Xuyên Không Tu Tiên Tiểu Thuyết Ma Đế Là Ta

chương 81: đông hoàng thái ất! ta tới giết ngươi! thượng

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

tháng sau

Hiện tại thì Mộng Nhan đã được tuổi, mà kế hoạch lật đổ Đông Hoàng Thái Ất cũng đã bắt tay hành động, Nhẫn trong vòng năm này đã thành công đạt tới Nguyên Anh kỳ, đúng là tiên đế đời đầu mà

Vũ Y lần này cần sự trợ giúp của hệ thống thì hai đứa đó lại không thể tới đây, thế nên cô phải bảo Nhẫn chỉ dạy cho mọi người cách tu luyện và dốc sức bồi dưỡng đứa con đầu lòng này.

Nếu không phải do thiên đạo can thiệp vào chuyện này thì cô đã phá hỏng chỗ này rồi, dám để con của cô chịu cảnh máu me này.

Nhan Như Nguyệt cũng giống cô mà chạy đôn chạy đáo thu thập những thứ mà nàng thấy cô cần (cái này nói vạn lần luôn rồi)

Sát Quỷ cầm tay Khương Nhiên đi vào phủ của cô chơi đùa với Mộng Nhan, hai người rất muốn có con nha "Dạo này Đông Hoàng Thái Ất có hành động mới rồi đấy"

Khương Nhiên nói với Vũ Y, cô xoa thái dương "chỉ mới yên bình được vài tháng thôi mà"

Vũ Y dịch chuyển tới chỗ Nhẫn, thấy y đã nâng cao thực lực thì gật đầu "Nhẫn, ngươi hãy tiếp tục tu luyện, những người không thể chiến đấu hãy đưa họ trốn vào đây.

Ngươi dẫn linh lực khởi động là được"

Cô đưa cho y xong liền đạp mây phóng đi "Sư tỷ"

Cô truyền âm cho nàng "Sao vậy Tiểu Y?" nàng đang gom người và ma lại vào cuốn tranh của cô a, cô nghiêm túc nói "Đông Hoàng Thái Ất đã ra tay rồi, tỷ mau đẩy nhanh tiến độ.

Còn ta sẽ giết chết đám ngụy thiên thần kia"

Cô dừng lại nhìn xuống, đám thiên thần kia mang hình hài ác quỷ và ác độc kia đang hủy diệt thông làng con người, răng môi đều là máu me của những người bị chúng ăn, cô càng nhìn càng thấy knh tởm, cô giơ tay triệu hồi một đám mây đen, nó càng ngày càng to ra rồi giáng thiên lôi xuống, ầm ầm đánh vào người thiên thần, kẻ thì bị cháy, kẻ thì giật chết, kẻ thì còn sống nhưng chật vật nhìn cô "Mộng Chiến Vũ Thần! Sao ngài lại phản bội bệ hạ!"

"Vì hắn không xứng" cô hạ thủ, cuốn tranh bay xung quanh gom linh hồn và người còn sống lại, vụt vụt cô dùng tốc độ ánh sáng để chạy tới những nơi gặp nạn, ra tay giết thiên thần như giết gà, không cần nương tay, thần lực của chúng bị cô thu lại trong một quả cầu thủy tinh trắng, dần dần nó biến thành màu xanh lam

Cả người cô đều dính máu, không rõ là máu của cô hay là máu của thiên thần, xung quanh cô trừ cây cối thì là xác chết, là xác chết của con người, của thiên thần ác độc kia, máu chảy thành sông, thành suối chảy về phía nam, chúng chảy vào cái hố kì lạ có những con cá dài sinh sống, tích tụ ma khí, ác khí, hận thù của tất cả người chết và thiên thần.

Trải qua vạn năm nó trở thành lãnh địa độc nhất vô nhị mà thời sơ khai còn sót lại, và biết bao nhiêu người đã chết ở đây, cũng là mồ chôn của các vị thiên thần sơ khai kia.

Nhưng đó lại là một câu chuyện khác mà không ai được biết và cũng không ai muốn biết

Đông Hoàng Thái Ất cùng các thiên thần còn sống tại thiên cung bàn chuyện, hắn không nghĩ cô và nàng lại làm phản hắn, các thiên thần khác bắt người dân vô tội dùng làm bẫy hai người.

