Lý Phong bỗng mất kiềm chế, hắn ghé sát lại đôi môi đang lẩm bẩm của nàng, đúng lúc đó điện thoại hắn reo lên khiến hắn giật mình tỉnh táo. Hắn vừa làm gì thế? cả bản thân hắn cũng không rõ nữa!
Sáng hôm sau, Tiểu Nhã tỉnh lại, nó lấy kính cận đeo lên để nhìn cho rõ mọi thứ hơn. Nó đi xuống nhà thấy Lí Phong đang ngồi ăn sáng, hắn nhìn nó hơi sững lại một chút. Không ngờ cô giúp việc mới này lại đi mua chiếc váy màu đỏ cho Tiểu Nhã:
- Cuối cùng cô cũng tỉnh rồi, cả ngày hôm qua cô không ăn gì, mau xuống ăn đi!
Hắn vốn rất ghét màu đỏ, không hiểu sao khi thấy nó mặc chiếc váy màu đỏ hắn lại thấy rất ưa nhìn!
Tiểu Nhã nhìn hắn, lại nhớ tới lúc trước
" Bánh bao ngon không?
Ngon, ngon lắm! "
Lúc đó ở Quỷ Vương Tông, nó chưa biết nó là Bích Dao nên có chút xa lánh hắn, giờ nghĩ lại thấy tiếc quá, lẽ ra lúc đó nó nên trân trọng thời gian ở bên hắn chứ không phải là nghĩ cách trốn tránh!
Tiểu Nhã đi xuống bàn ngồi, cô giúp việc lấy thêm bát đũa cho nó.
- Hôm qua, tôi làm sao thế?
- Hôm qua cô bị tụt huyết áp, sau đó sốt cả đêm. Cô ngủ ngày rồi!
- Cảm ơn anh đã mời bác sĩ đến khám cho tôi
Lí Phong cười nói:
- Cô là bạn gái Triết Minh, tôi giúp cô cũng là điều đương nhiên
- Tôi, tôi không phải bạn gái của Triết Minh. Tôi... Tôi là bạn gái của anh!
Lí Phong đang uống cà phê nghe thế liền bị sặc. Tiểu Nhã bối rối đưa khắn cho hắn
- Anh không sao chứ?
Hắn ho khụ khụ vài tiếng rồi đáp:
- Không sao, cô thật vui tính!
Tiểu Nhã nghiêm túc nói:
- Tôi là Bích Dao, Anh không nhớ tôi sao?
Lí Phong nhìn nàng một lúc, quả thật hắn có cảm giác rất quen thuộc với nó:
- Chúng ta có phải đã quen nhau lâu rồi không?
- Phải!
Nó thẳng thắn đáp, hắn hơi sững lại một lúc. nó nói thế chắc hắn không tin, cần cái gì đó xác thực hơn nhỉ!
- Anh biết làm bánh bao không?
- Tôi không!
Hắn có bao giờ phải vào bếp đâu mà biết làm bánh?
- Anh biết!
Tiểu Nhã kéo hắn vào bếp, thực ra lúc trước Trương Tiểu Phàm làm bánh hắn không cho nàng đứng ở bên, cứ bảo trong bếp nóng bắt nàng ra ngoài chờ.
Tiểu Nhã làm đảo lộn hết quá trình lên, nhưng Lí Phong thì nhớ, hắn sắp xếp lại từ đầu cho nó rồi cùng nó làm bánh. Lần đầu tiên vào bếp, hơn nữa còn không cần công thức gì, hắn có hơi ngạc nhiên!
Đợi bánh chín, Tiểu Nhã lấy một chiếc ăn. Quả nhiên, mùi vị vẫn như xưa. Hắn nhìn nó ăn ngon miệng thế liền lấy một cái ăn thử. Mẹ ơi, sao hắn lại làm được thế này!!!
Đang ăn vui vẻ thì bắt gặp Dương Vy với Triết Minh đến, bốn người chăm chú nhìn nhau. Lí Phong nói:
- Hai người đến đúng lúc lắm, tôi mới làm xong bánh bao. Hai người qua ăn thử xem!
Lí Phong thì không để ý gì lôi lôi kéo kéo Dương Vy với Triết Minh, còn Triết Minh thì có vẻ đang giận dữ tiến lại chỗ Tiểu Nhã:
- Sao cô lại ở đây!
Tiểu Nhã nói sự thật:
- Tôi bị tụt huyết áp, đúng lúc gặp Tiểu, à Lí Phong. Anh ấy đưa tôi về đây
- Lí Phong, sao cậu không đưa cô ấy đến bệnh viện
- À, nhà tôi gần hơn bệnh viện, hơn nữa bác sĩ của bố tôi chưa đi nên tôi đưa cô ấy về đây để bác sĩ khám luôn!
- Vậy thì cảm ơn cậu đã chăm sóc bạn gái tôi, chúng tôi đi trước, hai người cứ từ từ ăn đi!
- Bạn...bạn gái? Tôi thành bạn gái anh lúc nào chứ?
Dứt lời Triết Minh kéo Tiểu Nhã ra khỏi nhà Lí Phong. Tiểu Nhã thấy hôm nay Triết Minh rất lạ, anh không hòa đồng cười nói như mọi khi. Đi được một đoạn, Tiểu Nhã nói:
- Tôi thành bạn gái anh từ khi nào chứ?
Triết Minh đột nhiên dừng lại:
- Bích Dao!