Bản lĩnh muối dưa của hai thím phải nói toàn bộ Lê An có thể nói là không ai có thể so được. Có rất nhiều người thường xuyên tới đây thỉnh giáo, học cách muối dưa.
Kiều Hoa cũng từng học qua, chỉ là chưa từng làm ra được giống vị như thế.
Cái này là có lộc ăn nha.
Từ Sơn Tùng: “Vậy cháu thay Kiều Hoa cảm ơn.” . Đọc 𝐭𝒓𝑢yện hay 𝐭ại ~ 𝐭𝒓ùm𝐭𝒓𝑢yệ n﹒𝓥N ~
Thím Trần: “Nhìn cháu kia, khách sáo với chúng ta làm gì!”
Từ Sơn Tùng: “Được, vậy cháu đi đây a. Giường trong phòng cháu không dọn đi, hai người xem dùng như thế nào thì tự chia ạ.”
“Ai nha, được được được! Cháu đi thong thả, trên đường cẩn thận! Nhớ mang Kiều Hoa về đây nhiều một chút!”
“Được ạ.”
Lý Tú Tú tựa hồ muốn đuổi theo nhưng bị hai thím chặn lại, hung tợn nhìn chị ta.
Trước đó còn thấy chị ta đáng thương, nhưng trải qua chuyện “Chim tu hú” mọi người đều không còn thấy đồng cảm nữa.
Lý Tú Tú này a, không xứng đáng để được đồng cảm!
Thím Trần: “Đi đi, qua chỗ nào mát mẻ ngồi đi.” Thím Trần, “Nếu dám đi nháo vợ chồng Từ Sơn Tùng, xem ta xé xác nhà mấy người thế nào!”
Hàng xóm mà Lý Tú Tú từng quen toàn những người hiền lành, chị ta đâu từng gặp qua những người hung dữ như hai thím Trần và thím Điền.
Trái tim lộp bộp rơi xuống, lùi về sau hai bước, khóc lóc, ủy khuất chạy đi.
Thím Trần và thím Điền là hai người có sức chiến đấu mạnh nhất ở đại tạp viện này. Hiện tại hai người liên thủ lại, Lý Tú Tú không thể nào chống lại được, xem như Từ Sơn Tùng đã giải quyết được một vấn đề. Việc gì khó cứ để thím Điền với thím Trần lo.
Lý Tú Tú, chị ta cứ việc nháo thử mà xem.
Xem xem, thím Trần và thím Điền xử lý chị ta thế nào.
===============================
Nhà mới rất thoải mái, dựa theo cách Kiều Hoa mà nói thì đây chính là sống giống ba mươi năm sau.
Nhà có lót gạch men sạch sẽ, có nhà vệ sinh riêng, có phòng bếp thoáng đãng, phòng ngủ lớn gấp đôi trước đây, giường cũng như vậy.
Một nhà ba người ở trên giường lăn qua lộn lại, cho dù là đánh nhau thì cũng dư chỗ. Nói đi cũng phải nói lại, sau khi dọn vào nhà mới, lần đầu tiên Từ Sơn Tùng tắm uyên ương với cô vợ nhỏ nhà mình, anh nhịn không được mà làm chuyện xấu ở bên trong.
Đương nhiên, chuyện xấu thì cũng chỉ dừng lại ở việc sờ sờ mó mó, bây giờ là thời điểm mang thai ba tháng đầu, anh không dám làm xằng bậy.
Phòng ngủ là Từ Sơn Tùng đặt làm giường một mét tám hơn nhưng chưa được hai mét. Kích thước cụ thể thì Kiều Hoa không chắc, nhưng nằm thoải mái là được.
Phòng ngủ của Kiều Minh, tuy rằng đã được trang hoàng xong, nhưng bạn nhỏ không muốn ngủ một mình. Vừa mới nghe mình phải ngủ một mình, Kiều Minh liền khóc, ủy khuất rơi nước mắt, đáng thương nhìn ba mẹ….Thời gian này, Kiều Hoa mang thai vốn cảm xúc đã mẫn cảm, cũng không quá muốn tách con trai ra, nói đến cùng, cũng không nhẫn tâm để con trai trưởng thành sớm.
