
Nhưng không ngờ, Cổ Phong vẫn còn một tuyệt kĩ ẩn giấu, ngay khi Đường Tam đá vào lớp khiên.
Cổ Phong ngay lập tức thi triển đệ ngũ thức “Trăn Trối”
Với tốc độ nhanh đến mắt thường không thể thấy còng ra sau chém ra năm nhát kiếm
“IGEI TON” Cổ Phong tung ra nhát kiếm cuối cùng thẳng từ trên trời giáng xuống lên người Đường Tam
Đường Tam rơi bịch một cái nặng nề trên mặt đất.
Nhẹ nhàng đáp xuống đất cho kiếm vô vỏ, rồi mở mắt, ánh mắt của hắn sắc bén như các luồng kiếm khí đang muốn trào ra từ mắt hắn rồi từ từ trở lại bình thường
“Cổ Phong, ngươi không thể nhẹ tay hơn một chút được sao” Đường Tam chật vật đứng dậy
“Kĩ năng này ta mới luyện thành chưa hoàn toàn nắm giữ, để hôm nay ta nấu cơm tối coi như bồi tội ha” Cổ Phong cười cười vui vẻ nói
Dù sao một năm luyện tập, giai đoạn đầu hắn chuyên gia ăn hành, càng ngày Phong Thần Kiếm Pháp hắn càng thuần thục nên từ từ kéo ngắn khoảng cách kể từ nửa năm trước, khi hắn lĩnh ngộ Quét Kiếm, khiến cho tốc độ hắn tăng đáng kể và bắt đầu kịp với trạng thái toàn tốc của Đường Tam. Hiện tại hắn đã lĩnh ngộ được đệ nhị thức viên mãn và cơ sở đệ ngũ thức, hắn đã có thực lực để đánh bại Đường Tam. Tuy chưa phải áp đảo hoàn toàn.