"Nii-Sama!!"
"Seimon!!!"
Kaga rơi xuống cùng con rồng, hình bóng cả hai đều biến mất vào bóng tối.
Trong khoảnh khắc đó, tất cả dừng như chậm lại. Seimon không thể làm gì khác ngoài việc chứng kiến nó xảy ra trước mắt mình.
Khuôn mặt cô trắng bệch, không điểm một chút sắc huyết. Cô la thất thanh rồi vùng vẫy cố tiến đến vách đá vừa được tạo ra.
"Thả mình ra, mình phải tới cứu anh ấy! Thả mình raaa!!"
Houji và Hiki đang cố cản lại Seimon một cách khó khăn khi cô đang dùng hết sức để thoát ra.
Dù là người mạnh nhất nhì đoàn nhưng khó tin được là sức mạnh thể chất vượt mức bình thường được bộc lộ qua cơ thể nhỏ bé của Seimon.
"Seimon, bình tĩnh lại! Cậu cũng muốn chết sao? Quá muộn cho Kaga-san rồi!" Houji ghìm chặt vai Seimon
"IM ĐI!!"
Seimon túm cổ Houji rồi đấm hai phát, một phát vào phần bụng giáp làm hằn một nắm đấm rồi bồi một phát mặt hắn. Song cô lại là người kiệt sức, chao đảo rồi ngã vào lòng Hiki.
"Anh giao cô bé cho em được chứ?"
Homura đang khênh Meld trên một vai, tiến lại hỏi Hiki.
"Vâng...cứ để em"
"Được rồi, Houji, em còn đứng được chứ?"
Houji lau đi vết máu do Seimon gây ra rồi gật đầu.
Bọn học sinh khác đần mặt trước những gì vừa xảy ra. Dù bọn chúng đối xử tệ với Kaga, song cậu cũng là đồng đội của chúng, người vừa hi sinh để đổi lấy mạng sống của tất cả. Một số còn quỳ xuống sợ hãi bởi những thứ vừa xảy ra...những thứ không thể trải nghiệm trong quá trình luyện tập khi mới tới đây.
Homura ra lệnh cho Houji, tiếp tục theo bước cuối kế hoạch của Kaga, chỉ huy mọi người theo đường hầm thoát khỏi di tích.
"Mọi người, chúng ta phải nhanh chóng di chuyển ra khỏi đây, lũ quái vật tầng chắc chắc sẽ quay lại, để tránh đụng độ chúng, ta sẽ đi theo một hướng khác"
Houji đứng dậy rồi nói trước cả đoàn, đoạn tay chỉ về một cánh cửa gỗ mà Homura đang kiểm tra trước khi mở.
Tất cả bắt đầu đứng dậy và di chuyển chậm chạp theo chỉ thị của Houji. Vài tiếng sau, ngoài đụng độ vài con quái cấp thấp thì cuối cùng cả đoàn cũng đã trở về mặt đất. Nhiều đứa lăn ra nằm chồng chéo lên nhau, đến nhóm của Houji cũng dựa vào một bờ đất quanh đó mà thở dài mệt mỏi.
Ra cuối cùng là Hiki và Seimon. Hiki đang cõng Seimon, mặt cô ngoài tỏ ra lo lắng cho Seimon thì không lấy một vẻ gì mệt mỏi.
Cả đoàn lại tiếp tục trở về cung điện, những đứa còn sức thì tiếp tục nói chuyện với nhau, còn đa số thì quay về phòng lăn ra ngủ vì mệt.
Hiki đưa Seimon về phòng và cô thức trắng đêm để chăm sóc Seimon.
Houji theo Meld và Homura đi báo cáo về chuyến đi.
_________________________________________
_ _
Buổi thực chiến lần :
Tầng mục tiêu :Chưa hoàn thành
Phát hiện một bẫy cổ tại tầng , loại triệu hồi.
Bị thương:
Tử nạn:
_________________________________________
Daisuke trở về phòng, lăn lên giường rồi trùm mền kín đầu. May mắn là mỗi người trong đoàn có một phòng riêng, nếu chẳng may hai người một phòng thì có lẽ bạn phòng của Daisuke đã phải chịu cái tiếng cười quái dị của cậu ta.
