Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đã ngày rưỡi kể từ khi tôi tới thị trấn này. Hiện tôi đang nghỉ cùng Alisha trong một căn phòng rộng và khá hoành tráng, quí phái. Đèn trùm, tường vân đá nghệ thuật, giường nằm chục người vẫn vừa...
Nó làm tôi nhớ lại lúc còn ở cung điện ElLast, mà nhắc tới ElLast tôi lại nhớ Seimon, tôi tự hỏi hiện giờ không biết con bé sống ra sao.
Tôi đang nằm mơ mộng trên giường như vậy thì Alisha chọc ngón tay vào má tôi.
"Chủ nhân, ngài có tâm sự gì sao?"
"Ư...ưm"
"Đừng giấu em những suy nghĩ phiền muộn, chủ nhân mà buồn thì em cũng sẽ buồn theo đó"
Tôi quay sang hướng Alisha, vươn tay
ôm lấy con bé rồi lăn một vòng trên giường khiến cả hai bị cuốn lại trong tấm chăn. Lúc này mà có người vào phòng rồi nhìn thấy, thì tôi cũng không biết phải giải thích thế nào nữa.
[Cộc cộc]
"Kaga-san?"
(Art by thằng tác giả)
Chết tiệt, có người vào thật, may là chốt cửa rồi. Tôi và Alisha nhảy ra khỏi giường. Mỗi người vớ lấy một thứ đồ vật giả vờ như đang làm việc riêng. Tôi mở cửa.
"C-có chuyện gì vậy, Shirohime?"
"Tôi có kết quả từ yêu cầu của cậu đây"
"Vậy sao?"
Shirohime bước vào phòng và trải ra bàn tấm giấy mà cô ôm tới.
"Cậu nói cần trang bị mới nhớ chứ? Sau khi suy xét hết các yêu cầu của cậu thì những thợ chế tạo ở đây sẽ hoàn thành nó cho cậu"
"Ồ"
"Và có vài việc cần làm để hoàn thiện bộ đồ cậu nói đây
- cuộn tơ Bạch Chu (Nhện trắng) dưới tầng , và bộ lông Hắc Lang tầng
Toàn bộ nguyên liệu sẽ được lấy ra bởi họ nên cậu chỉ cần đem xác chúng về thôi"
"À, rõ rồi"
Mắt Shirohime sáng lóa lên nhìn tôi khi đang giao nhiệm vụ. Trông như những ngôi sao đang nhảy tung tăng trong mắt cô ấy vậy.
Để hoàn thành bộ đồ thì tôi cần đi farm lũ quái vật một lúc. Kể ra cũng khá lâu được một thời gian tôi chưa ra khỏi thị trấn hay xuống được thêm một tầng nào. Thành ra đây cũng là dịp để tôi kiểm tra lại chút thể lực của mình.
Tôi rời khỏi căn nhà và tiến tới cổng sau thị trấn, đường cũng dài nhưng tôi không dám chạy hết tốc trong thị trấn, lúc đó lại tha cả đống rắc rối vào người.
Quốc bộ tầm km, cuối cùng tôi cũng ra tới cổng. Tới nơi thì tôi đã thấy Tina và Alisha đứng chờ rồi.
"Kaga-san đến rồi kìa"
"Hai đứa đã đừng chờ từ bao giờ vậy?"
"Bọn em đi theo lối tắt thưa chủ nhân"
"What lối tắt? Sao không nói sớm"
"Tại Kaga-san đi trước mà không đợi bọn này mà"
"Ờ ờ, mau về đi, anh ra ngoài tìm chút đồ"
"Không được đâu >.