“Nếu bổn công tử không nhịn được mà ngủ với ngươi thì chuyện gì sẽ xảy ra?”
Ngồi trên lầu hai, chu Tranh hứng thú nhìn chằm chằm Lam tiên tử, nói trêu chọc.
“Công tử cứ nói đùa.”
“Nếu công tử có bản lĩnh, Thất Đại tiên tử của Yến Xuân Lâu đều có thế bồi công tử qua một đêm xuân.”
“Chỉ sợ công tử không đủ khả năng thôi.”
Vẻ mặt Lam tiên tử hơi sững sờ, nàng ta chưa bao giờ gặp phải người nào táo bạo như thế, vậy mà dám công khai trêu hoa ghẹo nguyệt.Tuy nhiên, Lam tiên tử rõ ràng cũng đã gặp rất nhiều cảnh tượng hơn thế, nàng ta che miệng khẽ mỉm cười, có ý ám chỉ.
“Năng lực ở phương diện kia rất quan trọng đấy nhỉ?”
Thấy Lam tiên tử như vậy, thân thể Chu Tranh dựa vào ghế hơi động, gõ ngón tay, tiếp tục hỏi.
Chỉ là trong lúc nói chuyện, ánh mắt Chu Tranh vô thức nhìn vào bộ ngực lớn của Lam tiên tử.
Vừa rồi hắn đi đằng sau Lam tiên tử nên
không để ý, nhưng bây giờ khi nhìn trực diện, ngoài những đường nét xinh xắn trên khuôn mặt thanh tú, điều khiến người ta chú ý nhất chính là hai quả đồi cao ngất kia.
Ước chừng đại khái, nhất định là Chu Tranh dùng một tay cũng không nắm hết!
“Năng lực ở phương diện kia?”
“Lúc trước có một đại gia của Đại Chu đã hao phí vạn lượng bạc, cuối cùng vẫn không chạm vào được tay của Hông tiên tử.”
“Đã từng có vị công tử của một quan viên nhị phấm ở Kinh Đô, mượn nhờ uy danh của gia tộc mà ý đồ cưỡng ép Hồng tiên tử, cuối cùng bị đánh gãy hai chân.”
“Ngoài ra còn có những tài tử đương đại, anh tuấn phong lưu tiêu sái lỗi lạc, nhưng cũng chỉ có thể uống cùng Lục tiên tử một chén rượu thôi.”
“Cho nên, công tử cảm thấy là… phương diện gì cần năng lực?”
Trong mắt Lam tiên tử lóe lên một chút xảo quyệt, nàng ta hỏi lại Chu Tranh.
Yến Xuân Lâu có thể trở thành Thập Đại Hoa Lâu của Vương triều Đại Chu, có thể đứng vững ở Kinh Đô phồn hoa như gấm hàng trăm năm, tuyệt đói không chỉ là dựa vào vô số mỹ nữ!
Không ai biết chủ nhân đứng sau Yến Xuân