Ngũ Mã Lôi Thần nói cho tất cả nghe "Ngày mai vào giờ Dần sẽ chém hết đám người trên thiên cung! Các ngươi sẽ phải chết như chúng!"

Vũ Y làm sao không biết đó là bẫy, cô và nàng đẩy nhanh tiến độ, cô nhờ phép tắc thu thập từ thiên đạo cho phép sử dụng mà tạo ra địa phủ, tạo ra cây Đại Hà rồi tạo ra Diêm Vương đời đầu, truyền cho hắn những thứ cần làm rồi thả các linh hồn ra, chế ra những vũ khí dành cho quỷ ma rồi vụt qua tiếp tục

Nhan Như Nguyệt thì đang tạo ra thế giới mới nhưng thật sự điều này quá khó, nàng đã bế quan trong hang động tuần rồi mà vẫn thất bại, Mộng Nhan bỗng lao tới ôm nàng, nàng dừng tay ôm con bé và chơi đùa với con bé.

Cô cười bước vào, máu từ áo cô chảy xuống làm nàng nheo mày "Tiểu Y, vứt cái áo đó cho tỷ"

Cô gật đầu, cởi hết y phục của mình ra rồi ngâm nước một lát, nàng làm sạch tóc cho cô rồi tắm luôn cho Mộng Nhan, nàng cảm thấy hiện tại đã là quá hạnh phúc rồi, bỗng dưng nàng được gì đó rồi hôn lên tóc cô và má Mộng Nhan rồi tập trung

Cô nhìn nàng, nàng tạo ra một cái vỏ bọc bên ngoài, tạo ra một con gì đó màu vàng, đó là tu tiên giả, cô cười nhìn nàng tiếp tục, tay thì mặc đồ cho Mộng Nhan.

nàng bắt đầu tạo ra trời, tạo ra đất, đó là thiên giới và nhân giới, nàng tạo ra thêm địa giới, đó là địa phủ.

Sau đó thì tiếp tục tạo ra tiên giới, cô thấy ở giữa cái bọc bắt đầu xuất hiện một vòng xoáy trong suốt, cô đưa tay chỉnh sửa nó, tạo ra một lãnh giới mới, đó sau này được Nhẫn gọi là Trung giới, nơi mà chỉ có vị thiên thần (cô, nàng, Khương Nhiên, Sát Quỷ) và hắn mới có thể đặt chân vào, cũng từ nơi đó y sáng lập ra những điều kỳ diệu khác

Nàng vừa làm vừa khắc lên trên một tảng đá rất lớn những dòng chữ chằn chịt, cô nhìn thấy có một thứ gì đó bay qua, cô cười "thiên đạo, tới rồi thì biến người đi"

Thiên đạo im lặng một hồi rồi vụt một cái biến thành cô phiên bản nam, thiên đạo không có giới tính nên cũng chả quan tâm đến mình là trai hay gái, cô ngồi xuống nói chuyện cùng thiên đạo "ngươi giúp sư tỷ ta tạo ra những cảnh giới đó, ta sẽ giúp ngươi đoạt lại Đông Hoàng Chuông"

Thiên đạo bắt đầu kể, kể một câu chuyện dài (phiên ngoại )

Cô cười, ngày mai giải cứu bọn họ xong thì tuần sau chính là ngày chết của Đông Hoàng Thái Ất

Đông Hoàng Thái Ất! Ta tới giết ngươi!

Đổi chút xíu

Tiên giới là khi độ kiếp xong phi thăng, còn thần giới là một lãnh giới khác được người trên thiên giới biết đến nhưng không ai tìm ra được

còn thiên giới là nơi của các thiên thần và Đông Hoàng Thái Ất sống ở thời sơ khai, sau đó bị hủy diệt trở thành tiên giới cấm địa không ai vào được trừ ai đó, tiên giới thì do thiên đạo dựa trên cái bọc (tiểu thế giới) mà Nhan Như Nguyệt tạo ra ở phía trên mà làm, sau đó quy định như tương lai.

Nói chung là hai má kia xuyên lại quá khứ thay đổi quá khứ trở thành người tạo ra tương lai bây giờ.

.

Truyện Chữ Hay