"Keke, không phải tại mình, là do nó tự chuốc lấy...do nó thích thể hiện hơn mình nên bị trừng trị thôi...tất cả vì Seimon mà...đây không phải lỗi của mình...kekekeke...."
Daisuke...tên thật của hắn trong sổ liên lạc là Karcha. Nhưng hình như hồi học tiểu học, vì cách cư sử của Karcha mà giáo viên chủ nhiệm đặt cho cậu ta cái danh là Daisuke. Có vẻ cậu ta khá giống một nhân vật nào đó trong một cuốn tiểu thuyết. Rồi từ khi có cái danh đó cậu ta quyết định dùng nó như tên mình.
Lúc còn ở trong Di tích. Karcha chính là người kích hoạt cái bẫy, và giây phút hắn nhận ra Kaga đã thành công thực hiện kế hoạch. Hắn đã cảm thấy thiệt hơn, và giây phút hắn nhìn khuôn mặt rạng rỡ của Seimon nhìn về Kaga thì lòng đố kị đã chiếm được toàn tâm trí hắn. Lúc đầu hắn chỉ muốn làm Kaga tê liệt để con rồng xé xác cậu nhưng nhờ Houji ra một đòn làm sụp tầng nên hắn nảy ra một ý và lợi dụng khoảnh khắc mọi người cố cản lại con rồng mà ra đòn vào Kaga.
"Ayaya, thật là ác độc đó"
"Ai ngờ cậu lại là con người như vậy chứ?"
Hai giọng nữ vang lên trong phòng Karcha.
"Ai...ai vậy?"
Hắn vùng dậy và ngay trước mắt là ba người mà hắn luôn cố tránh mặt.
"...!"
"Suỵt...đừng hét lên chứ? Mà lần sau nhớ chốt cửa phòng và cười nhỏ thôi nhé"
"Mày-muốn gì?"
"Cậu biết chuyện gì sẽ xảy ra nếu mình tố cáo chuyện cậu làm với Homura và Meld chứ? Nếu không bị xử tử chắc cậu cũng bị đày ra khỏi vương quốc này đó...À, chưa nói là hình tượng cậu sẽ sụp đổ mạnh trong mắt Seimon nhỉ?"
"Các cô!"
"Nếu khôn ngoan thì chịu khó nghe lời chúng mình đi, chúng ta có thể sẽ đi chung một con thuyền đấy"
Karcha im lặng, hắn đã bị lợi dụng để trở thành một con tốt.
Hai cô gái kia rời phòng Karcha.
Sáng hôm sau, Homura lại triệu tập cả đoàn để thông báo. Với dáng vẻ hằng ngày Homura đứng lên thông báo. Ông im lặng nhìn về vị trí vừa thiếu đi rồi lại dõng dạc nói.
"Vị trí luyện tập đã thay đổi cho tới khi di tích được xây dựng lại hệ thống đường hầm...theo đội trinh sát hôm qua...không chỉ tầng mà các tầng bên dưới cũng đã sụp đổ tới tận tầng , hiện tại chúng ta không thể xác định thời gian đường hầm xuống tầng được xây dựng xong, vì vậy để cho tới lúc chúng ta có thể quay lại di tích, anh sẽ tăng mức độ luyện tập của mọi người và ta sẽ bắt đầu ngay hôm nay"
Mọi người bắt đầu bàn tán. Houji đứng hô "Cố lên" cùng Roku, Seimon thì gần như không nghe gì từ Homura ngoài việc cần trở nên mạnh hơn để quay lại di tích rồi quay sang hỏi Hiki về cuốn sách mà cô làm mất trước khi vào di tích.
Karcha thì im lặng nhìn về hướng Seimon, toan định cười thầm nhưng ngay lập tức hắn tỏ sợ hãi khi nhìn thấy hai cô gái tối qua vẫy tay cười từ đằng xa kia.
Trong khi đó, tại một nơi tối tăm...
"ORDER: THAO TÚNG!!!"