Cuối cùng, hai bên thương lượng, mỗi người lùi lại một bước, chờ Tiểu Bảo Bảo trong bụng sinh ra, Kiều Minh sẽ ngủ riêng ở phòng của mình.
Bây giờ đến mười tháng sau, cậu nhóc vẫn có thể ngủ với ba ba và mẹ chung một giường.
Từ Sơn Tùng đối với chuyện này không hề có ý kiến, rốt cuộc trong thời gian mang hai, anh cũng không thể làm chuyện xấu, cho nên con trai có ngủ chung hay không thì cũng không hề có ảnh hưởng.
Vừa lúc nhân cơ hội này thân cận với Kiều Minh nhiều hơn một chút.
Trừ bỏ sinh hoạt thoải mái hơn, thì khi dọn qua nhà mới, đi qua phố Bạch Vân cũng gần hơn không ít, lộ trình rút ngắn hơn một nửa, trước đây đi phố Bạch Vân mất hơn một tiếng, giờ chỉ còn nửa tiếng đạp xe.
Từ Sơn Tùng còn muốn tích cóp tiền mua chiếc xe máy, đạp số một cái mười phút là tới phố Bạch Vân, mười lăm phút là tới nhà Kiều Yên.
Hiện tại, kiếm tiền dọn nhà đều do một tay Từ Sơn Tùng lo hết, lâu lâu Kiều Hoa sẽ hỏi thăm chuyện làm ăn, còn lại cô đều toàn tâm toàn ý dưỡng thai.
Thời điểm nhàn rỗi thỉnh thoảng cô sẽ thiết kế một hai mẫu mới, cô may xong sẽ giao cho Ngô Quế Phương để đem về mọi người làm theo.
Sau khi ổn định nhà cửa, Từ Sơn Tùng viết một thư gửi về nhà ở phương bắc, nói cho mọi người tin tức Kiều Hoa mang thai, cùng việc ba người nhà bọn họ chuyển qua nhà mới “cao cấp” hơn.
Lần này, rất nhanh đã nhận được thư hồi âm, gửi thư đi được tháng, nửa tháng sau đã nhận được thư về.
Trừ bỏ ngạc nhiên khi Từ Sơn Tùng mua được nhà ở Lê An, thì trong thư nhiều nhất chính là dặn dò, dặn Từ Sơn Tùng phải chăm sóc Kiều Hoa cẩn thận, dặn những món đồ ăn cần chú ý.
Còn hỏi vợ chồng Từ Sơn Tùng có cần bọn họ qua đây giúp đỡ hay không.
Bọn họ đều biết vợ chồng Từ Sơn Tùng bận chuyện làm ăn, cho nên có chút lo lắng.
Từ Sơn Tùng cũng nhanh chóng viết thư về, báo với ba mẹ mình mọi chuyện đều tốt cả, người giúp đỡ cũng có, nếu không được cũng có thể nhờ ba mẹ Kiều Hoa lên chăm, bọn họ chỉ cách đây ba, bốn giờ đạp xe.
Nửa tháng sau nữa, Từ Sơn Tùng lại nhận thêm thư của Từ Hải Bình.
Trong thư có nói, tết mình hai vợ chồng anh đừng về phương bắc, em dâu hoài thai không tiện ngồi xe lửa. Nếu được thì anh ấy sẽ dẫn ba mẹ, vợ con tới phương nam một chuyến, thuận tiện cho mọi người ăn thử tết ở phía nam
Sau đó Từ Sơn Tùng cũng viết thư gửi qua, đơn giản nói: “Lúc nào cũng hoan nghênh anh chị còn có ba mẹ tới Lê An ăn tết, bên này vẫn phòng trống, có thể ngủ lại được, còn muốn rộng hơn thì vẫn có nhà trống bên kia.”
Sau đó không nhận được thư hồi âm, Từ Sơn Tùng đại khái đoán là do gửi thêm thì phí tiền.