Sau khi cải cách mở cửa, quốc gia vẫn tham khảo cải cách xí nghiệp của những đất nước khác.
Người dân đầu tiên mở xưởng là người đàn ông tên Mã Thắng Lợi, vào năm 84, anh ấy mở một xưởng giấy với 800 công nhân.
Nhờ có cái này, mà chính phủ càng vững tin thêm về công cuộc cải cách mở cửa của mình, càng ra sức cổ vũ cho người dân đứng ra làm ăn hơn.
Cho nên từ lúc đó, quốc gia rất tích cực khuyến khích người dân đứng ra kinh doanh.
Có thành công của Mã Thắng Lợi, những người có tố chất làm ăn cũng nhao nhao muốn thử.
Từ Sơn Tùng mang theo vợ tới ngân hàng để tiến hành thủ tục vay vốn. Vừa nghe bọn họ tới vay để mở nhà xưởng, ngân hàng còn rất nhiệt tình chiêu đãi.
Hơn nữa, thủ tục rất nhanh đã xử lý xong, hơn nữa còn cẩn thận dặn hai người những việc lưu ý khi mở xưởng. Hai vợ chồng Kiều Hoa chỉ cần cầm cây bút lên ký tên mà thôi.
Cũng nhờ nhân viên ngân hàng mà hai người biết thêm được vài tin tức, hiện tại quy mô xưởng Hồng Tinh cỡ một nhà máy, nếu mở lại thì mở nhà máy luôn, như vậy có thể xin trợ cấp tài chính!
Đối với người sắp mở xưởng như Từ Sơn Tùng mà nói là tin tức cực kỳ tốt!
Chủ nhiệm Tống bên kia, cũng không cần hai người đi đi lại lại nhiều. Vừa nghe hai người muốn mua lại xưởng quần áo Hồng Tinh, không nói hai lời đã giúp hai vợ chồng cô chuẩn bị các loại giấy tờ có liên quan.
Trước đó nhóm lãnh đạo thành phố còn phát sầu vì không biết nên xử lý nhà xưởng này như thế nào, lúc này có người nói muốn mua lại, hai bên đều có lợi, sao mà bọn họ không vui cho được. Quá trình làm giấy tờ có hơi chậm, trừ bỏ bộ công thương đồng ý còn phải gửi lên chính phủ, rồi quay lại đưa cho thành phố, để thành phố ra công văn, như vậy mới xong được thủ tục!
Cuối cùng, ký kết hợp đồng, ấn dấu tay, chuyện liền thành!
Mọi chuyện phảng phất như là một giấc mộng.
Đầu tháng mười, thời tiết dần chuyển lạnh, hết thảy mọi chuyện đều đang tiến hành thuận lợi.
=========================
“Tốt, như vậy liền ký hợp đồng, hai người cũng là cổ đông đầu tiên, cho nên chúng ta đặt tên cho nhà máy đi!”
Buổi tối, mời Lý Hồng Quân và Du Phồn là hai vị cổ đông đến nhà ở khu Nam Viên của vợ chồng Từ Sơn Tùng làm khách ăn “tiệc khởi công”, chúc xưởng thuận lợi khởi công, thuận tiện bàn chuyện đặt tên.
“Lấy tên gì, hai người là cổ đông, mau nghĩ đi.”
Du Phồn chọc Kiều Minh một lát, lại chọc Kiều Tiếu một chút, chọc đến vô cùng vui vẻ, cũng không thèm quay đầu lại, “Cô với Sơn Tùng đầu tư nhiều nhất, hai người tự nghĩ đi.”
“Hồng Quân, còn anh thì sao, anh có ý tưởng gì không?” Đảo mắt nhìn về phía anh ta. Lý Hồng Quân đứng sau Du Phồn, nhìn cục cưng Tiếu Tiếu cười ngây ngô, nghe vậy vung tay lên, “Em lấy là được, hỏi bọn anh làm gì!”
“Vậy tôi không khách khí nha!” Nhìn về phía hai người kia, Kiều Hoa cười nói.
Du Phồn cùng Lý Hồng Quân liên tục gật đầu, “Em lấy đại cái tên nào cũng được, cũng chỉ là một cái tên.”
Lấy tên là việc rất quan trọng, liên quan đến tương lai doanh nghiệp, thậm chí có thể theo đến “mấy trăm năm” không thể thay đổi.
Kiều Hoa vắt hết óc nghĩ, cuối cùng nhìn về phía hai bảo bối nhỏ nhà mình.
‘ Ân…Em nghĩ tới, gọi là ~ xưởng quần áo An Tiếu!”
“An Tiếu?” Ba người lớn không hẹn mà quay về phía cục cưng trong Kiều Hoa, còn có bảo bối Minh Minh đang ăn bánh gạo nếp dính đầy mặt.
“Cô cũng thật dám lấy.” Du Phồn cười đến híp mắt, “Cô có tâm tư a!”
Kiều Hoa cũng cười một chút, ‘Thế nào, có ý kiến sao? Có ý kiến thì cứ nói, chúng ta có thể thương lượng lại.”
Cô xác thực có tâm tư, nhưng nếu mọi người có ý kiến khác, vậy thì sửa thôi, cô không thấy có vấn đề gì cả.
“Tôi không có ý kiến, An Tiếu tuy rằng là tên con cô, nhưng mà cái tên này nghe không tồi, có thể lấy.” Du Phồn chớp chớp mắt, gãi gãi cằm Kiều Minh.
Du Phồn không có ý kiến, Lý Hồng Quân cũng không có ý kiến, gật đầu nói: ‘Được, lấy An Tiếu đi, dễ nghe. Tên cũng chỉ là tên, quan trọng là có thể kiếm tiền được hay không thôi.”
Kiều Hoa lấy tên, đương nhiên Từ Sơn Tùng không phản đối, cuối cùng biểu quyết thông qua, lấy tên xưởng là “An Tiếu”
“An Tiếu? Mẹ ơi, là Minh Minh và Tiếu Tiếu sao?” Kiều Minh là đứa nhỏ rất lanh trí, đầu nhỏ đảo một vòng liền phát hiện ra ẩn ý đằng sau cái tên An Tiếu.
Đôi mắt nai xinh đẹp chớp chớp, tò mò nhìn về phía cô.
“Đúng vậy nha.” Kiều Hoa hôn lên khuôn mặt con trai, “Là tên con với tên gái ghép thành tên của xưởng mới nhà chúng ta, con cảm thấy thế nào?”
Kiều Minh cực kỳ kinh ngạc, cậu nhóc không tin mà há to miệng, trên môi còn dính hai hạt gạo, “Mẹ lấy tên con với em gái đặt sao?”
“Đúng vậy, có được không?”
“Dạ được!” Dùng tên nhóc với em gái ghép thành nha, thật khó tin!
“Ùm” một miếng bánh thật to, vui sướng cười rộ lên.
Ngày mai đi học nhóc nhất định sẽ kể chuyện này cho mấy bạn nghe!